Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1390 - 【Vip】 Long Dã Lại Về Bất Hủ Tông

【VIP】 Long Dã lại về Bất Hủ Tông 【VIP】 Long Dã lại về Bất Hủ Tông

Quân Thiên Nhất Cố nói xong, Ôn Bình trầm mặc.

Sau một hồi lâu, Ôn Bình mới mở miệng nói: "Ta lại tin ngươi thêm một lần!"

Nghe Ôn Bình nói như vậy, Quân Thiên Nhất Cố lập tức cảm kích, liên tiếp khom người cảm ơn: "Đa tạ Ôn tông chủ tín nhiệm! Ôn tông chủ, thật ra thì Long gia, Tinh Hải Tông đời đời không hợp nhau, để cho an toàn nên đã đã truyền tin tức Thiên Nghiệp Thần Tướng muốn tới Thần Phi Thành ra ngoài, cũng là tình thế bắt buộc đối với tấm Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ đó, cho nên chắc chắn Long gia sẽ tới."

"Nhớ kỹ lời của ngươi nói."

Nói xong, Ôn Bình cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.

Đột nhiên yên tĩnh khiến cho biểu cảm của Quân Thiên Nhất Cố hơi cứng lại, sau đó như trút được gánh nặng, thở dài một hơi. Cảm nhận được Trần Hiết bên cạnh vỗ vỗ bờ vai của mình, Quân Thiên Nhất Cố mới nở một nụ cười, sau đó hỏi: "Trần trưởng lão, tại sao Ôn tông chủ lại để ý người Long gia tới hay không như vậy?"

Hắn thấy, cho dù là người Long gia không tới.

Thì buổi đấu giá này cũng đủ để khiến cho Tuyền Qua Đồ bán được một cái giá trên trời, đồng thời nổi tiếng trong rất nhiều Thiên Vô Cấm.

Sau này, chắc chắn Tuyền Qua Đồ sẽ cung không đủ cầu!

Trần Hiết lại vỗ vỗ bả vai Quân Thiên Nhất Cố lần nữa, cười nói: "Câu trả lời này, ta dám nói, nhưng ngươi dám nghe sao?"

Sắc mặt Quân Thiên Nhất Cố cứng lại, vội vàng lắc đầu: "Trần trưởng lão, tạm biệt!"

Dứt lời, Quân Thiên Nhất Cố từ biệt Trần Hiết, rời khỏi Tử Khí Các, một khắc cũng không dám ở lại thêm.

Bởi vì hắn nhớ đến một câu.

Biết càng nhiều, chết càng nhanh.

Nhưng mà khi Quân Thiên Nhất Cố ra cửa, nhịn không được nhìn Lạc Dạ Quy Phong bị treo ở trên cây vài lần, có mấy đạo kinh hồng trên trời cao bay tới.

Kinh hồng rơi xuống khu đất trống mới được dọn dẹp ra bên ngoài Tử Khí Các, Quân Thiên Nhất Cố tập trung nhìn lại, lông mày nhíu lại.

Đương nhiên, người hắn nhìn không phải Thanh Thiển.

Mà là mấy người khác.

Người cầm đầu là Nhị công tử Long gia, Long Dã!

Đối với Long Dã, hắn chỉ gặp một lần, số lần gặp mặt không nhiều, lại thêm lần này người vạch tội không làm tròn trách nhiệm của hắn trước mặt Đại Vực Chủ chính là người của Long gia cho nên Quân Thiên Nhất Cố càng không muốn gặp người của Long Gia, thậm chí còn có chút chán ghét Long gia.

Đây cũng là lý do hắn hiếu kỳ muốn biết tại sao Ôn Bình nhất định phải mời người của Long gia đến.

"Thanh Thiển trưởng lão."

Quân Thiên Nhất Cố lên tiếng chào Thanh Thiển.

Thanh Thiển cười một tiếng như gió xuân, nói: "Vực Chủ."

"Ngươi tới đây là..."

Quân Thiên Nhất Cố hiếu kì hỏi.

"Bàn chuyện nhỏ thôi." Thanh Thiển không có nhiều lời: "Vực Chủ, ngài bận thì đi trước đi, ta đi vào trước."

Quân Thiên Nhất Cố thấy Thanh Thiển không chịu nói thì biết có hỏi tiếp cũng không thú vị, trực tiếp hóa thành kinh hồng rời khỏi Tử Khí Các.

"Long nhị công tử." Quân Thiên Nhất Cố vừa đi, Thanh Thiển quay qua nhìn Long Dã, khẽ khom người.

