"Mối thù hôm nay, chúng ta kết rồi!"
Phong Tiềm biết được mình không phải là đối thủ của Ti Hải Hiền, hơn nữa nếu như hôm nay đại chiến một trận với Ti Hải Hiền thật thì sợ là sư phụ cũng không giữ được hắn.
Dù sao Ti Hải Hiền chính là Đại Vực Chủ.
Là đại tướng nơi biến cương, chưởng quản một phương!
Nếu không có quốc chủ U Quốc, hoặc là tam đại Hộ Quốc Thiên Tướng địa vị gần với quốc chủ ra lệnh, bất kỳ người nào tự tiện ra tay với Ti Hải Hiền thì đều đồng nghĩa với phạm tội – mưu phản!
"Chúng ta đi!"
Nói xong, Phong Tiềm hóa thành một đạo kinh hồng trốn xa.
Bọn người Thiên Nghiệp thấy thế thì vội vàng đuổi theo.
Đợi bọn họ vừa đi khỏi, Diêm Lai đỡ lấy Thiên Huyền đang ho ra máu, thoi thóp về tới Tử Khí Các: "Từ đầu đến cuối Phong Tiềm chỉ xuất hai quyền, nhưng lại khiến cho linh thể của ngươi bị thương đến năm thành! Nếu như chúng ta đến chậm một bước thì ngươi sẽ chết."
Hắn thật sự không rõ, Thiên Huyền tranh đoạt vũng nước đục này làm gì.
Với tình huống hiện tại của Bất Hủ Tông, nếu không có Đại Vực Chủ bảo đảm hắn, chỉ sợ ngay cả ải Thiên Nghiệp của Tinh Hải Tông cũng không qua được.
Chớ nói chi là Trạch Minh Cung và Thiên Tượng Môn quan hệ càng phức tạp hơn, nội tình càng thâm hậu hơn Thiên Nghiệp của Tinh Hải Tông.
"Cùng lắm thì chết mà thôi!"
Thiên Huyền khục một ngụm máu ra, sau đó chẳng thèm ngó tới, trả lời một câu, được người bên trong Tử Khí Các chạy ra đỡ lấy.
Diêm Lai cũng lười nói thêm gì nữa, trở lại bên cạnh Ti Hải Hiền, dò hỏi: "Vực Chủ, trên đài quyết đấu tuyền qua, Lạc Dạ Quy Phong còn bị cột ở đó. Trước đó tông chủ Bất Hủ Tông từng buông lời, ai dám thả Lạc Dạ Quy Phong đi, hắn sẽ giết người đó."
"Đúng là một người tính tình nóng nảy." Ti Hải Hiền không những không giận mà còn cười, hơn nữa trong lời nói còn mang theo chút ý thưởng thức: "Phái người bảo vệ Lạc Dạ Quy Phong, đừng để hắn chết. Nếu hắn đã dám mở ra Khúc Cảnh ở Thần Phi Thành, thả ra Khúc Cảnh Chi Thủy, ta cũng không thể để cho hắn dễ chịu. Ta đã bẩm báo chuyện này lên phía trên, cho dù không thể làm cho hắn đền mạng nhưng ít nhất cũng phải để hắn đi sa trường trấn thủ trăm năm trở lên, chịu cực chịu khổ."
Nghe Ti Hải Hiền nói xong, Diêm Lai hơi kinh ngạc: "Vực Chủ, ngay cả chuyện này mà ngài cũng giúp Bất Hủ Tông? Thiên Tượng Môn cũng không dễ đuổi đi giống như Phong Tiềm, chỗ dựa phía sau cũng không chỉ một vị cgg đã phong vương giống như Long Dương Vương."
"Chẳng lẽ Bất Hủ Tông không có chỗ dựa sao?" Ti Hải Hiền hỏi ngược một câu.
Diêm Lai càng bối rối.
Chẳng lẽ phía sau Bất Hủ Tông còn có cường giả không ai biết hay sao?
Không thể nào?
Ti Hải Hiền thấy thế thì cười một tiếng, sau đó đáp xuống Tử Khí Các, khi đáp xuống, để lại cho Diêm Lai một câu: "Kể từ hôm nay trở đi, chỗ dựa của Bất Hủ Tông chính là ta, chỉ cần Tử Khí Các của Bất Hủ Tông thật sự có thể mở ra một cái thời đại mới, chỗ dựa của bản vực chủ cũng chính là chỗ dựa của bọn họ!"
