"Hoặc là chết hoặc là quỳ xuống!" Đao Ma trầm giọng đáp lại, sau đó trực tiếp hóa thành kinh hồng màu trắng đen lướt qua trời cao, tùy ý vung đao trong tay lên, một đạo Thánh Quang Đao Ý hình trăng khuyết to lớn dài đến trăm trượng lướt qua trời cao.
Răng rắc ——
Răng rắc ——
Những nơi Thánh Quang Đao Ý đi qua, vạn kiếm đều nát.
Kiếm vũ đầy trời chỉ trụ được hai hơi thì đều bị chém nát!
Ánh nắng lại chiếu xuống Thần Phi Thành, rơi xuống chân và mặt tất cả mọi người, chiếu ra từng cái bóng dài.
"Cường giả cấp Đại Vực Chủ này!"
"Tiện tay chém một đao thì mạch thuật Thiên cấp lập tức bị phá, đúng là mạnh đến đáng sợ."
"Chẳng trách Bất Hủ Tông dám giết Lâm Diệp Hồng ngay trước mặt Lạc Dạ Quy Phong, có cường giả như thế trấn tông, giết Lâm Diệp Hồng thì có sao?"
Mọi người than thở, đồng thời ngước nhìn Đao Ma.
Lúc đầu Diêm Lai còn không biết giải quyết chuyện hôm nay như thế nào, nhìn thấy cảnh này thì hắn cũng không khỏi thở dài một hơi.
Bất Hủ Tông có cường giả như thế, vậy thì hắn an tâm.
Nhưng lúc này, Lạc Dạ Quy Phong luống cuống: "Tiền bối, chỉ là hiểu lầm thôi. Bọn Lâm Diệp Hồng, La Tam Thiên chết thì chết, là bọn họ đáng chết."
"Không biết ngươi đang nói cái gì." Đao Ma lại chém ra hai đao, Thánh Quang Đao Ý một đen một trắng giao nhau, bay thẳng lên trời, khiến cho thiên địa biến sắc.
Ánh nắng lại biến mất trong Thần Phi Thành.
Thay vào đó là Thánh Quang Đao Ý mênh mông vô biên.
Thiện ý ôn hòa và tà ác cực hạn hỗn hợp lại với nhau, xẹt qua trái tim tất cả mọi người, đúng vậy, trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
Lạc Dạ Quy Phong thấy thế thì vội vàng chấn động mạch môn.
Phanh ——
Mạch khí kim sắc tụ lại như thủy triều, sau đó lại hóa thành kiếm vũ đầy trời, nhưng mà lần này kiếm vũ còn nhiều hơn trước đó, mũi kiếm cũng chỉ thẳng vào Đao Ma.
Sau một khắc, Lạc Dạ Quy Phong kiếm lên, chỉ thẳng vào Đao Ma, kiếm vũ đầy trời hội tụ trước mặt Lạc Dạ Quy Phong, ngưng tụ thành một thanh kim kiếm khổng lồ.
"Kiếm Khởi · Cự Sát!"
Nương theo một tiếng gầm thét của Lạc Dạ Quy Phong, kim kiếm to lớn chém thẳng tới Thập Tự Đao Ý của Đao Ma. Nhưng mà khi kim kiếm to lớn thoạt nhìn như có được thế vô địch chạm vào Thập Tự Đao Ý thì vỡ vụn trong nháy mắt.
Răng rắc ——
Răng rắc ——
Nương theo tiếng vỡ vụn càng ngày càng càng nhiều, kim kiếm to lớn xuất hiện vô số vết nứt, mắt thấy sẽ vỡ vụn ra.
Sắc mặt Lạc Dạ Quy Phong đột biến, bởi vì hắn đã dùng bảy thành lực lượng của mình, ngoại trừ át chủ bài bảo mệnh ra thì mạch thuật Thiên cấp Kiếm Khởi · Cự Sát này chính là thủ đoạn mạnh nhất của hắn. Nhưng chỉ có thể chống đỡ hai đạo đao ý mà đối phương cực kỳ tùy ý chém ra mấy hơi thở.
Chênh lệch như rãnh trời khiến cho Lạc Dạ Quy Phong lập tức cảm thấy không thở nổi.
Trốn!
Chỉ có thể trốn!
Nhưng mầ hắn không biết, bởi vì lần này là Ôn Bình ra lệnh cho nên hai đao nhìn như tùy ý của Đao Ma lại là đã dùng toàn bộ lực lượng dưới trạng thái bình thường. Ma pháp ngũ giai Thiện Ác Song Sinh, đây là một trong số những thủ đoạn mạnh nhất của Đao Ma.
