"Đúng rồi!"
Vừa như trút được gánh nặng xong, Long Dã nhớ tới một chuyện quan trọng.
"Ôn Tông chủ, thật ra thì hôm nay ta đến còn có một chuyện khác."
Khi nói lời này, biểu cảm trên mặt Long Dã có chút ngưng trọng.
Ôn Bình thấy thế, hỏi: "Cái gì?"
"Có vẻ như đại ca và phụ thân đã biết được hành tung của tứ muội và ngũ muội, cũng chính là Long Nguyệt và Long Kha. Trước đó vài ngày, khi ta đến Thần Phi Thành thì đã từng gọi ta đến thư phòng chất vấn một lần, ta qua loa tắc trách cho xong, nhưng lúc ấy đại ca ta nói một câu ‘tứ muội và ngũ muội' đều ở Hồ Thiên Địa đúng không’.”
Vừa nghĩ tới đó, Long Dã rơi vào trầm tư.
Đương nhiên hắn không muốn để cho tứ muội và ngũ muội cũng rơi vào trong khốn cảnh phải đi thông gia, nhưng mà lệnh cha khó cãi, hắn cũng không biết phải làm gì bây giờ.
Hơn nữa đối tượng thông gia cũng đều là nhân vật lớn có quyền thế trong chính phủ U Quốc, nếu như Long gia nuốt lời thì cũng không phải là chuyện tốt với toàn bộ Long gia.
Nếu nói từ cách cục thì hi sinh hai người đổi lấy toàn bộ Long gia phồn vinh hưng thịnh, đổi lấy phụ thân và đại ca từng bước cao thăng, có thể nói là kiếm lời.
Nhưng nếu đứng ở góc độ tình cảm riêng tư thì hắn không hi vọng tứ muội và ngũ muội trở thành vật hi sinh.
Long gia đã đủ mạnh.
Tại sao phụ thân bọn họ nhất định phải làm cho Long gia đi ra Nguyên Dương Vực, bước vào con đường hoạn lộ U Quốc, trở nên càng mạnh mẽ hơn nữa chứ?
Nghe Long Dã nói xong: "Để bọn họ tới là được, người của Bất Hủ Tông ta, không ai có thể ép buộc bọn họ làm bất cứ chuyện gì. Dù sao đã đắc tội một cái Thiên Tượng Môn, ta cũng không sợ lại đắc tội thêm một số người nữa, ai tới cũng vậy."
"Ôn Tông chủ, chuyện thông gia không phải là ý của một mình Long gia ta, còn có người ở phía trên U Quốc, bọn họ cũng tham dự." Hắn biết Bất Hủ Tông có cường giả cấp Đại Vực Chủ tọa trấn, đã đủ để nói chuyện ngang hàng với Long gia, nhưng chuyện thông gia cũng không đơn thuần chỉ là ý của Long gia, sau lưng chuyện này dính dáng đến rất nhiều người, trong đó có không ít người là người của chính phủ U Quốc.
Thiên hạ này, suy cho cùng vẫn là thiên hạ của U Quốc.
"Vẫn là câu nói đó, ai cũng không thể chi phối người của Bất Hủ Tông ta, nếu như bọn họ thích chiến tranh, Bất Hủ Tông có thể phụng bồi."
Ôn Bình hời hợt nói ra hai chữ chiến tranh.
Nhưng mà rơi vào trong tai Long Dã thì lại khiến cho tâm thần hắn chấn động.
Ôn tông chủ lại vì Long Kha, Long Nguyệt mà khai chiến với người của chính phủ U Quốc?
Điều này có ý nghĩa như thế nào?
Có nghĩa là phản quốc!
"Ôn tông chủ, ngài nghiêm túc?"
"Bổn tông chủ có thể vì khách hàng tông ta mà giết Ngụy Thông, trảm Lâm Diệp Hồng, phong mạch môn của Lạc Dạ Quy Phong, ngươi cảm thấy ta có nghiêm túc không?"
Ôn Bình nhìn chằm chằm Long Dã.
Long Dã cũng nhìn chằm chằm Ôn Bình.
Hai người nhìn nhau không nói gì.
Thật lâu sau, Long Dã khẽ gật đầu, nói: "Ôn tông chủ, xem ra là ngài nghiêm túc thật..."