Long Dã mỉm cười, nói: "Thanh Thiển trưởng lão, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ."

Đương nhiên, mặc dù trên mặt Long Dã nở nụ cười nhưng trong lòng tràn ngập khinh bỉ.

Năm đó Tử Nhiên đại sư bị Trạch Minh Cung trục xuất, khiến cho Tử Nhiên đại sư lưu lạc đến chỗ cằn cỗi, vùng đất bị bỏ rơi như Hồ Thiên Địa. Quyết đấu tuyền qua vừa mới kết thúc, Thanh Thiển này lại chạy đến Tử Khí Các, nàng muốn làm gì, người qua đường có tâm tư tinh tế một chút cũng biết.

Đối với loại người này, mặc dù Long Dã gặp nhiều nhưng vẫn rất không ưa.

Không đợi Thanh Thiển nịnh nọt mở miệng thì Long Dã đã rảo bước đi vào trong Tử Khí Các, nói với người phục vụ đang đứng đón ở cổng: "Giúp ta thông báo một tiếng, Long Dã của Long gia cầu kiến Ôn tông chủ."

Người phục vụ vội vàng đáp: "Long nhị công tử, xin lỗi, bây giờ tông chủ không có ở trong Tử Khí Các."

"Không có?"

Người phục vụ cười làm lành nói: "Đúng là không."

Giờ phút này, Thanh Thiển cũng đi tới trước, dò hỏi: "Làm phiền thông báo cho Tử Nhiên đại sư một tiếng, Thanh Thiển tới chơi."

Người phục vụ cười làm lành nói: "Thanh Thiển trưởng lão, rất xin lỗi, Tử Nhiên đại sư cũng không ở đây."

"Tử Nhiên đại sư cũng không ở đây?"

Thanh Thiển sửng sốt một chút.

Sao đều không ở?

Không phải bọn họ mới trở về sao?

Đúng vào lúc này, một người phục vụ đột nhiên vội vàng từ trong chỗ sâu trong Tử Khí Các chạy ra, dừng ở trước mặt Long Dã, nói: "Long nhị công tử, lâu chủ chúng ta mời."

"Lâu chủ Tẫn Tri Lâu?"

Long Dã hỏi lại.

Người phục vụ gật gật đầu, mà sau đó xoay người đi vào trong Tử Khí Các.

"Các ngươi chờ ta ở đây." Long Dã vui mừng, dặn dò tâm phúc một câu, sau đó vội vàng đuổi theo, bỏ lại một mình Thanh Thiển đứng ở cửa ra vào, có chút xấu hổ.

"Xin hỏi khi nào Tử Nhiên đại sư trở về?"

Người phục vụ lắc đầu đáp: "Không biết."

Thanh Thiển bất đắc dĩ, chỉ có thể chọn chờ.

Nhưng mà trong lúc chờ, thỉnh thoảng ánh mắt của người đi đường sẽ tập trung vào người nàng.

Giống như Long Dã nghĩ, giờ phút này, cho dù là ai nhìn thấy Thanh Thiển thì đều sẽ nghĩ giống như Long Dã.

Cho nên trong mắt không ít người đều có chút chế giễu, thậm chí có người còn quang minh chính đại cười ra tiếng.

Thanh Thiển nhìn thấy hết, trong lòng dần dần sinh giận, nhưng mà nghĩ đến đây là cổng Tử Khí Các, Lạc Dạ Quy Phong còn bị treo trên cây, cho nên chỉ có thể nhẫn nhịn tức giận.

Thời khắc này, Long Dã đã theo người phục vụ lên lầu hai, gặp được Trần Hiết.

"Tông chủ muốn gặp ngươi." Long Dã vừa tới thì Trần Hiết lập tức đi thẳng vào vấn đề.

Vừa nói xong, một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.

Oanh ——

Trong ánh mắt ngưỡng vọng của không ít người, bạch quang thoáng qua rồi biến mất.

Khi Long Dã mở mắt ra thì đã đi tới Bất Hủ Tông.

"Long nhị công tử, đi theo ta, tông chủ đang chờ ngươi." Đi ra khỏi truyền tống trận, Trần Hiết lập tức đi tới khu ký túc xá.

Long Dã vội vàng đuổi theo, cẩn thận từng bước.

Hắn xác định, đây không phải ở Nguyên Dương Vực!

Đây là ở Bất Hủ Tông!

Bình Luận (0)
Comment