Từ trong Khúc Cảnh thông đạo đi ra, Đao Ma thu khí tức lại, sau đó chậm rãi bay đến trước mặt Ôn Bình, cung kính nói: "Tông chủ, người đã bắt trở lại. Chỉ chừa cho hắn nửa cái mạng, mạch môn đã phong, chỉ cần không phải thượng cảnh giáng lâm thì không ai có thể mở lại mạch môn cho hắn."
"Ngươi tiếp tục đi làm việc của ngươi đi." Ôn Bình phất phất tay, ánh mắt lạnh như băng nhìn Lạc Dạ Quy Phong nửa chết nửa sống.
"Tông chủ, vậy ta về."
Nếu đã giải quyết xong chuyện tông chủ căn dặn, Đao Ma cũng không muốn ở lại nữa.
Hắc Vực còn có không ít chuyện chờ hắn.
Oanh ——
Truyền tống trận lại mở ra.
Đao Ma theo bạch quang mà đến, sau đó theo bạch quang mà đi.
Nhưng mà tuy Đao Ma đi nhưng Đao Ma lại để lại dấu ấn khó phai trong lòng dân chúng Thần Phi Thành, rất nhiều thế lực Nguyên Dương Vực, và những cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.
Hóa ra đây là nội tình của Bất Hủ Tông!
Trong tông lại có cường giả cấp Đại Vực Chủ tọa trấn!
Đương nhiên, có vài người cũng cảm thấy cái tên Đao Ma quen thuộc, nhưng mà bọn họ không có nghĩ tới phương diện đó.
Dù sao vị Đao Ma mà bọn họ biết chỉ là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh mà thôi, ở Thần Phi Thành có chút không có ý nghĩa.
Lúc này, Ôn Bình lại nói tiếp: "Đem hắn đi, treo lên trên cây tử hòe bên ngoài Tử Khí Các."
Hắn, là chỉ Lạc Dạ Quy Phong!
Một giây sau, Lạc Dạ Quy Phong bị người của Tẫn Tri Lâu đỡ lên, bị khiêng đến Lục Phương Nhai như một con vịt nướng.
Sau đó Ôn Bình lại nói với Trần Hiết: "Chuyện xảy ra hôm nay, trừ chuyện Đao Ma và Lạc Dạ Quy Phong, những chuyện còn lại đều đưa tin."
Còn tại sao không đưa tin Đao Ma và Lạc Dạ Quy Phong, bởi vì bây giờ ở Thần Phi Thành đã đủ nhiều thế lực, bọn họ biết là được, không cần phải để cho toàn bộ người trong Nguyên Dương Vực đều biết.
Hắn muốn thông qua Tử Khí Các, Tẫn Tri Lâu thay đổi thế giới này, nhưng lại không muốn để cho Bất Hủ Tông lộ ra trước mặt mọi người quá sớm.
Trần Hiết gật đầu.
"Vâng, tông chủ!"
Trần Hiết lên tiếng đáp, sau đó Ôn Bình leo lên phi thuyền rời khỏi trung tâm Thần Phi Thành.
Nếu quyết đấu tuyền qua đã kết thúc, vậy kế tiếp nên chuẩn bị cho buổi đấu giá sắp tới. Đồng thời hắn cũng không kịp chờ đợi muốn gặp người của Long gia một lần.
Đã đến lúc lấy lại tự do cho mẫu thân.
Bây giờ Bất Hủ Tông đã đủ để nói chuyện ngang hàng với Long gia.
Đương nhiên, hắn biết sau lưng Long gia có thế lực càng mạnh mẽ hơn, nhưng không cần biết là ai đến, cũng không thể ngăn hắn lấy lại tự do cho mẫu thân.
Sau khi Ôn Bình đi, không gian bích chướng cũng dần dần bị hai người Thiên Huyền và Diêm Lai chữa trị, không gian bích chướng vừa chữa trị xong, hai người lập tức bắt đầu xử lý Khúc Cảnh Chi Thủy trong Thần Phi Thành. Chút Khúc Cảnh Chi Thủy đó, đối với hai người bọn họ thì mặc dù xử lý phiền phức nhưng không đến mức khó giải quyết.
