Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1386 - 【Vip】 Trốn Nhưng Không Trốn Được

【VIP】 Trốn nhưng không trốn được 【VIP】 Trốn nhưng không trốn được

Cho nên cái quy định bất thành văn này vẫn luôn được các cường giả Thiên Vô Cấm tuân thủ một cách vô tri vô giác, trước Lạc Dạ Quy Phong, không có vị cường giả Thiên Vô Cấm nào của U Quốc sẽ tùy tiện phá vỡ không gian bích chướng ở trên không một thành lớn có hơn trăm triệu người sinh sống.

Lạc Dạ Quy Phong là người đầu tiên!

Cũng là tên điên đầu tiên xúc phạm tới ranh giới cuối cùng của tất cả mọi người!

Đây là chiêu mà chỉ có đám người hạ lưu như Già Thiên Lâu mới dùng!

"Bắt hết lại!"

"Không được buông tha cho bất cứ tên cặn bã Thiên Tượng Môn nào!"

"Má... loại người này còn là phong chủ hai mươi hai phong trong Thiên Tượng Môn, hành vi này có khác gì với đám khốn kiếp Già Thiên Lâu đâu!"

Dưới mệnh lệnh của Diêm Lai, phủ thành chủ lập tức chia ra một bộ phận Thần U Quân hùng hùng hổ hổ, oán giận, sát ý ngập trời nhào về phía rất nhiều Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn, một nhóm khác thì vội vàng vọt tới chỗ Khúc Cảnh Chi Thủy chảy tới, dùng mạch khí chống cự lại Khúc Cảnh Chi Thủy.

Nhưng mà tốc độ chảy của Khúc Cảnh Chi Thủy quá nhanh, đồng thời số lượng quá nhiều, hàng ngàn hàng vạn Thần U Quân hoàn toàn không ngăn được bước tiến của nó.

Chặn phía đông.

Nó sẽ chảy phía tây.

Luôn có lỗ thủng để nó chui ra.

"Nhanh, phía đông cần trợ giúp!"

"Ngăn nó lại, không thể để cho nó tràn vào Nam Hoa Nhai."

"Thống lĩnh, Nam Hoa Nhai đã không còn!"

Nương theo tiếng Thần U Quân hò hét, Ôn Bình móc ma trượng ra, bắt đầu ngâm xướng.

Hai hơi sau.

Ngâm xướng kết thúc!

Sau đó Ôn Bình cầm ma trượng chỉ vào Khúc Cảnh Chi Thủy đang dâng trào, một đạo hàn mang thấu xương bắn vào trong đó, mang theo hàn ý vô biên.

Ma pháp tứ giai —— Băng Phong Thiên Địa!

Khúc Cảnh Chi Thủy đang dâng trào bị đông lại trong khoảnh khắc, đồng thời phạm vi đóng băng càng lúc càng lớn, không tới mười mấy hơi thở thì Khúc Cảnh Chi Thủy càn quấy đã bị đông cứng toàn bộ. Hơi lạnh thấu xương theo gió thổi qua mặt và đầu ngón tay của rất nhiều Thần U Quân, thứ nó mang tới không phải là hàn ý mà là vui sướng.

"Đông cứng!"

"Đông cứng!"

Vô số Thần U Quân lập tức vui mừng.

Đám người đang liều mạng chạy tứ tán cũng bước chậm lại, nửa tin nửa ngờ quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy băng thiên tuyết địa phía sau và sóng Khúc Cảnh Chi Thủy cao mười trượng bị biến thành băng, còn tỏa hơi lạnh màu trắng thì bọn họ lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Gió rét thấu xương lướt qua người bọn họ, thứ mang đến cho bọn họ vẫn không phải là hàn ý mà là vui sướng.

"Được cứu!"

"Chúng ta được cứu!"

"Khúc Cảnh Chi Thủy bị đông lại."

Nghe tiếng kêu vui sướng của mọi người, Ôn Bình thu ánh mắt lại. Hắn không phải Phật Đà, chưa bao giờ có suy nghĩ cứu vớt thiên hạ thương sinh, nhưng khi nhìn thấy vui sướng trên mặt bọn họ khi sống sót sau tai nạn, Ôn Bình vẫn có chút xúc động.

Đồng thời cũng tức giận với Lạc Dạ Quy Phong hơn!

Trước đó Ôn Bình chỉ muốn phong bế mạch môn của hắn, sau đó treo ở Lục Phương Nhai mười ngày nửa tháng, chờ người của Thiên Tượng Môn tới đón hắn.

