Ý nghĩ của bọn họ cũng giống như mình.
Mình là người đem Mộc Long về tông môn, mình cũng đâu có đành lòng đứng nhìn Mộc Long chết đi?
Nhưng trước mắt Bất Hủ Tông không thể làm cho Mộc Long phục sinh.
Sau này có thể hay không thì còn chưa biết.
Ai có thể nghịch thiên cải mệnh?
"Có."
Hệ thống đột nhiên lên tiếng.
Ôn Bình ngây ra một lúc.
Ai?
Ai có thể?
Trên thế giới này còn có người tài giỏi như thế?
Ôn Bình liên tục hỏi ba câu.
Sau một khắc, trước mắt Ôn Bình bắn ra một cái cửa sổ của hệ thống.
“Trưởng lão Vi Sinh Tinh Vũ đã đạt được tất cả truyền thừa Mệnh thuật!”
"Mệnh thuật, đúng, có Mệnh thuật của Vi Sinh Tinh Vũ! Mệnh thuật hư vô mờ mịt, cực kỳ mạnh mẽ, bởi vì đây chính là truyền thừa trong cấm khu cuối cùng, đến từ Tu Tiên Giới." Ôn Bình hiểu ý hệ thống, cảm thán mạng của Mộc Long còn chưa tuyệt.
Nói cũng đúng.
Cơ duyên của Mộc Long cực kỳ giống nhân vật chính của Yêu tộc, sao có thể chết yểu được?
Hệ thống nói tiếp: "Túc chủ cũng đừng cao hứng quá, Vi Sinh Tinh Vũ chỉ mới tiếp nhận xong truyền thừa Mệnh thuật, Mệnh thuật mới tiểu thành, cũng không nhất định có thể phục sinh Mộc Long, chỉ có xác suất nhất định thôi."
"Xác suất này lớn cỡ nào?"
"Xem mặt."
"Ặc... suýt nữa quên mất, ngươi không thể tính toán xác suất."
Mặc dù chỉ có xác suất nhất định nhưng Ôn Bình vẫn vui mừng.
Có tỉ lệ là được.
Ôn Bình chỉ sợ là không thể.
"Người nào cũng được, đi Pháp Nguyên Sơn Cốc một chuyến, mang Vi Sinh Tinh Vũ tới." Ôn Bình ra vẻ trầm mặc thật lâu, sau đó chậm rãi nói.
"Ta đi!"
Hoài Không lập tức đáp.
Truyền tống trận mở ra!
Oanh ——
Bạch quang bỗng nhiên xuất hiện, mang Hoài Không về tông môn.
Cùng lúc đó, bên ngoài Pháp Nguyên Sơn Cốc, Vi Sinh Tinh Vũ râu dài bồng bềnh, ăn mặc lôi thôi đi ra, hai mắt thâm thúy, hoàn toàn khác với Vi Sinh Tinh Vũ lúc trước.
Trước kia, trên người Vi Sinh Tinh Vũ tràn ngập lệ khí, trong ánh mắt lúc nào cũng mang theo tức giận, muốn báo thù, nhưng bây giờ Vi Sinh Tinh Vũ, hai con ngươi thâm thúy như ngôi sao.
Dáng vẻ như bán tiên!
Đúng với câu nói của Ôn Bình lúc trước.
Vi Sinh Tinh Vũ thành Vi Sinh Bán Tiên!
Còn kém dựng một lá cơ, thượng thư —— bói toán!
"Vi Sinh trưởng lão!" Hoài Không nhìn thấy Vi Sinh Tinh Vũ thì lo lắng hô.
Vi Sinh Tinh Vũ ánh mắt thâm thúy, khóe miệng nở một nụ cười, tự lẩm bẩm: "Tới rất nhanh."
Lời ấy giống như là biết Hoài Không sẽ tìm đến hắn.
Hoài Không tới gần, cũng không kịp suy tư nữa, vội vàng nói: "Vi Sinh trưởng lão, ngài đi với ta một chuyến, Mộc Long trưởng lão cần ngài."
"Lôi kiếp của Mộc Long đã tới?"
"Vi Sinh trưởng lão, làm sao ngài biết?"
Hoài Không sửng sốt một chút, không phải Vi Sinh trưởng lão vẫn luôn ở trong Pháp Nguyên Sơn Cốc tu hành sao?
Vi Sinh Tinh Vũ như có điều suy tư, mở miệng nói: "Khi mới học được Mệnh thuật trong truyền thừa chi địa thì ta tính một quẻ cho tất cả mọi người trừ tông chủ, chỉ có Mộc Long có tử kiếp, dữ nhiều lành ít. Chỉ là không ngờ lại ứng nghiệm nhanh như vậy."