Mở một cái Khúc Cảnh thông đạo khác, sau đó đưa chúng nó vào trong đó là được. Nhưng mà Khúc Cảnh Chi Thủy dễ giải quyết, nhưng mà những vong hồn chết dưới Khúc Cảnh Chi Thủy thì khó mà yên nghỉ.
"Già Diêm, Thần U Quân và người trong Thần Phi Thành chết bao nhiêu người, sau khi thống kê ra, trực tiếp giết người của Thiên Tượng Môn, để bọn họ một mạng thường một mạng!" Thiên Huyền oán giận nhìn đám Tuyền Qua Thần Tượng của Thiên Tượng Môn bị Thần U Quân và Vọng Thần Các đang áp giải từ bên kia qua, phẫn nộ nói.
Diêm Lai nhìn Thần Phi Thành bị Khúc Cảnh Chi Thủy cọ rửa, trầm tư thật lâu, sau đó nói: "Người của phủ thành chủ ta sẽ không chết vô ích, người của Thần Phi Thành cũng sẽ không chết vô ích."
"Ngươi tự xem rồi xử lý đi. Đừng để ta xem thường ngươi là được." Thiên Huyền cảm thán một tiếng, sau đó hóa thành kinh hồng rời khỏi trung tâm Thần Phi Thành, đi đến Lục Phương Nhai.
Giờ phút này, hắn chỉ muốn đi xem thảm trạng của Lạc Dạ Quy Phong.
Không phải rất phách lối sao?
Ngày bình thường gặp ai cũng ra vẻ như là người ta thiếu nợ hắn, giết cả nhà hắn, bây giờ lật trong tay Bất Hủ Tông.
Đáng đời!
Theo Thiên Huyền rời đi, rất nhiều thế lực cũng muốn rời đi, không ai ngờ được, trận quyết đấu tuyền qua hôm nay sẽ kết thúc với kết quả như vậy.
"Nhị công tử, chúng ta đi về trước đi, thực lực của Bất Hủ Tông vượt quá tưởng tượng của chúng ta, phải lập tức báo cáo chuyện này cho Đại công tử và gia chủ."
Một vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Long gia sắc mặt ngưng trọng nói.
Bởi vì Bất Hủ Tông hoành không xuất thế, thực lực lộ ra cho thấy có thể sẽ trở thành uy hiếp với Long gia.
Nhưng mà Long Dã lại lắc đầu, sau đó đột nhiên khẽ gật đầu, do dự một lúc rồi mới nói: "Chuyện này cần phải cam đoan chỉ có thể để cho đại ca ta và phụ thân ta với tộc lão biết. Đừng để cho tin tức này lan truyền trong tộc!”
"Tại sao lại như vậy?"
Cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của Long gia không hiểu, hỏi.
Long Dã tức giận nói: "Làm theo lời ta là được. À, ta kêu ngươi phái người bảo hộ Ôn Ngôn, bây giờ còn ở sa trường không?"
"Ở sa trường, thuộc hạ phái một vị cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh âm thầm che chở hắn, ở bên ngoài sa trường thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì."
"Vậy là tốt rồi."
Long Dã lập tức thở dài một hơi.
Thấy Long Dã đột nhiên thở dài một hơi như trút được gánh nặng, những người khác của Long gia không khỏi nhìn nhau, có chút không hiểu.
Rốt cuộc thì Ôn Ngôn này là ai, chỉ là Trấn Nhạc Cảnh mà Nhị công tử lại phái cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh âm thầm bảo vệ hắn, cực kỳ lo lắng hắn xảy ra chuyện.
Mặc kệ, không hiểu thì không hiểu, cũng không ai dám lắm miệng hỏi thăm.
"Các ngươi đi về trước đi."
Long Dã cũng không dự định trở về, những người khác của Long gia thấy thế thì vẫn không dám hỏi nhiều. Chỉ để lại mấy tên thân tín của Long Dã, những người khác lục tục rời khỏi trung tâm Thần Phi Thành, về trụ sở thì lập tức thông qua Khúc Cảnh thông đạo trong trụ sở trở về Long gia.