Bất Hủ Tông cách Triều Thiên Hạp, Nguyên Dương Vực và Thần Phi Thành cực kỳ xa xôi, nhưng vừa rồi bạch quang rơi xuống, thoáng qua một cái thì đã đến Bất Hủ Tông.
Quả nhiên, Bất Hủ Tông giống như hắn nghĩ, càng ngày càng mạnh mẽ!
Sau khi Long Dã lấy lại bình tĩnh, vội vàng đuổi theo Trần Hiết, sau đó hỏi: "Trần trưởng lão, hai người Long Nguyệt, Long Kha vẫn khỏe chứ?"
Trần Hiết gật gật đầu, nói: "Hai vị trưởng lão Long Nguyệt, Long Kha đều rất tốt."
Trừ Đao Ma trưởng lão và tông chủ ra thì Long Nguyệt là ma pháp sư hệ triệu hoán mạnh mẽ nhất.
Lần trước hắn thấy Long Nguyệt triệu hoán những sinh vật đó, lít nha lít nhít, hàng ngàn hàng vạn, có thể nói là một nhánh quân đội.
Đáng sợ nhất là đa số đều là Địa Vô Cấm tồn tại!
Trong đó còn có không ít là Địa Vô Cấm Trung Cảnh.
Nhiều sinh vật thực lực Địa Vô Cấm như vậy, nếu như bị người ngoài biết được thì hoàn toàn không có cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh nào dám chọc nàng.
Nửa bước Thiên Vô Cấm cũng phải cân nhắc một chút.
Dù sao con kiến còn có thể cắn chết voi mà.
Long Kha trưởng lão, người tu hành mạch môn thuộc tính Phong mạnh mẽ.
Thực lực hơi yếu một chút nhưng thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ. Mặc dù chưa thấy Long Kha trưởng lão động thủ một lần nào nhưng hắn đoán sức chiến đấu Long Kha trưởng lão ít nhất cũng vượt qua đa số cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh, đến gần vô hạn Địa Vô Cấm Thượng Cảnh.
Nếu như hai người bọn họ như vậy mà còn không nói là tốt thì người trong thiên hạ này cũng không có ai sống tốt được.
"Bây giờ thực lực của hai người bọn họ như thế nào rồi?" Long Dã vội vàng hỏi ra câu hỏi mà mình muốn có được câu trả lời nhất.
Trần Hiết biết Long Dã là ca ca của hai vị trưởng lão cho nên cũng miêu tả đại khái: "Thực lực của hai vị trưởng lão, Trần mỗ cũng không thể tiết lộ nhiều. Nhưng mà với thực lực vừa bước vào Địa Vô Cấm của Long nhị công tử thì chắc chắn không phải là đối thủ của hai vị trưởng lão Long Kha, Long Nguyệt."
Long Dã giật mình, nhưng mà có vẻ như hắn đã biết trước được kết quả này, cũng không có kinh ngạc, chỉ lẩm bẩm hai chữ: "Quả nhiên..."
Trần Hiết cười cười không nói gì thêm, sau đó dẫn Long Dã tới bên ngoài khu ký túc xá.
Bên cạnh đầm sâu trong khu ký túc xá, sau khi Ôn Bình trở về thì vẫn ngồi ở đó cho hai con Điện Thủ ăn, Đại Quai và Tiểu Quai, còn trấn an Giao Long.
Đang đút Đại Quai Tiểu Quai ăn, Giao Long vẫn luôn ngầm lên từng tiếng long ngâm trầm muộn, đang tố khổ với Ôn Bình, cầu xin Ôn Bình đem Đại Quai Tiểu Quai đi chỗ khác.
"Ngươi là Giao Long, sản phẩm của hệ thống, sao ngay cả hai đứa nhỏ không đến một tuổi cũng không giải quyết được?" Ôn Bình dùng tinh thần lực giao tiếp với Giao Long.
Giao Long lại phát ra từng tiếng long ngâm, chấn động đến nước trong đầm sâu nổi lên gợn sóng.
Nó rất thống khổ!
Cũng đúng lúc này, Trần Hiết đến.
"Tông chủ, Long nhị công tử đến."
