Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1398 - 【Vip】 Là Số Mệnh? (3)

【VIP】 Là số mệnh? (3) 【VIP】 Là số mệnh? (3)

Mộc Long quay đầu đưa mắt nhìn Ôn Bình trên phi thuyền, còn có rất nhiều trưởng lão đang reo hò cổ vũ cho hắn, trong mắt rồng dấy lên ngọn lửa quyết tâm.

Có tông chủ.

Có nhiều bằng hữu như vậy.

Hắn không sợ!

Thiên lôi!

Ngươi tới đi!

Ầm ầm ——

Một đạo sấm sét xẹt qua trời cao, chiếu sáng bầu trời vừa bước vào rạng sáng, mới nổi lên chút ánh sáng mờ.

Đột ngột.

Trong lôi vân xuất hiện một con mắt, một con mắt mang theo thần uy mênh mông, nó xuyên qua lôi vân, nhìn chằm chằm Mộc Long. Trong ánh mắt của nó tràn đầy hắc ám, nhưng lại lóe ra ánh sáng, sau đó nó đột nhiên nhắm lại.

Trong khoảnh khắc khi nó nhắm lại, bầu trời vừa xuất hiện ánh sáng mờ lập tức rơi vào hắc ám triệt để, một giây sau, trên bầu trời xuất hiện hàng ngàn hàng vạn con mắt giống như lúc nãy. Bọn chúng mở ra, sau đó lại chậm rãi nhắm lại.

Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm nhận được một cảm giác hít thở không thông, cho dù đang ở trong phi thuyền thì cũng như thế.

Giống như một giây sau thì thế giới này sẽ bị hủy diệt vậy.

Trong lòng Long Dã lập tức hối hận, hối hận đã đi theo Ôn Bình đến Hồ Yêu Hoàng: "Ôn Tông chủ, trưởng lão quý tông đột phá cảnh giới gì đó?"

Ôn Bình bình tĩnh đáp lại một tiếng: "Yêu Tổ Cảnh."

"Đột phá Yêu Tổ Cảnh... nhưng tại sao ta lại cảm thấy thế giới này cũng sắp hủy diệt?" Giờ phút này, Long Dã cũng không dám ngẩng đầu nhìn trời.

Giờ phút này, hắn chỉ cảm thấy mình giống như một con kiến.

Nhỏ bé.

Yếu ớt.

Sau một khắc thì sẽ đi đời.

"Một đợt lôi kiếp cuối cùng, tên là Diệt Thế Thiên Phạt." Ôn Bình nói, như nói cho Long Dã nghe, cũng là nói cho người của Bất Hủ Tông nghe.

Phanh ——

Khi trước mắt Ôn Bình đếm ngược về không, thiên lôi không có xuất hiện nhưng không gian quanh người Mộc Long lại vỡ vụn.

Mặc dù không có Khúc Cảnh Chi Thủy chảy ra nhưng không gian vỡ vụn lại ép Mộc Long vào trong không gian bích chướng như bánh nhân thịt.

Răng rắc ——

Phanh ——

Như là tiếng pha lê, tiếng sứ vỡ vụn, không gian bích chướng vạn mét quanh người Mộc Long liên tiếp vỡ vụn, tiện thể kéo theo Mộc Long. Thanh Long Thiên Hãn Thể vốn có thể chống cự Cửu Tiêu Thần Lôi chỉ chịu đựng được ba hơi thở thì cũng vỡ vụn.

Tất cả vảy rồng vỡ vụn trong nháy mắt, hóa thành vô số mảnh vỡ màu xanh đậm bắn về phía chân trời.

Thời khắc này, thân rồng của Mộc Long cũng vặn vẹo, đồng thời bị không gian bích chướng gấp chồng lên nhau, kèm theo một tiếng long ngâm thống khổ, khí tức của Mộc Long bỗng nhiên suy yếu.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Sao Diệt Thế Thiên Phạt này lại mạnh như vậy?"

Nhìn thấy Mộc Long thậm chí ngay cả mười cái hô hấp cũng không chịu được, Ôn Bình vội vàng hỏi thăm hệ thống.

Hệ thống đáp: "Đây cũng là vì sao Mệnh Hạch đong đưa mà chỉ tăng lên được có một phần trăm xác suất."

"Ta..."

Giờ phút này, Ôn Bình có chút ngáo.

Không phải Mộc Long là nhân vật chính của Yêu tộc sao?

Đã đi lên con đường tươi sáng là tiến hóa thành Hỗn Độn Thanh Long, sao lại chết yểu dưới lôi kiếp Yêu Tiên như vậy?

Biến cố bất thình lình này cũng làm cho người của Bất Hủ Tông hoảng hồn.

