Tiểu đội giống như bọn họ thì gần như là thập tử vô sinh.
Đúng vào lúc này, một đạo kinh hồng đột nhiên lướt qua trời cao.
"Ai vậy, không muốn sống nữa sao, dám phi hành trong này." Vừa dứt lời, mấy con Chiểu yêu khổng lồ đột nhiên phóng lên tận trời, nhào về phía người trên bầu trời.
"Đúng là muốn chết!"
Mấy người không khỏi chửi bậy một câu.
Sau đó cảnh tượng khiến cho bọn họ đời này khó quên xuất hiện.
Phanh ——
Một bàn tay.
Người trên bầu trời chỉ đánh ra một bàn tay.
Chiểu yêu sánh ngang cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh bị tát nổ đầu.
Huyết nhục rơi lả tả trên đất, hơn nửa đoạn thân thể còn lại bịch một tiếng, rơi vào trong đầm lầy, chậm rãi rơi vào vũng bùn.
"Đúng là lắm miệng."
Mấy người trăm miệng một lời mở miệng, sau đó đều vả miệng mình mấy lần, xem như tạ lỗi.
Hình ảnh như vậy liên tiếp xuất hiện vài chục lần.
Bởi vì có Chiểu yêu không ngừng từ trong đầm lầy lao ra, tập kích Mộc Long phi hành trên bầu trời.
Đương nhiên, Mộc Long cũng rất khiêm tốn.
Chỉ ra một bàn tay!
Đánh xong thì đi!
Một lát sau đã thấy được Hào Khốc Thâm Uyên.
Xa xa, Mộc Long đã nghe được tiếng khóc thét từ phía trước vọng lại, đồng thời trong tiếng khóc thét còn mang theo cảm xúc, cực kỳ giống có người gào khóc lớn.
Mà tiếng khóc thét này đến từ một cái khe màu đỏ thẫm cách đây ngàn mét phát ra, khiến người ta cảm thấy phía dưới chính là Địa Ngục.
Khi Mộc Long đi tới biên giới, xung quanh đã không cảm giác được khí tức của bất kỳ vật còn sống nào.
Nhìn xuống, sâu không thấy đáy.
Nhìn trái phải, khe hở Hào Khốc Thần Uyên kéo dài vạn mét.
Mộc Long không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nhảy xuống.
Để mặc cho thân thể của mình không ngừng rơi xuống dưới, cho đến khi đụng đáy, toàn bộ quá trình kéo dài chừng nửa khắc đồng hồ.
Ở dưới đáy Hào Khốc Thâm Uyên, tiếng khóc thét bi thống và tra tấn người càng mãnh liệt hơn, thậm chí còn quấy nhiễu tâm thần người khác.
Đương nhiên, đối với Mộc Long thì không tính là gì.
"Không phải nói có Yêu Tổ trấn thủ sao?"
Sau khi chạm đáy, Mộc Long đứng dậy từ đống đá vụn màu đỏ thẫm, khó hiểu, ngắm nhìn bốn phía.
Mộc Long phát hiện, không chỉ không có Yêu Tổ, ngay cả một con yêu vật cũng không có. Mà toàn bộ Hào Khốc Thâm Uyên chính là một vực sâu thông vào lòng đất, hoàn toàn không cảm giác được phần cuối. Trước sau vực sâu đều có một con đường, trải dài về hai chỗ khác nhau.
Mộc Long tùy tiện chọn một đường, sau đó từ từ bay về phía trước, nhưng mà từ đầu đến cuối đều không thấy Yêu Tổ mà Trần Hiết nói tới, thậm chí cconf nhìn không thấy được một con yêu.
"Đây chính là đại cát sao?"
Khá lắm.
Hào Khốc Thâm Uyên không phải được xưng là một trong Thập Đại Hung Địa sao.
Hắn hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm gì!
Nhưng mà tiếp tục xâm nhập, đồng thời càng ngày càng đi xuống, đã hoàn toàn không nhìn thấy bầu trời trên đỉnh đầu, chỉ có vách đá thì Mộc Long đột nhiên cảm nhận được vô số yêu vật, nghe được tiếng yêu vật gầm gừ như sóng biển.