Ôn Bình ngẩng đầu, ném bạch tinh trong tay vào trong đầm sâu, sau đó đứng lên cười nhìn Long Dã, nói: "Long Dã, đã lâu không gặp!"
Long Dã cười một tiếng đắng chát, nói: "Ôn tông chủ, ngài đừng cười như thế, ta sợ lắm."
Ôn Bình cười một tiếng, hắn nghĩ đến trong cơ thể mình còn có Hình Phạt Chi Hỏa.
Oanh ——
Chỉ cần Hình Phạt Chi Hỏa bộc phát thì hắn sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt.
"Phụ thân ta sao rồi?"
Nghe Ôn Bình hỏi, Long Dã vội trả lời: "Ngài yên tâm, mặc dù phụ thân ngài ở sa trường nhưng lại an toàn hơn bất cứ ai. Ta phái một vị cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh ngầm bảo vệ hắn, khu vực biên giới của sa trường vạn năm cũng không xuất hiện một vị Địa Vô Cấm, cho nên phụ thân ngài ở sa trường là tuyệt đối an toàn!"
"Vị cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đó tên là Ly Lạc, là người nổi bật trong Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, ngài có thể kêu Trần trưởng lão tra một chút, ta dám cam đoan, ở Nguyên Dương Vực thì trong số Địa Vô Cấm Thượng Cảnh cũng không có mấy người là đối thủ của hắn."
"Về phần mẫu thân của ngài, dưới sự ủng hộ của ta, phụ thân và đại ca đã không tiếp tục ép nàng làm bất cứ chuyện gì nữa, mặc dù có thì ta cũng ngăn lại thay nàng, trước mắt nàng đang quản lý một ít chuyện buôn bán cho Long gia, cách một thời gian thì ta đều sẽ giúp phụ thân ngài và nàng gặp nhau một lần."
"Ta tin tưởng ngươi, làm không tệ!" Ôn Bình thấy dáng vẻ hốt hoảng của Long Dã thì thấy buồn cười, hắn cũng không ngờ hành vi lần trước khiến cho đối phương sợ hãi như thế: "Vậy hôm nay ngươi tới tìm ta làm gì?"
Long Dã thấy Ôn Bình lộ ra ý cười thì thở dài một hơi, sau đó cười nói: "Thứ nhất, chắc chắn là tới chúc mừng Ôn tông chủ thắng ngay từ trận đầu, thứ hai thì muốn báo cáo tình hình gần đây của phụ thân và mẫu thân ngài cho ngài, thứ ba... chính là muốn nhờ Ôn tông chủ giúp ta lấy Hình Phạt Chi Hỏa trong cơ thể ra, có nó trong cơ thể ta, ta luôn thấy ác mộng."
"Không có?"
"Tạm thời không có."
"Đi! Ta có thể lấy Hình Phạt Chi Hỏa trong cơ thể ra cho ngươi, nhưng mà chúc mừng thì không cần phải nói, những lời đó không có ý nghĩa gì."
"Đa tạ Ôn tông chủ!"
Long Dã lập tức vui mừng, kích động tranh thủ chạy tới trước mặt Ôn Bình.
Những ngày này, hắn thấy bao nhiêu ác mộng.
Mỗi lần bị ác mộng bừng tỉnh người hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Hắn sợ Hình Phạt Chi Hỏa đột nhiên mất khống chế, sau đó đốt hắn thành tro bụi.
Chuyện này còn đáng sợ hơn chiến tử ở sa trường.
Chiến tử ở sa trường ít nhất cũng là chết có ý nghĩa, biết mình chết trong tay của kẻ địch.
Nếu như bị Hình Phạt Chi Hỏa thiêu chết.
Vậy thì quá đáng sợ.
Không biết mình chết như thế nào không nói, còn là chết trong tay con của muội muội của mình, chuyện này khiến cho người ta tuyệt vọng cỡ nào?
Từ khi Ôn Bình bước vào Thiên Vô Cấm, lấy một cái Hình Phạt Chi Hỏa ra cũng không có phức tạp lắm, đưa tay một cái là có thể lấy Hình Phạt Chi Hỏa từ trong cơ thể Long Dã ra, sau đó lại tiện tay vung lên tiêu diệt nó. Một cái vung tay này, Long Dã như trút được gánh nặng.