Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1400 - 【Vip】 Đại Cát Đại Lợi? (2)

【VIP】 Đại cát đại lợi? (2) 【VIP】 Đại cát đại lợi? (2)

Bá ——

Trong chớp mắt, ngàn mét xung quanh đều bị mật văn huyết sắc bao phủ, một luồng ý chí mạnh mẽ bỗng nhiên giáng lâm từ thiên khung.

Huyết nhục của Mộc Long bắt đầu bay lên không, đại địa hoang tàn khắp nơi cũng bắt đầu khôi phục, bởi vì chúng nó cũng bị hủy diệt ở nửa canh giờ trước đó.

Mấy hơi sau, cảnh tượng trước mắt tất cả mọi người giống như là bị tua ngược, huyết nhục tứ tán của Mộc Long lại hợp lại thành thân thể Mộc Long.

Mộc Long phục sinh ngay tại chỗ!

Nương theo một tiếng long ngâm vang lên!

Giọng nói quen thuộc của Mộc Long xuất hiện.

Sắc mặt tất cả mọi người lập tức vui mừng.

Mộc Long tiền bối sống!

Sống!

"Vi Sinh trưởng lão quá mạnh!"

"Hóa ra đây chính là Mệnh thuật, Mệnh thuật có thể nghịch thiên cải mệnh, không hổ là truyền thừa trong Pháp Nguyên Sơn Cốc!"

"Mộc Long tiền bối, mạng còn chưa tuyệt."

Mọi người cùng cảm thán, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.

Sau một khắc, mật văn bỗng nhiên biến mất, sắc mặt Vi Sinh Tinh Vũ bỗng nhiên thay đổi, bởi vì hắn cảm nhận được tuổi thọ của mình đang trôi qua.

Vừa rồi đã trôi qua năm mươi năm.

Bây giờ lại trôi qua gần trăm năm!

"Tại sao có thể như vậy?"

Vi Sinh Tinh Vũ ngẩn ra, sắc mặt trắng bệch, rút ngón tay khỏi mũi nhọn trên Mệnh Bàn.

Chẳng lẽ đây là cái giá lớn khi phục sinh Mộc Long?

Lập tức ít đi một trăm năm mươi năm tuổi thọ.

Cũng may.

Vẫn có thể chấp nhận được.

Ít nhất Mộc Long sống.

Vi Sinh Tinh Vũ cũng chỉ có thể tự an ủi mình như thế, tự nói với mình, tương lai tuổi thọ còn có thể tăng lại.

Giờ phút này, Mộc Long đột nhiên phục sinh thì sững sờ trên không trung, ngẩn ra, ánh mắt đảo qua vùng trời này, đồng thời nhìn mấy người Ôn Bình, càng không biết ra sao. Bởi vì hắn nhớ mình đã chết dưới thiên kiếp, sao lại sống lại?

"Đừng ngẩn ra đó, gặp được ta coi như mạng người còn chưa có tuyệt. Ta dùng nửa cái mạng nhỏ mới đổi được một mạng của ngươi." Vi Sinh Tinh Vũ suy yếu nói.

Mộc Long sửng sốt.

Thấy Mộc Long vẫn đang ngẩn ra, Ôn Bình cũng nói: "Ngươi cũng may lắm, Vi Sinh Tinh Vũ mới đạt được truyền thừa Mệnh thuật từ cấm khu cuối cùng, cưỡng chế nghịch thiên cải mệnh cho ngươi một lần. Mặc dù cảnh giới của ngươi không thay đổi nhưng ít nhất cũng tranh thủ được cho người một cơ hội duy nhất."

"Nghịch thiên cải mệnh!" Mộc Long đưa mắt nhìn Vi Sinh Tinh Vũ, trong lòng thất kinh đồng thời cúi người thật sâu trước Vi Sinh Tinh Vũ: "Vi Sinh trưởng lão, cái mạng này của Mộc Long là ngươi cho, sau này có cần đến ta thì ta nhất quyết không chối từ!"

Trước có Ôn Tông chủ cho hắn một cơ hội tân sinh.

Sau có Vi Sinh Tinh Vũ nghịch thiên cải mệnh phục sinh hắn.

Đời này không hối hận khi vào Bất Hủ Tông!

Vi Sinh Tinh Vũ nở nụ cười, nói: "Là ngươi nói đó, đừng nói gì nữa, có chuyện sẽ gọi ngươi!"

Một trăm năm mươi năm tuổi thọ đổi một mạng của Mộc Long.

Không lỗ!

Có thể chấp nhận!

