Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1405 - 【Vip】 Lại Là Đại Cát!

【VIP】 Lại là đại cát! 【VIP】 Lại là đại cát!

Dù sao sau này kẻ thù của Bất Hủ Tông chỉ sẽ càng ngày càng nhiều, không loại trừ có người sẽ tra được thân phận thật của phụ mẫu hắn. Lỡ như đến lúc có cường giả Thiên Vô Cấm đánh không lại hắn, cũng biết không thể trêu vào hắn, vụng trộm đi tìm phụ mẫu hắn tính sổ thì làm sao bây giờ?

"Đưa ca ca của ngươi về Thần Phi Thành đi." Ôn Bình dặn dò Long Nguyệt một câu, sau đó đi tới Pháp Nguyên Sơn Cốc.

Mấy ngày sau khi Long Dã đi, Ôn Bình kiên trì làm hai chuyện, đi Pháp Nguyên Sơn Cốc tu hành, đi địa ngục vong linh tìm vong linh chi thần.

Ôn Bình không buông tha cho bất kỳ một cái cơ hội có thể tăng thực lực của tông môn và bản thân lên nào.

Đồng thời hắn cũng nghĩ ra một cách tốt để tìm thi thể yêu vật!

Có Vi Sinh Tinh Vũ!

Chuyện mà Tẫn Tri Lâu làm không được, hắn có thể làm được.

Thi thể Yêu Thần, Yêu Tổ huyết mạch cấp A thậm chí cấp S được chôn trong lòng đất hoặc là trong chỗ không muốn ai biết, chắc chắn Vi Sinh Tinh Vũ có thể dùng Mệnh thuật tính ra được.

Kết quả là khi Ôn Bình nghĩ tới đó thì lập tức rời khỏi Thính Vũ Các, gọi Trần Hiết cùng đến khu ký túc xá.

Khi Ôn Bình đi vào khu ký túc xá, Vi Sinh Tinh Vũ đã khôi phục tinh khí thần sau mấy ngày tu dưỡng.

Nhưng mà mái tóc hoa râm vẫn như cũ.

Mấy ngày nay, Mộc Long vẫn luôn chăm sóc Vi Sinh Tinh Vũ, từng li từng tí, khi Ôn Bình dẫn Trần Hiết lúc đến, Mộc Long đang đút Vi Sinh Tinh Vũ uống linh thiện. Vi Sinh Tinh Vũ cực lực khuyên can nhưng Mộc Long bất khuất, nhất định phải đút hắn.

"Để ta tự uống!"

"Không được, ngươi vừa mới khôi phục một chút, không thể cử động lung tung."

"Ta khỏe rồi!"

Vi Sinh Tinh Vũ đứng dậy, nhảy loạn cào cào.

Mộc Long không nhìn động tác của Vi Sinh Tinh Vũ: "Mau lại đây uống, không uống thì linh thiện sẽ nguội."

"Tông chủ."

Vi Sinh Tinh Vũ thở dài một hơi, sau đó giống như là thấy được cứu tinh, quay qua nhìn Ôn Bình, bước nhanh tới.

Ôn Bình thấy thế, dừng chân bên ngoài khu ký túc xá, nhìn hai người một chút, sau đó tỏ vẻ xấu hổ, nói: "Có phải ta tới có chút không đúng lúc hay không?"

"Tông chủ nói đùa, ngài tới đúng lúc." Vi Sinh Tinh Vũ rảo bước đi lên, chạy trốn tới bên cạnh Ôn Bình.

"Thương thế ổn rồi chứ?"

Nói xong, Ôn Bình dò xét Vi Sinh Tinh Vũ từ trên xuống dưới.

Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng đáp: "Tông chủ, ta đã hoàn toàn khỏe, nhưng Mộc Long trưởng lão luôn buộc ta uống linh thiện. Buộc ta uống, ta cũng nhịn, dù sao linh thiện cũng không khó uống. Nhưng hắn muốn tự tay đút ta, như vậy không phải là lấy oán trả ơn sao?"

Vi Sinh Tinh Vũ thật sự là khóc không ra nước mắt.

Vừa tiếp nhận truyền thừa xong, lập tức xảy ra sự cố bất ngờ, thiếu đi hơn bốn trăm năm tuổi thọ.

Như vậy thì cũng thôi đi.

Dù sao sau này chậm rãi tăng cảnh giới lên thì còn có cơ hội tăng lại.

Nhưng hành vi của Mộc Long thì rất quá đáng!

Như vậy hoàn toàn là lấy oán trả ơn!

"Rảnh rỗi như vậy?" Ôn Bình lặng lẽ nhìn Mộc Long.

