Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1464 - 【Vip】 Bất Hủ Tông Âm Mưu?

【VIP】 Bất Hủ Tông âm mưu? 【VIP】 Bất Hủ Tông âm mưu?

Đó chính là nhất định phải thần phục với Bất Hủ Tông.

Nếu không lấy đâu ra kỹ nghệ Tuyền Qua Tân Đạo tu hành?

Khi Minh Châu đáp xuống trong sân, bọn người Lưu Toàn lập tức tha thiết nhìn về phía Minh Châu, khi nhìn thấy nụ cười trên mặt Minh Châu, hai người Lưu Toàn, Nam Mộc thở một hơi dài nhẹ nhõm. Theo sau đó, khóe miệng hai người cũng lộ ra ý mừng nồng đậm.

"Đồng ý?"

Lưu Toàn biết rõ còn cố hỏi.

Minh Châu gật đầu, nói: "Phong Tiên Lưu Nghệ chính miệng hứa hẹn, chịu buông khúc mắc xuống, buông thù hận mấy trăm năm nay xuống, tạm thời hợp tác. Hơn nữa còn tỏ vẻ nếu như cung chủ có cần, nàng có thể tự thân lên Trạch Minh Cung nói chuyện hợp tác."

"Giỏi lắm!"

Đám người Lưu Toàn vui mừng.

"Nếu Thiên Tượng Môn đã có thái độ thành khẩn như thế, chắc chắn cung chủ sẽ đồng ý. Hai nhà chúng ta liên thủ, hủy diệt Bất Hủ Tông tuyệt đối là chỉ trong nháy mắt." Nam Mộc hưng phấn, lúc nói chuyện cũng không nhịn được khoa tay múa chân.

"Nam Mộc, hai người chúng ta lập tức lên đường hồi cung gặp mặt cung chủ. Thời gian không nhiều, cho nên chúng ta nhất định phải nhanh chóng truyền lời bên phía Thiên Tượng Môn về cung." Lúc này, Lưu Toàn đứng dậy, muốn về Trạch Minh Cung, sau đó dặn dò: "Thanh Thiển, Minh Châu, hai người các ngươi tiếp tục ở lại Thần Phi Thành bàn bạc với Thiên Tượng Môn. Nếu như bên phía Thiên Tượng Môn có tin tức mới thì lập tức trở về cung báo cho chúng ta."

"Rõ!"

"Rõ!"

Hai người Thanh Thiển, Minh Châu vội vàng đáp.

Cũng ngay một khắc này, trên không Trạch Minh Thương Hội, trong bóng đêm nồng đậm, một bóng người như ẩn như hiện trong đó.

Người này dùng một đôi mắt trắng nhìn chằm chằm trên không Trạch Minh Thương Hội, hai đầu lông mày không có bất kỳ thần sắc nào, có chỉ có một luồng tử khí.

"Người nào!"

Dù sao hai người Lưu Toàn cũng là cường giả Thiên Vô Cấm, trong nháy mắt khi hắn xuất hiện thì đã phát hiện.

Nam Mộc tập trung nhìn vào, lòng cảnh giác lập tức tiêu tán, sau đó khom người nói: "Vãn bối Nam Mộc, cung nghênh Phong Tiềm tiền bối!"

Lưu Toàn cũng vội vàng cung nghênh: "Vãn bối Lưu Toàn, cung nghênh Phong Tiềm tiền bối. Không biết tiền bối đêm khuya đến thăm Trạch Minh Thương Hội là có chuyện gì?"

Nhưng mà, sau một khắc Phong Tiềm chỉ phun ra một chữ.

"Chết!"

Phanh ――

Ngũ mạch đều mở.

Một giây sau, ngũ mạch cùng chấn.

Mạch khí mênh mông và một lượng lớn tự nhiên chi lực nổ tung trong mảnh đất của Trạch Minh Thương Hội, trong khoảnh khắc, cuồng bạo điên cuồng quét sạch toàn bộ Trạch Minh Thương Hội, bao phủ từng ngọn cây cọng cỏ của Trạch Minh Thương Hội trong bão cát điên cuồng.

Phong Sa Chấn Thiên Sa Bạo!

Ra!

Phong Tiềm bị Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế, không sợ lực lượng linh thể tiêu hao, cho nên vừa ra tay thì dùng sát chiêu mạnh nhất của mình.

Một giây sau, Phong Tiềm nổ bắn ra.

Oanh ――

Một quyền!

