Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1408 - 【Vip】 Tuyệt Đối Là Đại Hung (Thượng)

【VIP】 Tuyệt đối là đại hung (Thượng) 【VIP】 Tuyệt đối là đại hung (Thượng)

"Được rồi, đừng kinh ngạc. Là ta để cho nàng tới, dù nói thế nào thì Minh Châu trưởng lão cũng là mẫu thân của nàng." Tinh phó cung chủ nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Thanh Thiển thì lạnh nhạt giải thích một câu, sau đó hỏi: "Bây giờ nha đầu đó đang ở đâu?"

"Không biết. Nhưng thuộc hạ đã nói chuyện U Nguyệt lão trưởng lão muốn tới cho đệ tử của nàng, hẳn là bây giờ Tử Nhiên đã nhận được tin tức." Thanh Thiển vội giải thích một phen, lại nhìn Minh Châu trưởng lão một chút, trong lòng rất bất đắc dĩ.

Lúc này, U Nguyệt lão trưởng lão dù toàn thân rất uể oải nhưng lại đột nhiên mở miệng nói, tránh khỏi tay thị nữ, ngăn ở giữa đường, nói: "Tinh phó cung chủ, Minh Châu, các ngươi đưa đến đây thôi. Tiểu nha đầu Tử Nhiên đó, chính ta đi gặp nàng là được, mời các ngươi trở về đi."

Tinh phó cung chủ nhướng mày, đưa mắt nhìn Minh Châu trưởng lão.

Minh Châu trưởng lão vội vàng đi lên, cẩn thận từng li từng tí đỡ lấy U Nguyệt lão trưởng lão, sau đó nói: "Mẫu thân, nha đầu Tử Nhiên này ở bên ngoài chịu khổ nhiều năm như vậy, đã đến lúc đón nàng về nhà. Năm đó ta sai, ta sẽ đích thân xin nàng tha thứ, ngài cứ yên tâm đi."

Không đợi U Nguyệt lão trưởng lão tiếp tục nói chuyện, Tinh phó cung chủ lập tức lạnh giọng nói tiếp: "U Nguyệt lão trưởng lão, chuyện này giao cho chúng ta đi."

Dứt lời, Tinh phó cung chủ đi ngang qua mặt U Nguyệt lão trưởng lão, đi đến Trạch Minh Thương Hội. Bọn người Thanh Thiển thấy thế thì vội vàng đi theo.

Ngay sau khi Tinh phó cung chủ đi xa, Minh Châu trưởng lão cũng đỡ lấy U Nguyệt lão trưởng lão, chuẩn bị đi tới Trạch Minh Thương Hội.

Nhưng mà U Nguyệt lão trưởng lão không chịu đi.

Quay qua nhìn nữ nhi của mình, vị Minh Châu trưởng lão này đau khổ răn dạy một câu: "Sao lão thân lại có loại nữ như như ngươi?"

Bởi vì quá đau khổ, thân thể U Nguyệt lão trưởng lão cũng không khỏi run rẩy lên.

"Ta cũng vì Trạch Minh Cung."

Minh Châu trưởng lão lạnh lùng đáp lại một câu.

Nói xong, Minh Châu trưởng lão cường ngạnh đỡ U Nguyệt lão trưởng lão rời đi, cổng cấm địa lại rơi vào trong yên tĩnh.

Ngoại trừ hộ vệ trấn thủ cấm địa thì cũng chỉ có thấp thoáng vài tiếng côn trùng kêu.

Cũng ngay lúc này, cái bóng của một tảng đá bên ngoài cấm địa bỗng nhiên ít đi mấy phần, nhưng mà cũng không có ai phát hiện ra được.

Một khắc đồng hồ về sau, ở trên mái nhà Tử Khí Các, Ôn Bình đột nhiên móc Truyền Âm Thạch ra.

Một giọng nói bên kia Truyền Âm Thạch truyền đến.

"Tông chủ, người của Trạch Minh Cung đến."

Chính là Trần Hiết.

"Tới thật là nhanh."

Trong nụ cười của Ôn Bình có chút mỉa mai.

Nhưng mà nghĩ lại cũng thế, Tử Nhiên lấy Tuyền Qua Tân Đạo đánh bại Thập Đại Thần Nghệ của Thiên Tượng Môn trấn áp bọn họ đã sắp hai trăm năm.

