Vi Sinh Tinh Vũ hai mắt tối sầm, lại hôn mê bất tỉnh.
Khi mở mắt ra, Ôn Bình và tất cả trưởng lão Bất Hủ Tông đã đi tới trước mặt.
"Sao còn chưa tỉnh?"
Ôn Bình hỏi thăm Hoài Không.
Hoài Không lên tiếng đáp: "Không biết, vừa rồi Vi Sinh trưởng lão lại tính một quẻ, sau đó lập tức hôn mê bất tỉnh. Ta cảm thấy tám chín phần mười là Vi Sinh trưởng lão không yên tâm Mộc Long trưởng lão, cho nên lại tính một lần, cũng không biết quẻ tượng là cái gì."
Ôn Bình nghe xong, nhìn về phía Vi Sinh Tinh Vũ mới mơ mơ màng màng mở mắt ra, nói: "Nếu thân thể suy yếu thì đừng có nhiều chuyện."
"Đại cát..."
Vi Sinh Tinh Vũ yếu ớt hô lên hai chữ.
Ôn Bình không khỏi cảm thán một câu: "Suy cho cùng thì vẫn là Mệnh thuật, quả nhiên không phải tầm thường, thậm chí ngay cả con đường sau khi Mộc Long độ kiếp tiến hóa cũng tính ra được."
Nếu như tiến hóa thành Thanh Long mà không đại cát thì cái gì mới có thể tính là đại cát?
Giống y như những gì hắn nghĩ.
Bất Hủ Tông phải có một vị bán tiên.
Là loại một quẻ định càn khôn!
Giờ phút này, Mộc Long cũng đi tới trước, nắm chặt tay Vi Sinh Tinh Vũ, cảm kích nói: "Vi Sinh trưởng lão, hôm nay ngươi cứu ta một lần, lại thay ta cản thiên phạt, lại thêm tính cho ta hai quẻ, ta thiếu ngươi bốn cái mạng. Nếu sau này có cần đến ta thì cứ nói!"
Dứt lời, Mộc Long trực tiếp giật bốn cái vảy rồng đẫm máu từ trên người mình xuống, đưa cho Vi Sinh Tinh Vũ, sau đó nói: "Bốn cái vảy rồng này, chỉ cần Vi Sinh trưởng lão lấy ra một mảnh, ta muôn lần chết không chối từ! Nếu như Vi Sinh trưởng lão không dùng được, cũng có thể để lại cho hậu bối, chắc chắn ta sẽ dốc hết toàn lực, báo đáp ân tình của Vi Sinh trưởng lão!"
Vi Sinh Tinh Vũ cầm bốn cái vảy rồng, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Lúc này, hắn không muốn để ý tới ai hết.
Rốt cuộc thì Mệnh thuật của hắn đã xảy ra vấn đề gì?
Chính mình cũng như thế!
Mất nửa cái mạng.
Nhưng quẻ tượng lại là đại cát?
Đại cát cái quỷ á!
"Được rồi, tất cả giải tán đi, để hắn nghỉ ngơi một chút." Ôn Bình thấy Vi Sinh Tinh Vũ mệt mỏi nhắm mắt lại, lên tiếng giải tán mọi người.
Mộc Long vội mở miệng nói: "Tông chủ, ta muốn ở lại chăm sóc Vi Sinh trưởng lão."
"Được, ngươi ở lại, những người khác nên làm gì thì làm cái đó đi." Ôn Bình đồng ý thỉnh cầu của Mộc Long, dù sao mạng của Mộc Long là do Vi Sinh Tinh Vũ cứu.
Không bao lâu, mọi người trong Bất Hủ Tông dần dần tán đi.
Nhưng mà mọi người cũng không hoàn toàn tán đi.
Bởi vì bọn họ tụ tập lại với nhau, chuẩn bị đi vào cấm khu cuối cùng trong Pháp Nguyên Sơn Cốc.
Không lý do gì khác.
Chỉ vì sau khi được chứng kiến Mệnh thuật, mọi người mới hiểu.
Hóa ra nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại!
Cùng lúc đó, Long Dã rời khỏi phòng bếp, sau đó cũng không đi theo Long Nguyệt và Long Kha mà là đi theo sau lưng Ôn Bình.
