Long Dã thấy thế thì vội nói: "Ôn Tông chủ, vậy ta đi trước, hôm khác sẽ trở lại thăm Long Nguyệt và Long Kha."
"Hồ Yêu Hoàng, thấy quen không?"
Ôn Bình cười hỏi.
Long Dã xấu hổ cười một tiếng, nói: "Quen..."
Năm đó tam vương Thời Phong của Hồ Yêu Hoàng, người đã từng hiệu trung với hắn, quấy Hồ Yêu Hoàng đến long trời lở đất.
"Vậy thì cùng đi đi, vừa khéo Long Nguyệt và Long Kha cũng sẽ đi." Thật ra thì đối với Ôn Bình, Long Dã không tính là người ngoài, hơn nữa Mộc Long độ kiếp, loại chuyện này cũng không phải là đại bí mật kinh thiên gì, so với để hắn hôm khác quay lại thì còn không bằng dẫn hắn đi Hồ Yêu Hoàng một chuyến, ôn chuyện với Long Nguyệt và Long Kha.
Dứt lời, Ôn Bình đi tới chỗ truyền tống trận.
Trần Hiết theo sát phía sau, hỏi: "Tông chủ, có thông báo cho Tử Nhiên đại sư hay không? Hình như Thanh Thiển của Trạch Minh Cung có việc tìm Tử Nhiên đại sư."
"Không cần để ý đến nàng, chút tâm tư nhỏ đó của nàng, trẻ con cũng có thể nhìn ra được. Chờ sau khi Mộc Long độ kiếp xong, ngươi đi cảnh cáo nàng, nếu nàng còn dám xài mấy loại mưu kế như vậy nữa thì kết cục của Ngụy Thông cũng chính là kết cục của nàng." Dứt lời, Ôn Bình không khỏi bước nhanh hơn, sau đó dẫn Long Dã thông qua truyền tống trận giáng lâm Hồ Yêu Hoàng.
Truyền tống trận rơi xuống chính là sườn núi Yêu Tổ, trước tượng Nữ Oa.
Oanh ——
Ôn Bình dẫn Long Dã từ trong bạch quang đi ra.
Nhưng mà trước mắt đã không còn là cảnh tượng rách nát như lúc trước. Thời khắc này, xung quanh tượng Nữ Oa là một quảng trường khổng lồ, người bình thường dùng mắt thường cũng không nhìn thấy được biên giới. Mà dưới chân tượng Nữ Oa, một con Kim Long to lớn đang miệng phun yêu ngôn, chăm chỉ không ngừng dạy bảo vô số yêu vật bò lổm ngổm trên quảng trường.
Con Kim Long này chính là Kim Long Ngao Ly.
Thủ hộ giả của tượng Nữ Oa.
Giống như Ác Linh Kỵ Sĩ của Thính Vũ Các, sứ mệnh chính là thủ hộ tượng Nữ Oa, trợ giúp Yêu tộc bây giờ.
Ôn Bình lại đảo mắt nhìn qua quảng trường, nhìn thấy hết toàn bộ thay đổi của Yêu tộc. Không giống với trước kia còn có cảnh giới của vô số yêu vật phủ phục trên quảng trường này.
Lần trước Ôn Bình đến thì Yêu Vương cũng không nhiều.
Yêu Vương sánh ngang cường giả nửa bước Địa Vô Cấm cũng không có nhiều.
Yêu Thần thì càng ít.
Nhưng hôm nay hắn giáng lâm, lập tức cảm thấy hơn vạn Yêu Vương mạnh mẽ sánh ngang nửa bước Địa Vô Cấm.
Mà Yêu Thần thì hơn ngàn.
Đây vẫn chỉ là ở quảng trường, toàn bộ Hồ Yêu Hoàng không biết còn có bao nhiêu.
Khiến cho Ôn Bình cảm thấy ngạc nhiên nhất chính là Trấn Tộc Thụ Yêu trên đỉnh đầu. Ngày xưa khi nó sinh ra thì chỉ có độ cao ba trăm trượng, không tính là che khuất bầu trời. Nhưng bây giờ nhìn lại, nó nghiễm nhiên che đậy nửa bầu trời, thân hình đã cao tới ngàn trượng.
Nó mang tới tốc độ tu hành làm ít công to cho Yêu tộc tăng lên, đạt đến mấy lần!