Nghe được câu nói này, Diêm Lai sửng sốt mấy hơi.
Diêm Lai vạn lần không nghĩ tới, Vực Chủ sẽ coi trọng Bất Hủ Tông như thế, rõ ràng ngay cả tông chủ Bất Hủ Tông, Tử Nhiên của Tử Khí Các hắn cũng từng gặp.
Sau khi lấy lại tinh thần, Diêm Lai cũng đi theo, đấp xuống Tử Khí Các.
Cùng lúc đó, đám người đang vây xem ở chân trời và rất nhiều cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm cũng tới gần Tử Khí Các.
Mặc dù sợ hãi tông chủ Bất Hủ Tông đột nhiên xuất hiện, lại làm thịt bọn họ một đao, nhưng mà Đại Vực Chủ đích thân tới, bọn họ lại không thể không đến bái kiến.
Chủ yếu nhất là.
Bọn họ hiếu kì.
Thiên Huyền bị Phong Tiềm trọng thương.
Nếu như tông chủ Bất Hủ Tông trở về thì sẽ xảy ra chuyện gì?
Hành động của tông chủ Bất Hủ Tông sẽ giống trước đó, có thù tất báo sao?
Ôm đủ loại hiếu kì, đám người nhao nhao đáp xuống ngoài cửa Tử Khí Các, cùng đồng loại bái kiến Ti Hải Hiền, sau đó, một đạo bạch quang bỗng nhiên từ trên bầu trời rơi xuống.
Oanh ——
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn ra bên ngoài Tử Khí Các.
Bởi vì người của Bất Hủ Tông đến.
Tám chín phần mười là tông chủ Bất Hủ Tông!
Sau một khắc, Ôn Bình xuất hiện ở lầu ba, xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Trong miệng còn lẩm bẩm một câu nói: "Thiên Nghiệp, nếu như ngươi đã chán sống rồi, vậy thì bổn tông chủ sẽ thành toàn cho ngươi!"
Bọn người Long Dã nghe hắn nói như vậy thì yên lặng cười một tiếng.
Quả nhiên!
Tông chủ Bất Hủ Tông đến để giết người.
Đánh nhau, tông chủ Bất Hủ Tông chưa từng sợ.
Lúc này, giọng của Ti Hải Hiền vang lên bên trong Tử Khí Các: "Bọn người Thiên Nghiệp đã bị bị bản vực chủ đuổi đi. Kể từ hôm nay, Thiên Nghiệp Thần Tướng và cường giả của Long Dương Vương nhất mạch phía sau Thiên Nghiệp Thần Tướng tuyệt đối sẽ không tới gây sự với ngươi nữa."
"Bị ngươi đuổi đi?"
Ôn Bình sửng sốt.
Hắn nhận được tin tức thì lập tức ngồi truyền tống trận đi tới Thần Phi Thành, thời gian đi đường ngay cả nửa khắc đồng hồ cũng không tới nữa.
Nửa khắc đồng hồ không đến mà đã bị người đuổi đi?
Là vị đại lão nào đến giúp hắn rồi?
Khi Ôn Bình muốn tìm người hỏi rõ ràng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì hắn lập tức bị Ti Hải Hiền mặc một bộ áo bào đỏ, rất có uy nghiêm hấp dẫn.
Chỉ nhìn bề ngoài và khí chất đó thì có thể nhìn ra người trước mắt không đơn giản.
Sau một khắc, hệ thống tự động nhảy ra pop-up.
“Ti Hải Hiền.”
“Tuổi tác: Chín trăm ba mươi hai tuổi.”
“Cảnh giới: Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.”
“Thân phận: Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực.”
...
Liếc mắt nhìn tư liệu giản dị, sau đó Ôn Bình không khỏi nghiêm túc dò xét Ti Hải Hiền từ trên xuống dưới vài lần.
Bởi vì đây là vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh đầu tiên mà hắn tiếp xúc.
Đao Ma không tính.
Bởi vì cảnh giới của Đao Ma là được tông môn BUFF cưỡng chế tăng lên.
"Tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình, cung nghênh Đại Vực Chủ." Ôn Bình có chút khom người, nhưng trong lòng lại nghĩ là nếu như Đao Ma đánh với hắn một trận thì ai sẽ là người thắng?