"Ca, ngươi làm gì?"
Long Nguyệt thấy thế thì vội vàng đuổi theo.
Long Dã vội vàng nói: "Gia nhập Bất Hủ Tông!"
"Không phải đã kêu ngươi chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng xong sao?" Long Nguyệt bất đắc dĩ nói.
Ôn Bình nghe hai huynh muội kẻ xướng người hoạ thì dừng bước.
"Trở về chăm sóc phụ thân và mẫu thân ta cho tốt, chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, ngươi suy nghĩ kĩ lại coi muốn gia nhập hay không. Nếu như còn muốn gia nhập thì ngươi có thể không cần xông Sư Đạo Mê Cục." Đối với khao khát muốn nhập tông của Long Dã, Ôn Bình cũng không có dập tắt khao khát của hắn.
Còn tại sao lại nói chờ khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc.
Đó là bởi vì đến lúc đó, có lẽ Bất Hủ Tông đã trở mặt với U Quốc.
Đến lúc đó có thể Long Dã không muốn phản bội U Quốc mà gia nhập Bất Hủ Tông. So với đến lúc đó khiến cho hắn phải khó xử thì không bằng chờ đến lúc đó, để hắn suy nghĩ xem có gia nhập vào tông môn hay không.
Long Dã nghe Ôn Bình nói như vậy thì lập tức vui mừng, nhanh chóng đáp: "Ta hiểu, xin Ôn tông chủ yên tâm, có ta ở Long gia, tuyệt đối sẽ không để cho tam muội và tam muội phu, cũng chính là phụ thân mẫu thân ngài phải chịu chút tổn thương nào!"
Ôn Bình gật gật đầu: "Nếu như không có chuyện gì khác thì về Thần Phi Thành đi."
"Rõ!" Long Dã quay người muốn đi, nhưng đi được hai bước thì lại quay người lại: "Ôn tông chủ, thật ra thì ở trong phân đà của Thiên Tượng Môn có một cái Khúc Cảnh thông đạo. Nếu như không phá nó đi thì người của Thiên Tượng Môn sẽ liên tục thông qua cái lối đi đó đi vào Nguyên Dương Vực. Ta biết cái Khúc Cảnh thông đạo bí ẩn đó ở đâu, Ôn tông chủ có thể phái Đao Ma trưởng lão hoặc là Mộc Long trưởng lão theo ta đi một chuyến, với thực lực của hai vị trưởng lão thì có thể phá hủy cái Khúc Cảnh thông đạo đó trong nháy mắt!"
Ôn Bình nhìn Long Dã sốt ruột muốn lập công, lạnh nhạt đáp lại một câu: "Hủy nó không có ý nghĩa gì, hai tháng sau, một cái Khúc Cảnh thông đạo mới có thể dung nạp cường giả Thiên Vô Cấm đi qua sẽ xuất hiện nữa. Đi, làm chuyện của ngươi đi, chuyện khác không cần ngươi quan tâm."
Ôn Bình biết, lúc này không thể dễ dãi với Long Dã, nếu không Long Dã sẽ càng muốn lập công biểu hiện mình.
Đối với Long Dã, Ôn Bình chỉ muốn cho hắn chăm sóc tốt cho phụ mẫu của mình. Với năng lực và thực lực cá nhân của Long Dã thì không giúp được Bất Hủ Tông cái gì, thậm chí còn có thể sẽ cản trở thêm. Nhưng thân phận của hắn lại là ô dù tốt nhất để bảo vệ phụ mẫu lúc này.
Vừa nghĩ tới đó, tâm tình bức thiết muốn lập công của Long Dã cũng cảnh tỉnh mình.
Tháng sau mình nên nghĩ cách dùng Phu Hóa Đản hoặc là chờ tượng Nữ Oa thăng cấp xong, bồi dưỡng thêm một Yêu Tổ nữa.
Bởi vì phụ thân không muốn trở về tông, chỉ muốn ở bên cạnh mẫu thân, như vậy để cho an toàn thì hẳn là phải phái một Yêu Tổ ngầm bảo vệ bọn họ.