"Khó trách."
Ôn Bình ngước nhìn Trấn Tộc Thụ Yêu, cảm thán một tiếng.
Nhưng mà Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng có thể lớn mạnh thành như bây giờ trong thời gian ngắn như vậy vẫn vượt quá dự kiến của Ôn Bình. Đã có một khoảng thời gian hắn không có chú ý đến Yêu tộc, bởi vì ngay từ đầu Ôn Bình cũng không có ý định dùng Yêu tộc Hồ Yêu Hoàng bây giờ.
Hồ Yêu Hoàng cần thời gian, cần một lượng lớn thời gian. Sau này chắc chắn có thể trở thành một lực lượng cực kỳ khổng lồ, lại còn mạnh mẽ cho hắn sử dụng.
Nhưng mà không phải là bây giờ.
Nhưng nhìn thực lực tổng hợp bây giờ, Ôn Bình cảm thấy ngày mà Hồ Yêu Hoàng có thể làm việc cho hắn đã không còn xa nữa.
Chỉ với thực lực trước mắt thì đã vượt qua Hồng Vực không có cường giả Thiên Vô Cấm trấn giữ.
Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng mới phát triển bao lâu?
Mà bên cạnh, Long Dã vẫn ngắm nhìn xung quanh, trong lòng khiếp sợ không gì sánh nổi.
Đây là Yêu tộc lúc trước sao?
Lúc trước Yêu tộc mặc cho hắn xâm lược.
Bây giờ Yêu tộc, trừ chiến lực đỉnh tiêm như nửa bước Thiên Vô Cấm và Thiên Vô Cấm ra thì nội tình trong đó đã vượt qua thế lực lục tinh bình thường.
Bây giờ mới qua bao lâu?
Nhưng mà nghĩ đến Bất Hủ Tông bây giờ, hắn bình thường trở lại.
Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đi theo Bất Hủ Tông, vậy thì có chuyện gì mà không thể?
Khi Ôn Bình giáng lâm, khi Long Dã kinh ngạc ngắm nhìn bốn phía, Kim Long Ngao Ly bỗng nhiên ngừng dạy bảo Yêu tộc, hóa thành hình người đi tới trước mặt Ôn Bình, quỳ một chân xuống đất, nói: "Tham kiến tông chủ!"
Theo Kim Long quỳ xuống đất, vô số Yêu tộc đếm mãi không hết đồng thời quay qua hướng Ôn Bình, nằm rạp xuống đất, cùng kêu lên.
Tiếng kêu đồng thành như khai thiên tích địa.
Vang trời chấn địa!
Thật lâu không dứt!
"Tham kiến tông chủ!"
"Tham kiến tông chủ!"
"Tham kiến tông chủ!"
"Tham kiến tông chủ!"
Tuy rằng thường thấy cảnh tượng hoành tráng ở Nguyên Dương Vực, ở sa trường, cũng gặp không ít cảnh tượng hoành tráng, nhưng thấy cảnh này thì Long Dã vẫn kinh hãi không thôi.
Một luồng nhiệt huyết bốc lên trong lòng!
Giờ phút này, hắn đột nhiên hiểu được.
Khó trách mấy người phụ thân theo đuổi càng mạnh mẽ hơn, muốn cho Long gia càng mạnh mẽ, còn muốn có được địa vị cao hơn ở U Quốc.
Cảnh tượng này, hẳn là cũng là một trong những những người mà bọn họ khát vọng mạnh mẽ như thế chứ?
Trong lúc Long Dã còn đang mơ màng.
Một đạo kinh hồng lục sắc lướt qua trời cao, rơi xuống trước mặt Ôn Bình.
Chính là Mộc Long!
Theo sát phía sau còn có hai yêu Hoài Không, Thời Phong.
"Tham kiến tông chủ!"
"Tham kiến tông chủ!"
"Tham kiến tông chủ!"
Ba yêu lần lượt mở miệng.
Ôn Bình đưa mắt nhìn ba người, thấy tu vi của Hoài Không đã đạt đến chừng năm trăm hai mươi năm, tương đương với cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm của nhân loại thì không khỏi hài lòng gật gật đầu, nói: "Hoài Không, tốc độ tu luyện của ngươi không tệ."
Hoài Không khom người nói: "Tông chủ quá khen."