Không ngoài dự tính, khi Ôn Bình vừa nói ra câu nói này, nụ cười trên mặt Ti Hải Hiền bỗng nhiên cứng lại, thay vào đó một tia tức giận.
"Ngươi có biết nội tình, chỗ dựa của Trạch Minh Cung, Thiên Tượng Môn mạnh cỡ nào không?" Ti Hải Hiền trầm giọng hỏi, trong giọng nói cũng mang theo không vui và uy hiếp.
Ôn Bình hời hợt đáp lại một câu: "Nếu như sợ thì ta đã không giết Tinh Hải Nguyệt, cũng sẽ không giết bọn người Lâm Diệp Hồng."
Nói xong, toàn bộ Tử Khí Các lặng ngắt như tờ.
Yên tĩnh khiến cho người ta có chút phát lạnh.
Toàn bộ quá trình kéo dài ròng rã mười cái hô hấp!
Mỗi cái hô hấp, đối với đa số mọi người thì không khác gì ngày dài như năm.
Nhưng mà ngay khi tất cả mọi người coi là Đại Vực Chủ sẽ tức giận thì vẻ tức giận trên mặt Đại Vực Chủ bị quét sạch sành sanh trong nháy mắt, thay vào đó là một nụ cười.
"Thú vị, thật thú vị, không kiêu ngạo không tự ti, bản sắc của người tu hành. Nếu đã như vậy thì làm theo ý ngươi đi, ngươi muốn bán như thế nào thì bán như thế ấy, nhưng có một cái điều kiện, ngươi nhất định phải tuân thủ!"
Ôn Bình hỏi: "Điều kiện gì?"
Ti Hải Hiền nói: "Điều kiện cũng rất đơn giản. Đó chính là chỉ cần Tử Khí Các có Tứ Tuyền, hoặc là Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí bán ra thì đều phải bố cáo rộng rãi trên Bất Hủ Nhật báo, ít nhất cũng báo trước mười ngày!"
Nghe nói như vậy, Ôn Bình cười nói: "Đơn giản!"
Chuyện này cũng hợp ý hắn!
Ôn Bình nói xong, Ti Hải Hiền quay người đi ra ngoài Tử Khí Các, vừa đi vừa cao giọng phân phó: "Diêm Lai, phái một đội Thần U Quân tiến vào trấn thủ Lục Phương Nhai, cho dù là ai, gây chuyện nháo sự, giết hết không tha!"
"Thuộc hạ đã rõ!"
Diêm Lai gật đầu, sau đó đuổi theo Ti Hải Hiền rời khỏi Tử Khí Các.
Bọn người Long Dã lập tức đi theo ra ngoài, sau đó ở ngoài cửa cung tiễn Ti Hải Hiền.
"Cung tiễn Đại Vực Chủ!"
"Cung tiễn Đại Vực Chủ!"
"Cung tiễn Đại Vực Chủ!"
Đương nhiên Ôn Bình cũng không ngoại lệ, đứng ở ngoài cửa phất phất tay, nói: "Đại Vực Chủ, đi thong thả không tiễn, có rảnh thường tới."
Ti Hải Hiền nở một nụ cười bất đắc dĩ, sau đó quay đầu liếc mắt nhìn Ôn Bình, dặn dò: "Đừng có gây phiền toái nữa! Buổi đấu giá, ta sẽ đến đúng giờ."
"Xin đợi đại giá!"
Ôn Bình cười đáp lại một câu.
Không thể không nói, đúng là Ti Hải Hiền khiến cho hắn rất có thiện cảm.
Trước mắt xem ra Ti Hải Hiền rất có cách cục, không có nhỏ hẹp đến cho rằng chỉ cần ngươi ở Nguyên Dương Vực thì ngươi phải thần phục với ta.
Nếu đã có người đối xử với hắn như thế thì đương nhiên Ôn Bình sẽ tiếp thu.
Chiến tranh với U Quốc, có thể tiếp tục kéo một ngày thì tiếp tục kéo dài thêm một ngày, bây giờ Bất Hủ Tông còn chưa đủ mạnh.
"Bây giờ ta xem như là có núi dựa?" Ôn Bình tự lẩm bẩm cười hắc hắc, sau đó rảo bước trở vào bên trong Tử Khí Các, đi tới phòng của Thiên Huyền.
Thấy Ôn Bình đi tới, Thiên Huyền ráng chống đỡ muốn đứng dậy nghênh đón.