Lưu Toàn mở ra mạch môn, toàn lực phòng ngự nhưng lại nổ tung như một quả cà chua yếu ớt.

Nam Mộc giật mình: "Tiền bối, tại sao lại như vậy?"

Nói xong.

Lại là một quyền rơi xuống.

Nam Mộc cũng không ngoài dự tính, bị một quyền oanh bạo.

Về phần những người khác của Trạch Minh Thương Hội, hoàn toàn không cần Phong Tiềm xuất thủ, chỉ là bão cát điên cuồng đã đủ để xé nát bọn họ.

Cho dù là cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm cũng không ngoại lệ!

"Người phạm Bất Hủ Tông, chết!"

Phong Tiềm lên tiếng lần nữa, khiến cho những đệ tử hạch tâm nửa bước Thiên Vô Cấm của Trạch Minh Thương Hội chết chậm một chút đó biết tại sao mình chết.

Mắt thấy Thanh Thiển sắp không kiên trì nổi, sắp bị bão cát xé nát, sau khi nghe được câu nói đó, hoàn toàn không thể tin được một màn trước mắt.

Phong Tiềm lại là người của Bất Hủ Tông!

Sau một khắc, Thanh Thiển bị bão cát xoắn nát, hóa thành một đám sương máu, kết thúc một đời ngắn ngủi nhưng cũng không huy hoàng của mình.

Giờ phút này, chỉ có Minh Châu còn đứng tại chỗ, lại lông tóc không thương.

Bởi vì quanh người nàng có một tầng mạch khí màu vàng đất che chở nàng.

Nhưng mà Minh Châu không có ngốc đến cho là đối phương đang bảo vệ mình.

"Phong Tiềm tiền bối, tại sao không giết ta!"

Phong Tiềm từ trong bão cát chậm rãi đáp xuống, đưa tay nắm lấy Minh Châu, phong bế mạch môn nàng, sau đó cũng không quay đầu lại rời đi.

Khi Phong Tiềm rời đi, bão cát cũng dần dần tán đi.

Chỉ để lại một khu vực bừa bộn không có cái gì.

Trạch Minh Thương Hội ngày xưa, bây giờ ngay cả một ngọn cây cọng cỏ cũng không còn sót lại.

Mọi người chưa tỉnh hồn, khi nhìn thấy bão cát tiêu tán mới chậm rãi dừng lại bước chân chạy trối chết, vừa quay đầu lại, nhìn thấy Trạch Minh Thương Hội biến mất thì không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Trạch Minh Thương Hội không có."

"Một ngọn cây cọng cỏ đều không có sót lại."

"Tọa lạc ở Thần Phi Thành gần ngàn năm, Trạch Minh Thương Hội lại nói không có thì không có. Chẳng lẽ là cường giả của Bất Hủ Tông xuất thủ?"

"Vừa rồi các ngươi không nghe thấy sao?"

"Nghe được cái gì?"

"Vị cường giả Thiên Vô Cấm xuất thủ hủy diệt Trạch Minh Thương Hội đó, hắn nói một câu nói là ‘phạm người của Bất Hủ Tông ta, chết’.”

"Vậy mà đúng là cường giả của Bất Hủ Tông xuất thủ. Nhưng không phải Trạch Minh Thương Hội còn có hai vị cường giả Thiên Vô Cấm sao? Sao không thấy bọn họ đánh trả?"

"Hẳn là bị miểu sát."

Năm chữ này vừa vang lên, tất cả mọi người rơi vào yên tĩnh như chết.

Đó là cường giả Thiên Vô Cấm nha.

Nói miểu sát thì miểu sát.

Nhưng mà đám người nghĩ đến tông chủ Bất Hủ Tông ngay cả cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh cũng có thể miểu sát.

Chỉ là hai vị Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh Lưu Toàn, Nam Mộc thì có là gì.

Đột ngột.

Một đạo cự kiếm lam sắc từ bên trong Thần Phi Thành vụt lên, chỉ thẳng vào mây!

Một màn này khiến cho dân chúng Thần Phi Thành đang vì Trạch Minh Thương Hội biến mất mà sợ hãi thán phục liên tục lại thay đổi sắc mặt.

Bởi vì hướng cự kiếm xuất hiện.

Chính là trụ sở của Thiên Tượng Môn!

Một cái ý nghĩ tự nhiên sinh ra trong đầu.

Không phải là cường giả của Bất Hủ Tông cũng ra tay với Thiên Tượng Môn đó chứ?

Oanh ――

Bình Luận (0)
Comment