Long Dã cũng không biết mình nên nói cái gì.
Ôn Bình cười một tiếng, đứng lên: "Được rồi, nếu như không có chuyện gì khác thì ta cho Trần Hiết đưa ngươi về."
Long Dã đáp: "Ôn tông chủ, ta muốn gặp bọn Long Nguyệt."
"Bây giờ hai người bọn họ đang ở đâu?" Ôn Bình nhìn Trần Hiết bên cạnh.
Trần Hiết đáp: "Long Nguyệt trưởng lão đang tu hành trong Đệ Ngũ Thế Giới, Long Kha trưởng lão đang xử lý Bất Hủ Nhật báo ở Thiên Địa Minh."
Vừa dứt lời, Truyền Âm Thạch trong ngực Trần Hiết bỗng nhiên có động tĩnh.
Bởi vì trước mặt Ôn Bình cho nên Trần Hiết không muốn lập tức trả lời, nhưng thấy Ôn Bình ra hiệu, Trần Hiết tranh thủ cầm Truyền Âm Thạch lên. Nhưng mà bởi vì Long Dã đang có mặt ở đây cho nên Trần Hiết đi qua một bên, dựng bình chướng cách âm lên rồi mới kết nối.
"Chuyện gì?"
"Đúng, bây giờ tông chủ đang ở bên cạnh ta."
"Cái gì?"
"Ta đã biết, ta lập tức tới ngay."
"Ừm, đã hiểu, ta sẽ nói với tông chủ."
Sau khi cất Truyền Âm Thạch, Ôn Bình vội vàng đi tới bên cạnh Ôn Bình.
"Đã xảy ra chuyện gì rồi?" Ôn Bình thấy Trần Hiết đột nhiên vội vàng khác thường thì cảm thấy hẳn là lại có chuyện gì đó xảy ra.
Trần Hiết gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nói: "Mộc Long trưởng lão sắp độ kiếp rồi."
"Lúc nào?"
"Hoài Không mới vừa nói, căn cứ cảm ứng của Mộc Long trưởng lão thì tối nay lôi kiếp sẽ đến."
"Nhanh như vậy."
Sắc mặt Ôn Bình cũng trở nên ngưng trọng.
Bởi vì xác suất Mộc Long độ kiếp thành công cũng không phải là trăm phần trăm, không giống như Hoài Không độ kiếp, dựa vào thực lực mạnh là có thể vượt qua .
Cũng không thể nào giống như Hoài Không, còn có thể thôn phệ thiên kiếp.
Lôi kiếp này của Mộc Long chính là lôi kiếp Yêu Tiên, đây cũng là cái giá lớn phải trả khi lúc trước nó thôn phệ yêu đan của Yêu Tiên để nhanh chóng khôi phục thực lực. Không nói khoa trương chút nào, nếu như Mộc Long vượt qua lôi kiếp Yêu Tiên thì tu vi của hắn dù chỉ là sáu trăm linh một năm cũng có được thân thể Yêu Tiên.
Nói một cách khác, chính là có được yêu thể mạnh mẽ trên cấp Yêu Tổ. Còn có thể có được lực lượng Yêu Tiên hay không thì Ôn Bình không biết. Nhưng có thể khẳng định là cho dù Thiên Vô Cấm hoặc là Yêu Tổ có mạnh mẽ tới đâu cũng không thể nào làm tổn thương Mộc Long chút nào.
Đương nhiên, chỉ khi nào vượt qua lôi kiếp Yêu Tiên mới có thể lấy được. Nếu như không độ được thì Mộc Long sẽ bị thiên kiếp trấn sát.
Nể tình tình cảm ngày xưa và lời hứa với Mộc Long, Ôn Bình sẽ không ném nó vào Phu Hóa Đản làm tế phẩm, cũng sẽ không dùng Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế, hắn sẽ mai táng nó ở trong đất của Bất Hủ Tông, lập bia cho nó.
Nhưng mà Ôn Bình cũng không muốn nhìn thấy chuyện này xảy ra.
"Thông báo cho tất cả trưởng lão, tiến về Hồ Yêu Hoàng." Nếu Mộc Long là trưởng lão Bất Hủ Tông, đương nhiên Ôn Bình không thể nào để cho nó một mình lẻ loi độ kiếp.
"Vâng."
Trần Hiết gật đầu.