"Tông chủ."
Ôn Bình đi qua đè hắn xuống, sau đó quay qua nhìn với Tử Nhiên bên cạnh: "Từ hôm nay trở đi, Thiên Nghiệp và bộ hạ của Thiên Nghiệp, lại thêm Phong Tiềm và bộ hạ của hắn đều bị ghi vào sổ đen, vĩnh viễn hủy bỏ tư cách mua sắm Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí của bọn họ."
"Rõ!"
Tử Nhiên gật đầu.
Sau đó Ôn Bình quay qua nhìn Thiên Huyền, hỏi: "Hai quyền mà đã bị đánh thành như vậy rồi?"
"Phong Tiềm đó không giảng võ đức, hoàn toàn không cho ta cơ hội phản ứng, vừa thấy mặt, không nói lời gì, trực tiếp động thủ." Thiên Huyền nhịn đau mở miệng.
"Vậy mà lại xuất hiện một vị 'nhân vật phản diện' ít nói, khó trách rõ ràng ta chạy tới bỏ ra không đến nửa khắc đồng hồ nhưng vẫn đến chậm." Ôn Bình chậm rãi đứng dậy, trầm tư một hồi, sau đó lại dặn dò một câu: "Kêu Hô Lan đi tìm Hoài Diệp một chuyến."
Tử Nhiên đáp: "Tông chủ, ta đã dùng Truyền Âm Thạch liên hệ nha đầu Hoài Diệp đó, bây giờ nàng đang chế biến linh thiện."
"Vậy thì Thiên Huyền giao cho ngươi."
Dứt lời, Ôn Bình trực tiếp rời khỏi phòng, sau đó lập tức tản tinh thần lực ra ngoài, khóa chặt hai người Thiên Nghiệp, Phong Tiềm đang ở trụ sở của Tinh Hải Tông.
Thiên Nghiệp, không đáng để lo.
Một kiếm là có thể giết!
Nhưng mà thực lực của Phong Tiềm, Ôn Bình không nắm được, bởi vì Ti Hải Hiền nói hắn có thể xếp vào top mười trong số Thiên Vô Cấm Trung Cảnh ở U Quốc.
Có thể xếp vào top mười, chắc hẳn rất mạnh.
Vừa khéo dùng hắn để thử kiếm một chút!
Sau một khắc, Ôn Bình trực tiếp hóa thành kinh hồng lướt về phía trụ sở của Tinh Hải Tông.
Cùng lúc đó, Phong Tiềm và Thiên Nghiệp cũng đang oán giận chỉ trích Ti Hải Hiền trong trụ sở.
"Ti Hải Hiền này, lại thiên vị Bất Hủ Tông như thế, đúng là khiến cho người ta tức quá mà."
Thiên Nghiệp trầm giọng nói: "Đại sư huynh, không cần tức giận, Ti Hải Hiền là Đại Vực Chủ, ra sức bảo vệ Bất Hủ Tông. Hai người chúng ta mặc dù không thể tiếp tục gây chuyện với Bất Hủ Tông, nhưng mà người của Trạch Minh Cung và Thiên Tượng Môn cũng không phải dễ trêu. Buổi đấu giá sắp bắt đầu, người của Trạch Minh Cung và người của Thiên Tượng Môn sắp đến, không trong hôm nay thì cũng là ngày mai! Hắn chỉ là một Đại Vực Chủ, không gánh nổi Bất Hủ Tông."
"Sư đệ nói có lý, ta cũng muốn xem xem Ti Hải Hiền hắn làm sao để bảo vệ được Bất Hủ Tông trước mặt người của Thiên Tượng Môn và Trạch Minh Cung." Phong Tiềm tức giận bất bình đập bàn vuông trước người.
Phanh ——
Sau một khắc.
Trụ sở của Tinh Hải Tông bị sập trăm phòng!
Nửa cái trụ sở của Tinh Hải Tông hóa thành phế tích trong khoảnh khắc, người bên trong trụ sở của Tinh Hải Tông nhanh chóng tử thương hơn phân nửa, ngay cả căn phòng chỗ Phong Tiềm và Thiên Nghiệp ở cũng bị cưỡng chế tốc mái.
"Thật can đảm!"
Phong Tiềm cũng không cho rằng đây là do một quyền của mình tạo thành, bởi vì hắn cảm nhận được một luồng kiếm ý mạnh mẽ ngang cấp Thiên Vô Cấm.
Phanh ——