Lúc này, Mộc Long thuận theo tiếng bay tới phía trước, nhìn thấy hai bầy yêu số lượng lớn khổng lồ, cực kỳ mạnh mẽ đang chém giết lẫn nhau ở xa xa.
Chín thành là Yêu Vương.
Còn lại một thành chính là Yêu Thần.
Số lượng đông đảo!
Cầm đầu song phương là hai Yêu Tổ!
"Đây chính là Yêu Tổ trấn thủ Hào Khốc Thâm Uyên và yêu tộc phía dưới Hào Khốc Thâm Uyên Trần trưởng lão nói?"
Mộc Long không khỏi âm thầm cảm thán một tiếng, quả nhiên là đại cát, vậy mà vừa khéo gặp được hai bầy Yêu tộc đại chiến, hơn nữa nhìn dáng vẻ thì mới bắt đầu đại chiến không bao lâu, thi thể yêu vật trên đất còn không có nhiều lắm —— quẻ của Vi Sinh trưởng lão thực chuẩn!
Vòng qua khu vực hai bầy yêu đại chiến dễ như trở bàn tay, Mộc Long tiếp tục thâm nhập sâu khoảng mười dặm.
Một đường đi xuống, thông suốt không trở ngại.
Trong đó, hung hiểm trải qua còn không tới một phần mười của Vô Ưu Chiểu Trạch.
Ít nhiều gì Vô Ưu Chiểu Trạch còn có một con Yêu Thần xông ra muốn nuốt mình, Hào Khốc Thâm Uyên ngoại trừ tiếng khóc thét đáng ghét ra thì không có yêu vật gì ra quấy nhiễu mình.
Bởi vậy có thể thấy được, hôm nay hẳn là tất cả yêu vật tản mát trong Hào Khốc Thâm Uyên đều tham dự đại chiến.
Còn tiếng khóc thét đáng ghét đó, có lẽ sẽ khiến cho cường giả Thiên Vô Cấm bình thường bối rối, nhưng với hắn thì một chút tác dụng không có.
Bây giờ hắn có Thanh Long thân thể!
Còn bước vào cảnh giới Yêu Tiên!
Tiếp tục đi sâu vào không bao lâu, tiếng khóc thét càng ngày càng đáng sợ, nhưng đối với Mộc Long thì vẫn không chút ảnh hưởng.
Đi một hồi lâu, không có đường.
Một Hắc Hà to lớn không nhìn thấy bờ cản phía trước, đồng thời Mộc Long cũng cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố từ Hắc Hà tuôn ra.
Luồng khí tức này bao phủ trên Hắc Hà, khiến cho Mộc Long vốn định bay thẳng qua đó bịch một tiếng, lọt vào trong Hắc Hà.
Trong nháy mắt khi rơi xuống nước, Mộc Long tranh thủ hóa thành Thanh Long chi thân.
Bịch ——
Sau đó lại là một tiếng động khác vang lên.
Thử ——
Trong nháy mắt khi Hắc Hà chi thủy tiếp xúc đến Thanh Long thân thể, nó bắt đầu ăn mòn vảy rồng.
Nhưng mà cho dù nó ăn mòn nửa năm cũng không thể ăn mòn được chút xíu nào.
"Thú vị lắm, quả nhiên là quẻ tượng đại cát! Hắc Hà này, nếu như Thiên Vô Cấm rơi vào trong đó, nếu linh thể yếu một chút thì sẽ hóa thành huyết thủy trong khoảnh khắc. Nhưng mà đối với Thanh Long thân thể ta thì không khác gì nước sông bình thường."
Mộc Long vui mừng, sau đó bắt bơi tới trước.
Ở cuối Hắc Hà chắc chắn có đồ tốt!
Nếu không thì sao lại bố trí một Hắc Hà Thiên Vô Cấm bình thường đều không thể vượt qua chặn đường?
Bơi bơi bơi.
Bơi bơi bơi.
Sau gần nửa ngày, rốt cục Mộc Long thấy được bờ.
Bờ đối diện là một cái thế ngoại đào nguyên.
So với Hắc Hà, chính là hai thế giới.
Mộc Long lên bờ, sau đó lại hóa thành thân người, tiếp tục đi tới trước, xa xa thì thấy trong chỗ sâu trong thế ngoại đào nguyên chim hót hoa nở có người.