Vi Sinh Tinh Vũ lại tự an ủi mình một lần nữa, sau đó cất Mệnh Bàn, trở về phi thuyền. Thấy sắc mặt Vi Sinh Tinh Vũ trắng bệch trở về, đám người đi tới đỡ hắn, không ít người đều lấy thiên tài địa bảo có thể khôi phục thể lực từ trong tàng giới ra cho Vi Sinh Tinh Vũ phục dụng.

Ôn Bình đảo mắt nhìn Mộc Long, khóe miệng nở một nụ cười.

Không chết là được rồi.

Còn có cơ hội.

Nếu như Thanh Long Thiên Hãn Thể của Mộc Long có thể tiến thêm một bước nữa thì có lẽ có thể may mắn sống sót được dưới Diệt Thế Thiên Phạt, đến lúc đó hắn cũng có thể giúp Mộc Long nghĩ cách.

Ngay lúc này, trước mắt Ôn Bình xuất hiện một cái thông báo của hệ thống.

“Một đợt lôi kiếp cuối cùng sẽ xuất hiện sau một trăm cái hô hấp nữa!”

"Mẹ nó!"

Ôn Bình giật mình.

Một giây sau, vùng thiên địa này lại bị kéo vào trong bóng tối, ánh sáng vừa nổi lên ở chân trời bỗng nhiên tiêu tán, thần uy khủng bố giáng lâm theo sát đó, ép tới tất cả mọi người thay đổi sắc mặt.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Các ngươi nhìn trời!"

"Là một đợt lôi kiếp cuối cùng, nó lại tới!"

Mọi người của Bất Hủ Tông giật mình, sau đó nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Trên bầu trời, lôi vân lại ngưng tụ, đồng thời trong lôi vân, con mắt khiến cho tất cả mọi người sợ hãi đó cũng xuất hiện.

Oanh ——

Một đạo thiên lôi vạch phá bầu trời, đánh tan cảm xúc vui sướng của mọi người trong nháy mắt, cũng khiến cho toàn bộ chúng yêu ở Hồ Yêu Hoàng run rẩy.

Đúng lúc này, chỉ thấy Vi Sinh Tinh Vũ trên phi thuyền không chút hoang mang lấy Mệnh Bàn từ trong tàng giới ra, kèm theo ba đồng tiền cổ, nắm trong lòng bàn tay, sau đó nói lẩm bẩm vài câu. Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Vi Sinh Tinh Vũ xòe bàn tay ra, ba đồng tiền cổ rơi vào trong Mệnh Bàn phát ra tiếng đinh đang.

Vi Sinh Tinh Vũ nhìn chằm chằm Mệnh Bàn và tiền cổ ba giây, bỗng nhiên đại hỉ, nói: "Tông chủ, các vị trưởng lão không cần lo lắng, khi ta mới học Mệnh thuật thì đã từng bói một quẻ cho Mộc Long, quẻ tượng đại hung, biểu hiện Mộc Long sẽ có tử kiếp. Bây giờ tử kiếp đã ứng nghiệm! Vừa rồi ta lại bói một quẻ cho Mộc Long, quẻ tượng đại cát! Tiểu cát, trung cát, đại cát, đại cát là tốt nhất!"

Mọi người nghe xong thì vui mừng, vẻ căng thẳng trên mặt cũng biến mất.

Bọn họ còn tưởng là Mộc Long tiền bối vừa sống lại thì phải chết nữa.

"Mộc Long tiền bối, Vi Sinh trưởng lão lại bói cho ngài một quẻ, quẻ tượng đại cát, đại cát đại lợi, ngài có thể an tâm, ngài chắc chắn sẽ bình yên vô sự!" Hoài Không mặt đầy ý cười, sau đó nói với Mộc Long đang căm tức nhìn con mắt trên bầu trời.

Vừa dứt lời, trên bầu trời lập tức sinh ra vô số con mắt có thần uy mênh mông, sau đó bọn chúng bắt đầu nhắm lại.

Răng rắc ——

Không gian quanh người Mộc Long lại vỡ vụn.

Thân rồng của Mộc Long run lên!

Vảy rồng màu xanh đậm do Thanh Long Thiên Hãn Thể hình thành đều vỡ vụn, cảnh tượng giống y hệt như khi hắn chết trước đó.

"Là đại cát thật sao?"

Mộc Long toàn diện bộc phát yêu lực để chống cự không gian vỡ vụn và đè ép, nhưng mà cảm giác đè ép từ trong không gian truyền đến lại giống trước khi chết lúc nãy như đúc.

Bình Luận (0)
Comment