Bởi vậy, sao Đao Ma có thể để cho hắn trốn được?
"Tiền bối, chỉ là hiểu lầm thôi!" Lạc Dạ Quy Phong lại nói, nhưng kiếm trong tay không có dừng lại.
Chém xuống một kiếm, trực tiếp chém lên không gian bích chướng, xé không gian bích chướng ra một cái lỗ hổng. Lỗ hổng này vừa xuất hiện, Khúc Cảnh Chi Thủy trong đó phun ra ngoài giống như là hồng thủy vỡ đê, tràn xuống Thần Phi Thành. Thân là Thiên Vô Cấm, Lạc Dạ Quy Phong không sợ Khúc Cảnh Chi Thủy, chui tọt vào trong đó, nhưng dưới Địa Vô Cấm trong Thần Phi Thành thì xui xẻo.
Khúc Cảnh Chi Thủy từ trong đó phun ra, trong nháy mắt thì đã dìm ngập mấy chục lầu cao, xoắn nát chúng nó, sau đó cuốn tới các nơi trong Thần Phi Thành.
Diêm Lai thấy thế thì sắc mặt đột biến: "Mẹ nó!"
Lạc Dạ Quy Phong này vì bỏ trốn giữ mạng mà dám mở ra bích chướng Khúc Cảnh, để cho Khúc Cảnh Chi Thủy chảy ra. Không để ý đến sống chết của người trong Thần Phi Thành!
Đúng là một tên khốn kiếp ích kỷ!
"Thiên Huyền, giúp ta!" Diêm Lai lập tức gọi Thiên Huyền, sau đó xông về phía Khúc Cảnh Chi Thủy đang trào ra từ không gian bích chướng.
"Đến đây!"
Thiên Huyền vội vàng xông lên phía trước.
Nhưng mà Đao Ma lại xông vào Khúc Cảnh trước một bước, sau đó thuận tay phong bế bích chướng Khúc Cảnh bị Lạc Dạ Quy Phong xé ra, chặn Khúc Cảnh Chi Thủy phun ra ngoài.
Hai người Diêm Lai, Thiên Huyền thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm.
"Cảm ơn tiền bối!"
"Cảm ơn tiền bối!"
Đao Ma tiện tay giải quyết giúp họ một phiền phức lớn!
Bởi vì cho dù là hai người bọn họ đồng thời xuất thủ thì muốn phong bế cái lỗ hổng không gian bích chướng này cũng cần hơn trăm cái hô hấp.
Trên trăm cái hô hấp, Khúc Cảnh Chi Thủy dũng mãnh phun ra đã đủ để nhấn chìm gần nửa Thần Phi Thành.
Đến lúc đó, không biết sẽ có bao nhiêu người dưới Địa Vô Cấm trong Thần Phi Thành phải chết.
"Người tới, bắt người của Thiên Tượng Môn lại cho ta!" Lúc này, Diêm Lai giận dữ nói, sau đó nhào về phía Khúc Cảnh Chi Thủy đang chảy tới những chỗ khác của Thần Phi Thành.
Chỉ chút thời gian đó thôi!
Đã có mười mấy con phố trong Thần Phi Thành bị Khúc Cảnh Chi Thủy nhấn chìm, cọ rửa hầu như không còn.
Thần U Quân của phủ thành chủ hắn đang yểm hộ dân chúng Thần Phi Thành rút lui cũng tử vong hơn ngàn!
Thiên Huyền cũng tức giận nói: "Hứa Niệm, dẫn người hỗ trợ người của phủ thành chủ, bắt hết người của Thiên Tượng Môn lại cho ta, không được thả chạy bất cứ người nào! Dám phản kháng thì giết ngay tại chỗ!”
Ở U Quốc có một cái quy định bất thành văn.
Đương nhiên, quy định này chỉ hạn chế cường giả Thiên Vô Cấm.
Đến cấp Thiên Vô Cấm, phá vỡ không gian bích chướng của Triều Thiên Hạp là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng chính vì vậy nên rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm đã cùng nhau đặt ra một quy định, đó chính là tuyệt đối không được tùy tiện mở không gian bích chướng ra.
Bởi vì tùy tiện mở không gian bích chướng thì sẽ không áp chế nổi Khúc Cảnh Chi Thủy. Một khi không gian bích chướng mở ra, Khúc Cảnh Chi Thủy sẽ chảy ra, sẽ tạo thành tổn thương không thể xóa nhòa cho mảnh đất này. Đồng thời, đối với cường giả dưới Thiên Vô Cấm thì Khúc Cảnh Chi Thủy cũng là ác mộng.