"Mộc Long trưởng lão!"

"Mộc Long tiền bối!"

"Mộc Long tiền bối!"

"Mộc Long tiền bối, cố lên!"

Nương theo tiếng hét thất kinh của mấy người của Bất Hủ Tông, tiếng hệ thống cũng vang lên bên tai Ôn Bình: "Một đợt cuối cùng của lôi kiếp Yêu Tiên, Diệt Thế Thiên Phạt chỉ kéo dài có một trăm giây nữa. Trước mắt còn thừa lại tám mươi giây!"

"Bảy mươi chín giây!"

"Bảy mươi tám giây!"

Ôn Bình nhìn thời gian đếm ngược, nhìn lại tình huống của Mộc Long bây giờ. Nương theo không gian đè ép, Mộc Long đã bộc phát tất cả yêu lực ra, tiếng long ngâm bất khuất chấn động đến vùng thiên địa này rung động ầm ầm, nhưng vẫn không ngăn được không gian vỡ vụn và chèn ép.

"Cố lên!"

Trong lòng bàn tay Ôn Bình đã tràn đầy mồ hôi.

"Hệ thống, có cách gì hay không?"

"Hoặc là tượng Nữ Oa có thể dùng được hay không?"

Hệ thống đáp: "Độ kiếp chỉ dựa vào năng lực cá nhân, túc chủ không giúp được bọn họ, tượng Nữ Oa cũng không có công năng gân gà như chống cự thiên uy. Yêu Tiên một đạo, sinh tử do mệnh, thành bại tại trời, đây chính là cái giá lớn phải trả khi muốn trở thành Hỗn Độn Thanh Long."

Nghe hệ thống bác bỏ, Ôn Bình không có thất vọng cho lắm.

Đạo lý này hắn hiểu!

Nhưng mà Mộc Long nguy cơ sớm tối, khí tức đã càng ngày càng yếu.

Đừng nói chống nổi một trăm giây, trạng thái của Mộc Long bây giờ, chỉ sợ một giây sau thì sẽ chết.

Đột ngột.

Một tiếng rống giận dữ, bất khuất vang tận mây xanh.

"Ta... không... cam... tâm..."

Sau đó là tiếng không gian hoàn toàn nát bấy.

Răng rắc ——

Phanh ——

Khí tức, sức sống của Mộc Long cũng biến mất trong lúc này, nương theo không gian vỡ vụn mà hóa thành hàng ngàn hàng vạn miếng thịt nát, rơi xuống như mưa.

Vùng trời này đột nhiên trở về yên tĩnh.

Thần uy huy hoàng không còn.

Không gian vỡ vụn cũng chầm chậm khôi phục như lúc ban đầu.

Tất cả mọi người của Bất Hủ Tông cũng đều trở nên im lặng một cách chết chóc, sau khi trầm mặc một hồi lâu, tất cả đều không thể tin được, nhìn phía xa.

"Mộc Long trưởng lão..."

"Chuyện này. . ."

"Mộc Long trưởng lão, sao hắn lại..."

Ôn Bình bước ra khỏi phi thuyền, lắc đầu nói: "Không phải vậy chứ, sao có thể là kết cục như vậy? Chẳng lẽ là số mệnh?"

Không!

Sao vận mệnh của Mộc Long sẽ là như vậy?

Nếu như chắc chắn sẽ chết thì sao vận mệnh lại để cho hắn sống được đến lúc này?

Để hắn còn sống gặp mình?

Sao vận mệnh lại rảnh rỗi như vậy, vô tình trêu cợt một con rồng như thế?

"Mộc Long tiền bối."

"Mộc Long tiền bối."

Hoài Không, Thời Phong lập tức hóa thành một đạo kinh hồng lướt tới chỗ huyết nhục rơi xuống, sau đó đứng ở khu vực biên giới, bi thương nhìn cảnh tượng trước mắt.

Hoài Không bỗng quay đầu nhìn Ôn Bình, trong ánh mắt mang ý cầu xin, hỏi: "Tông chủ, mau cứu Mộc Long tiền bối."

Theo Hoài Không đưa mắt nhìn Ôn Bình, những người khác của Bất Hủ Tông cũng đưa mắt nhìn Ôn Bình, chờ Ôn Bình gật đầu.

Trước giờ, trong lòng bọn họ, tông chủ không gì làm không được.

Ngay cả người chết cũng có thể điều khiển.

Phục sinh một con rồng hẳn cũng có thể chứ?

"Tông chủ..."

"Tông chủ, Mộc Long tiền bối không đáng chết dưới lôi kiếp."

"Tông chủ..."

Nghe mọi người cầu khẩn, Ôn Bình muốn nói lại thôi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.

Bình Luận (0)
Comment