Trần Hiết lại nói: "Tổng cộng có ba người tới, một vị là phó cung chủ Trạch Minh Cung, U Nguyệt lão trưởng lão và mẫu thân của Tử Nhiên đại sư Minh Châu trưởng lão."

"Rút Hắc Ảnh về đi, không cần tiếp tục giám thị bọn họ. Chờ Tử Nhiên đại sư từ Tuyền Nghệ Cung ra, ngươi hãy nói chuyện này lại cho nàng. Nàng gặp hoặc là không gặp thì do nàng lựa chọn." Đối với người của Trạch Minh Cung, Ôn Bình nghĩ rất đơn giản.

Nếu như Tử Nhiên đại sư không chịu gặp bọn họ, bọn họ còn nhất định phải quấy rối Tử Nhiên đại sư, vậy thì đừng trách hắn không khách khí.

"Tông chủ, còn có một chuyện."

"Cái gì?"

"Mộc Long trưởng lão đã đi vào Vô Ưu Chiểu Trạch, đang lên đường đi tới Hào Khốc Thâm Uyên, hẳn là một khắc đồng hồ sau là đến."

...

Vô Ưu Chiểu Trạch.

Tại sao lại tên là vô ưu?

Bởi vì đi vào bên trong, cửu tử nhất sinh, cho nên không lo.

Người cũng đã chết, ưu sầu làm gì?

Có thể tưởng tượng được hung hiểm trong đó, nhưng mà đối với Mộc Long thì chỉ là chuyện nhỏ.

Nhưng mà Mộc Long nhớ Vi Sinh Tinh Vũ nhắc nhở, nhất định phải khiêm tốn, cho nên cũng không có dùng Thanh Long Thể phi hành mà là ẩn nặc khí tức, dùng hình người phi hành ở tầng trời thấp.

Nhưng hắn không biết là.

Ở Vô Ưu Chiểu Trạch, phi hành là một hành động rất ngông cuồng.

Vô Ưu Chiểu Trạch mặc dù hung hiểm nhưng là thánh địa tu hành, lịch luyện, hơn nữa trong Vô Ưu Chiểu Trạch có lượng lớn thiên tài địa bảo, cho nên hội tụ rất nhiều người. Cho dù là Trấn Nhạc Cảnh hay là Địa Vô Cấm, ở Vô Ưu Chiểu Trạch thì đều rất thận trọng.

Giờ phút này, ở chỗ sâu trong Vô Ưu Chiểu Trạch, một tiểu đội tầm bảo do cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh tạo thành đang dựa lưng vào nhau chậm chạp đi về phía trước.

Vừa đi vừa bàn tán.

"Các ngươi nghe nói gì không?"

"Cái gì?"

"Chiến bộ bị đánh bại ở Di Thiên Thành, nghe nói tổn thất mấy chục vạn quân tiên phong Chiến bộ, hơn hai mươi vị cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm."

"Không thể nào? U Quốc muốn mở chiến trường mới, trực tiếp giết tới rồi?"

"Không thể nào. Mở một cái chiến khu mới, U Quốc điên rồi?"

"Không phải U Quốc. Nghe nói là thảo phạt một cái tông môn thế lực, nhưng không ngờ đối phương cực kỳ mạnh, ngay cả năm vị Chiến Thần của Chiến bộ đồng thời xuất chinh cũng không làm gì được đối phương, hơn nữa còn hao tổn hai vị. Cuối cùng vẫn là Khương tiền bối của Chiến bộ tự mình xuất thủ mới đánh lùi đối phương."

"Tông môn thế lực?"

"Sao xung quanh Di Thiên Thành lại có tông môn thế lực mạnh mẽ như vậy?"

Mấy người thấp giọng thảo luận, nhưng mà vì tin tức không được toàn diện, chỉ đành vừa suy đoán vừa bàn tán với nhau.

Lúc này, đầm lầy dưới chân đột nhiên run rẩy một chút.

Mấy người vội vàng dừng bước, sau đó chăm chú tụ lại với nhau.

"Ngàn trượng phía trước có một con Chiểu yêu sánh ngang Địa Vô Cấm Thượng Cảnh!"

"Tiểu đội nào xui xẻo như vậy, lại bị nó đuổi kịp?" Bình thường Chiểu yêu đều mai phục ở dưới đầm lầy, người không cùng cảnh giới hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của nó. Khi người đi qua thì nó sẽ vọt ra.

Bình Luận (0)
Comment