Bây giờ đã không phải là chuyện treo mười ngày nửa tháng nữa rồi.

Quay đầu lại, Ôn Bình nhìn Diêm Lai và Thiên Huyền đang chắn bích chướng Khúc Cảnh trên bầu trời, nói: "Không bao lâu nữa thì băng sẽ tan, các ngươi nhanh lên."

"Đa tạ Ôn tông chủ!"

Diêm Lai liếc nhìn Khúc Cảnh Chi Thủy bị đông lại.

Sau khi cảm kích thì trong lòng cũng rất kinh ngạc.

Tông chủ Bất Hủ Tông có thể khống chế lực lượng hàn băng!

Đây là loại lực lượng thuộc tính ngoài ngũ hành thứ hai mà hắn thấy được sau độc.

Dằn kinh ngạc trong lòng xuống, Diêm Lai tiếp tục tập trung chắn lỗ hổng bích chướng Khúc Cảnh.

Thiên Huyền cũng quay đầu nhìn thoáng qua,

Sau đó hoảng sợ nói: "Ôn tông chủ, đây là thủ đoạn gì?"

Ôn Bình không để ý đến Thiên Huyền, bởi vì lúc này, không gian bích chướng đột nhiên chấn động mãnh liệt, giống như là trong Khúc Cảnh xảy ra địa chấn.

Sau một khắc, bích chướng Khúc Cảnh lại xuất hiện một cái lỗ hổng dài ba trượng.

Khiến cho Diêm Lai và Thiên Huyền kinh ngạc kêu to một tiếng!

Còn tưởng rằng lại có phiền phức.

Nhưng mà nhìn thấy cái lỗ hổng này không có Khúc Cảnh Chi Thủy chảy ra ngoài, hai người nhất thời thở dài một hơi. Sau đó thì thấy một cái bóng đen bị ném từ trong Khúc Cảnh thông đạo ra, giống như là diều bị đứt dây, rơi xuống Thần Phi Thành.

Phanh ——

Một tiếng vang trầm vang lên.

Cái bóng đen đó đập mạnh vào mặt Khúc Cảnh Chi Thủy đã bị đóng băng.

Người này chính là Lạc Dạ Quy Phong!

Thần thái như ai cũng thiếu nợ hắn ngày xưa không còn nữa, chỉ còn lại thống khổ, bởi vì toàn bộ phần lưng của hắn đều bị người ta xé ra, có thể nhìn thấy được xương sống lưng. Thương thế nghiêm trọng như thế, mặc dù hắn không máu tươi phun như suối như Lâm Diệp Hồng nhưng nửa người cũng bị máu tươi thấm ướt.

Nằm trên mặt băng trong suốt, nhìn rất là bắt mắt.

Cảnh tượng này khiến cho hai người Thiên Huyền, Diêm Lai đang tập trung tu bổ không gian bích chướng cũng nhịn không được đưa mắt nhìn.

Hơi kinh hãi!

Không hổ là cường giả cấp Đại Vực Chủ.

Chỉ chút thời gian ngắn ngủi, Lạc Dạ Quy Phong cũng không từ thủ đoạn trốn vào Khúc Cảnh nhưng vẫn bị bắt về.

Hơn nữa thương thế của Lạc Dạ Quy Phong, còn có khí tức uể oải nói cho hai người biết, Lạc Dạ Quy Phong dù không chết nhưng cũng chỉ còn lại nửa cái mạng.

Quá thảm rồi!

Đang lúc hai người kinh hãi thì một giọng nói vang lên.

"Chạy?"

"Ngươi tiếp tục chạy nữa đi."

Theo giọng nói lạnh như băng đó là Đao Ma tràn đầy sát ý từ trong Khúc Cảnh thông đạo đi ra, khi bước ra khỏi Khúc Cảnh thông đạo, khí tức lộ ra khiến cho trong lòng Thiên Huyền và Diêm Lai lại run lên.

Khí tức này không thua gì Đại Vực Chủ!

Cường giả này, xưa giờ bọn họ chưa từng nghe nói đến!

Nhưng mà nhớ đến trước đây bọn họ cũng chưa từng nghe nói đến Bất Hủ Tông thì mới cảm thấy bình thường lại.

Kinh hãi chốc lát, sau đó hai người quay đầu tiếp tục tu bổ không gian bích chướng.

Bình Luận (0)
Comment