Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1463 - 【Vip】 Tối Nay, Một Người Cũng Không Để Lại! (2)

【VIP】 Tối nay, một người cũng không để lại! (2) 【VIP】 Tối nay, một người cũng không để lại! (2)

Thấy U Nguyệt trầm mặc không nói, Ôn Bình tiếp tục nói: "Rõ ràng ở trong lao ngục, bị tra tấn không như con người suốt trăm năm, dẫn đến rõ ràng là nửa bước Thiên Vô Cấm nhưng chỉ có thể sống bảy trăm sáu mươi lăm năm thì sắp dầu hết đèn tắt. Nhưng vừa rồi ngươi lại không nhắc tới những khổ sở phải chịu trong lao ngục, cũng không thấy ngươi hận Minh Châu. U Nguyệt đại sư, làm người hoàn toàn có thể rộng rãi, nhưng không nên rộng rãi với loại người như Minh Châu."

Ôn Bình nói xong, trong nháy mắt, Tử Nhiên mất đi vẻ thong dong và trấn định ngày xưa, kinh ngạc nói: "Tổ mẫu, nữ nhân đó lại đối xử với ngươi ác độc như vậy!"

Tử Nhiên hoàn toàn không ngờ được, tổ mẫu dầu hết đèn tắt là bởi vì trăm năm lao ngục đó.

Dù biết được sự thật, ủy khuất và cực khổ mình chịu nàng vẫn không quan tâm, nhưng mà tổ mẫu đối xử với mọi người hiền lành, đối xử với Minh Châu như con gái ruột. Nhưng chỉ đổi lại Minh Châu trả thù không phân tốt xấu!

Giờ khắc này, nàng càng không muốn để cho Minh Châu chết dễ dàng như vậy.

Nhưng mà khi đối mặt với Tử Nhiên, U Nguyệt lại có vẻ cực kỳ bình tĩnh: "Tất cả đều đã qua. Bây giờ không phải lão hủ vẫn sống thật tốt sao? Còn nhân họa đắc phúc, vào Bất Hủ Tông."

"Tổ mẫu, chúng ta không thể bỏ qua như vậy!" Tử Nhiên không cam lòng mở miệng, sau đó nói với Ôn Bình: "Tông chủ, cầu xin ngài tạm thời đừng giết Minh Châu. Một kiếm giết nàng, lợi cho nàng quá rồi."

"Được."

Ôn Bình gật đầu đồng ý.

U Nguyệt rộng rãi, Ôn Bình hiểu.

Đơn giản chính là không muốn cho Bất Hủ Tông, cho Tử Nhiên thêm phiền phức, hay là không muốn dời thù hận cá nhân lên người khác thôi.

Đây là nguyên nhân chủ yếu tại sao các trưởng giả hay rộng rãi.

Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình?

Cái gọi là rộng rãi, chỉ là giấu thống khổ và thù hận đi.

"Tông chủ, ngài nghĩ lại, Minh Châu âm hiểm độc ác, nhất định sẽ gây bất lợi cho Tử Nhiên, thậm chí sẽ chó cùng rứt giậu!" U Nguyệt thấy Ôn Bình gật đầu, muốn giữ mạng Minh Châu lại, vội vàng khuyên can.

Ôn Bình lắc đầu nói: "Bổn tông chủ đã làm ra quyết định. Hơn nữa, so với Trạch Minh Cung và Thiên Tượng Môn, chỉ là Minh Châu thì quá nhỏ bé."

Nói xong, Ôn Bình trực tiếp móc ma trượng ra, bắt đầu ngâm xướng Vong Linh Triệu Hoán Thuật, đồng thời gọi Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn ra khỏi tàng giới.

Khi Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn mặt không biểu tình, không chút sức sống, nhưng khí tức loáng thoáng đạt đến Thiên Vô Cấm Trung Cảnh đỉnh phong vừa xuất hiện.

U Nguyệt sửng sốt.

Hai người lại là Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn!

Phong Tiềm cũng gia nhập Bất Hủ Tông!

Còn có Bắc Thiên Hàn, không phải hắn chết dưới kiếm Ôn tông chủ sao?

Bất Hủ Tông, một tông bốn trung cảnh!

Như vậy đã tương xứng Trạch Minh Cung có hơn ngàn năm nội tình!

Sau một khắc, Ôn Bình lên tiếng.