"Tính một quẻ?"
"Được rồi, có nói cho ngươi thì ngươi cũng không hiểu, dẫn ta đi tìm Mộc Long trước. Nếu như giờ phút này Mộc Long đang độ kiếp thì ta có thể bảo vệ hắn bình yên vô sự!" Vi Sinh Tinh Vũ rất tự tin nói, cũng bước nhanh theo Hoài Không.
Hắn đã chuẩn bị kỹ cho tất cả mọi người chứng kiến Mệnh thuật một chút!
Năng lực của Mệnh thuật!
Cải thiên hoán địa!
Không gì không làm được!
"Nhưng Mộc Long tiền bối đã chết trong lôi kiếp."
"Ta..."
Vi Sinh Tinh Vũ bỗng nhiên dừng bước, trầm mặc.
Đôi mắt thâm thúy đột nhiên không còn thâm thúy như vậy.
...
Hồ Yêu Hoàng.
Trên phi thuyền.
Quan sát cái hố lớn trước mắt, còn có đại địa hóa thành đất khô cằn, trở nên lộn xộn và huyết nhục đầy đất.
Vi Sinh Tinh Vũ trầm mặc.
Sau một hồi lâu, hắn mới mở miệng nói: "Tông chủ, sao Mộc Long trưởng lão lại vỡ thành như vậy?"
"Có thể cứu sao?" Ôn Bình không có trả lời, hỏi ngược lại một câu.
Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng giải thích: "Tông chủ, không phải là ta vô năng, nếu như Mộc Long trưởng lão còn đang trong kiếp thì dựa vào cảnh giới Mệnh thuật của ta bây giờ thì đủ bảo đảm hắn bình yên vô sự. Nhưng mà Mộc Long trưởng lão đã vỡ thành như vậy, ta..."
Dứt lời, Vi Sinh Tinh Vũ đưa mắt nhìn xung quanh.
"Vi Sinh trưởng lão!"
"Vi Sinh trưởng lão!"
Tất cả mọi người nhích lại gần, sau đó vây quanh hắn, dùng ánh mắt cực kỳ mong chờ nhìn Vi Sinh Tinh Vũ.
Tông chủ không nói không được.
Như vậy thì chắc chắn Vi Sinh Tinh Vũ có thể!
Mộc Long trưởng lão không đáng chết dưới thiên kiếp, cho dù là chết thì cũng nên chiến tử!
Như vậy thì chết mới có ý nghĩa!
"Ta thử một chút." Nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người, Vi Sinh Tinh Vũ nặn ra một nụ cười, sau đó lấy một cái mâm tròn tràn đầy mật văn trong tàng giới ra: "Đây là Mệnh Bàn, có thể hồi tưởng thời gian, dựa vào tinh thần lực và cảnh giới Mệnh thuật của ta bây giờ thì chỉ có thể miễn cưỡng khu động nó, đem thời gian quay lại đến nửa canh giờ trước. Nếu như Mộc Long trưởng lão đã chết hơn nửa canh giờ thì ta cũng không thể ra sức."
"Vừa mới chết, vừa mới chết!"
Hoài Không ngạc nhiên mở miệng.
"Vậy cũng chỉ có thể nói mạng hắn còn chưa có tuyệt." Vi Sinh Tinh Vũ nhìn Mệnh Bàn, bất đắc dĩ cười khổ.
Cũng may.
Cũng may.
Thúc đẩy Mệnh Bàn quay lại thời gian một lần, chỉ cần bỏ ra năm mươi năm tuổi thọ, dù nói thế nào thì hắn cũng còn sáu bảy trăm năm tuổi thọ, ít đi năm mươi năm cũng không ảnh hưởng toàn cục. Hơn nữa sau này nếu như hắn tiếp tục mạnh lên thì tuổi thọ còn có thể tăng thêm và bù lại.
"Tông chủ, ta đi."
Vi Sinh Tinh Vũ cầm lấy Mệnh Bàn, bước ra phi thuyền, lơ lửng trên không trung chỗ huyết nhục và yêu đan của Mộc Long rơi xuống.
Sau một khắc, Vi Sinh Tinh Vũ điểm một chỉ lên trung tâm Mệnh Bàn.
Phốc ——
Đầu ngón tay lập tức bị hình nón ở giữa Mệnh Bàn đâm rách, máu tươi lập tức tràn vào trong đó, Mệnh Bàn cũng bắt đầu xoay tròn, mật văn trong Mệnh Bàn cũng lấp lóe lên huyết quang. Khi tất cả mật văn bị huyết quang thắp sáng, bọn chúng bay ra khỏi Mệnh Bàn.