Mộc Long vội vàng bỏ linh thiện trong tay xuống, mặt mũi tràn đầy khổ sở nói: "Vi Sinh trưởng lão là ân nhân cứu mạng của ta, ta cũng không thể..."

"Nếu rảnh rỗi như vậy thì đi làm việc đi." Ôn Bình vốn định tự mình đi ra ngoài một chuyến, nhưng mà thấy được tình huống của Mộc Long và Vi Sinh Tinh Vũ bây giờ, hắn quyết định để Mộc Long thay mình đi một chuyến. Nếu như cứ để hai người bọn họ tiếp tục như vậy, lỡ như sinh ra tình cảm thì sao?

Mộc Long mặt mũi tràn đầy ủy khuất, nói tiếp: "Tông chủ, ngài nói đi."

"Đừng trưng vẻ mặt ủy khuất đó ra, không có rảnh quan sát người sống như thế nào, đừng nói Vi Sinh trưởng lão, cảnh tượng mới nãy, ta thấy cũng..." Ôn Bình không có tiếp tục nói nữa, chỉ có thể bất đắc dĩ nhắc nhở một câu, sau đó đi vào khu ký túc xá ngồi xuống.

"Vi Sinh trưởng lão, ngươi cũng tới."

Ôn Bình kêu một tiếng.

Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng đi theo bước chân Trần Hiết đi vào khu ký túc xá.

Khi Vi Sinh Tinh Vũ vừa ngồi xuống, Ôn Bình mở miệng nói ngay: "Ta cần thi thể yêu vật, tốt nhất là cấp bậc Yêu Tổ. Ngươi có cách nào dùng Mệnh thuật tính ra ở đâu không. Ví dụ như là đo ra bọn chúng đang ở hướng nào, cách Bất Hủ Tông bao xa."

"Tông chủ, đều là chuyện nhỏ. Trong Mệnh thuật, có một thiên chuyên dùng để tầm bảo gọi là Tầm Bảo Thiên. Mặc dù ta mới tiểu thành nhưng hẳn là có thể tính ra nơi nào có thi thể Yêu Tổ, nhưng mà cũng bởi vì mới tiểu thành cho nên cũng không thể tính ra địa điểm chính xác, chỉ có thể tính ra phương hướng đại khái."

Vi Sinh Tinh Vũ nghe nói là cần Mệnh thuật mới có thể hoàn thành thì không kịp chờ đợi, muốn bộc lộ tài năng.

Hai lần trước đều là ngoài ý muốn.

Lần này hắn muốn bảo vệ tôn nghiêm của Mệnh thuật!

Bảo vệ tôn nghiêm của mình!

Dứt lời, Vi Sinh Tinh Vũ móc Mệnh Bàn và tiền cổ ra, còn có một viên kim châu lớn chừng ngón cái. Như trước đó, sau khi thôi động Mệnh Bàn, để tiền cổ rơi vào bên trong Mệnh Bàn, chiếm lấy ba điểm trong Mệnh Bàn, sau đó đứng dậy chậm rãi lui về sau.

"Tông chủ, các ngươi lui về sau một chút."

Ba người Ôn Bình lùi lại ba bước, sau khi đứng vững thì Vi Sinh Tinh Vũ dùng khẩu quyết khu động kim châu, ném vào trong Mệnh Bàn.

Bỗng nhiên bốn phía trong Mệnh Bàn lóe lên một vệt kim quang!

Trong kim quang chói mắt, xuất hiện một hình ảnh mông lung, còn có ba hàng chữ.

Hồ Thiên Địa, không!

Nguyên Dương Vực, không!

Hắc Vực có —— Hào Khốc Thâm Uyên!

"Tông chủ, có.”

Ở Hắc Vực, Hào Khốc Thâm Uyên!" Vi Sinh Tinh Vũ nhíu mày một cái, bởi vì bốn chữ Hào Khốc Thâm Uyên này hết sức quen thuộc.

Mấy hơi sau, Vi Sinh Tinh Vũ bừng tỉnh đại ngộ.

Đúng rồi!

Hắn nhớ Hào Khốc Thâm Uyên.

Một trong mười đại hung địa ở Triều Thiên Hạp!

Được xưng là một trong những chỗ nguy hiểm nhất Triều Thiên Hạp.

Thiên Vô Cấm cũng không dám tự tiện xông vào!

Ôn Bình hỏi: "Hào Khốc Thâm Uyên ở đâu?"

Vi Sinh Tinh Vũ đáp: "Nếu như không có nhớ lầm thì ngay trong chỗ sâu trong Vô Ưu Chiểu Trạch ở Hắc Vực. Nếu như tông chủ muốn đi thì thuộc hạ có thể dẫn đường bất cứ lúc nào."

Bình Luận (0)
Comment