"Trạch Minh Cung và người của Thiên Tượng Môn, trừ Minh Châu ra, một tên cũng không để lại."

Nếu hai nhà đã quyết định liên thủ, chắc chắn Ôn Bình sẽ không thả bọn họ đi khỏi Thần Phi Thành.

Bởi vì bây giờ Tử Khí Các còn chưa có hóa thành địa bàn của Bất Hủ Tông, không thể cam đoàn cho mấy người Tử Nhiên an toàn tuyệt đối, cho nên Ôn Bình chỉ có thể giết chết tai hoa ngầm có thể nhìn thấy được từ trong trứng nước.

Sưu ——

Sau khi Ôn Bình đưa ra mệnh lệnh, Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn lập tức hóa thành kinh hồng màu trắng lướt về phía thương hội của Trạch Minh Cung và trụ sở của Thiên Tượng Môn.

Phong Tiềm bay tới Trạch Minh Thương Hội.

Bắc Thiên Hàn bay tới trụ sở của Thiên Tượng Môn.

Khi Ôn Bình quay đầu lại thì thấy U Nguyệt giật mình đứng tại chỗ, kinh thanh nói: "Hóa ra Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn là người của tông chủ. Vậy trước đó vài ngày, Phong Tiềm tổn thương Thiên Huyền, còn có ngài một kiếm giết Bắc Thiên Hàn, thật ra là đang diễn cho những người khác nhìn."

Ôn Bình đáp: "Bọn họ không phải Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn, chỉ là sinh vật vong linh có thể xác của Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn, có được thực lực mạnh mẽ hơn Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn mà thôi."

Dứt lời, Ôn Bình hóa thành kinh hồng rời khỏi Tử Khí Các.

Nhưng mà hắn cũng không có đi Trạch Minh Thương Hội hoặc là Thiên Tượng Môn mà là bay lên trên không trung Thần Phi Thành.

Phi kiếm đã vô cùng sống động!

Tối nay, ngoại trừ Minh Châu, những người khác của Trạch Minh Cung và Thiên Tượng Môn, một người cũng không giữ lại!

Đêm, huyên náo giống như ban ngày lúc.

Từ đầu đường sáng tỏ cho đến cuối hẻm mờ tối đều có bóng người.

Có người từ thành bắc trở về, vẫn chưa thỏa mãn, kéo theo bằng hữu mà đi, trò chuyện say sưa về cường giả Thiên Vô Cấm nhìn thấy tối nay.

Đa số mọi người, cả một đời đều không gặp được nhiều cường giả Thiên Vô Cấm như vậy.

Còn có người vào không được Lục Phương Nhai thì truyền bá tin tức từ Lục Phương Nhai truyền tới khắp đầu đường cuối ngõ.

Giống như người bán Tuyền Qua Đồ ra là hắn, người mua Tuyền Qua Đồ vẫn là hắn.

Thậm chí còn có người dứt khoát mượn cơ hội này mời tri kỷ bằng hữu lên lầu cao, đối nguyệt ẩm rượu, tâm tình chuyện Tử Khí Các, Bất Hủ Tông và Tuyền Qua Đồ vân vân.

Trạch Minh Cung cũng tốt, Thiên Tượng Môn cũng được, đều bị bọn họ lấy ra so. So sánh với nhau, Trạch Minh Cung cũng tốt, Thiên Tượng Môn cũng được, đều ảm đạm phai mờ.

Cùng lúc đó, ở trong Trạch Minh Thương Hội.

Bọn người Lưu Toàn, Nam Mộc và Thanh Thiển đang đợi Minh Châu trở về.

Khi tấm Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ thứ hai đưa ra đấu giá và giá cuối cùng truyền đến, không ai có thể ngồi vững được.

Cảm giác nguy cơ giống như là mây đen phủ trên đỉnh đầu bọn họ, không xua đi được.

Có thể dự đoán được qua tối nay, Nguyên Dương Vực sẽ truy phủng Tuyền Qua Đồ của Tử Khí Các tới trình độ nào.

Đáng sợ nhất là khi thời gian chậm rãi trôi qua, tất cả mọi người không còn mua Tuyền Qua Đồ cũ nữa, sẽ chỉ mua Tuyền Qua Đồ mới.

Nếu như không hủy diệt Bất Hủ Tông, bọn họ sẽ đứng trước một cái vấn đề rất nghiêm trọng.

Bình Luận (0)
Comment