Phong Tiềm, tương lai có xác suất chín thành sẽ phong vương.
Bắc Thiên Hàn, một trong số những ứng cử viên cho vị trí cung chủ Trạch Minh Cung.
Dưới tình huống tiền đồ vô hạn như thế, sao lại giống như Thiên Huyền, mạo hiểm gia nhập một cái Bất Hủ Tông vừa mới hưng khởi?
Như vậy thì chỉ có một khả năng.
Trước khi bọn người Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn trở thành Thiên Vô Cấm thì chính là người của Bất Hủ Tông, hai người đều là bố cục mà Bất Hủ Tông đã bày ra từ sớm.
Vừa nghĩ tới đó, Ti Hải Hiền cực sợ.
Khi liên kết với Tẫn Tri Lâu không gì không biết, Ti Hải Hiền càng xác định suy đoán của mình chắc chắn không sai.
Tất cả đều là bố cục của Bất Hủ Tông!
Nhưng mà Diêm Lai bên cạnh thì không có nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ cảm thấy tám chín phần mười là Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn đã đầu nhập vào Bất Hủ Tông.
"Vực Chủ, hình như chúng ta bị chơi xỏ. Phong Tiềm cũng được, Bắc Thiên Hàn cũng được, thật ra thì đều chỉ là một tuồng kịch. Bất Hủ Tông cố ý diễn cho chúng ta nhìn!"
Diêm Lai cảm thán một câu.
Những người khác nghe được, nhấc lên một trận sóng to gió lớn.
Ti Hải Hiền thấy thế thì không có tiếp tục nói thêm gì nữa, chỉ vỗ vỗ bả vai Diêm Lai, trầm giọng nói: "Diêm Lai, chuyện tối nay không có đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Ngươi ở lại giải quyết hậu quả cho tốt đi, ta đi Tử Khí Các một chuyến trước."
Bây giờ, Ti Hải Hiền cảm thấy mình cần dò xét Bất Hủ Tông một lần nữa.
Bất Hủ Tông tuyệt đối không phải vừa mới hưng khởi.
Bất Hủ Tông xuất hiện cũng không phải ngẫu nhiên.
Khó trách khi đối mặt với uy hiếp từ Trạch Minh Cung, Thiên Tượng Môn, tông chủ Bất Hủ Tông vẫn luôn không có sợ hãi, trên mặt chưa từng lộ ra vẻ lo lắng.
"Rõ!"
Diêm Lai gật đầu.
Theo sau đó, Ti Hải Hiền trực tiếp hóa thành kinh hồng bay về phía Tử Khí Các.
Sau khi rời đi, tin tức Trạch Minh Thương Hội, trụ sở của Thiên Tượng Môn bị san thành bình địa nhanh chóng lan ra trong Thần Phi Thành.
Sự diệt vong của bọn họ gần như đồng đẳng với hai cái thế lực lục tinh diệt vong.
Bởi vì Nguyên Dương Vực, ngoại trừ Long gia, nội tình của ba cái thế lực lục tinh khác còn lâu mới thâm hậu được như Trạch Minh Thương Hội và Thiên Tượng Môn.
...
Tử Khí Các.
Ôn Bình trở lại Tử Khí Các, quay qua nói với Tử Nhiên, U Nguyệt đang trông mong hắn về, nói: "Từ hôm nay trở đi, trong Thần Phi Thành không còn Trạch Minh Thương Hội, Thiên Tượng Môn. Giao cho các ngươi phát triển Tử Khí Các."
"Rõ!"
"Vâng, tông chủ!"
Hai người lần lượt đáp.
Bởi vì nhìn mãi thành quen cho nên Tử Nhiên cũng không cảm thấy có gì đáng kinh ngạc.
Nhưng mà U Nguyệt thì không giống.
Trạch Minh Thương Hội, trụ sở của Thiên Tượng Môn bị xóa đi trong thời gian ngắn như vậy, mang đến cho nàng sự rung động không thua gì khi biết Tuyền Qua Tân Đạo tồn tại.
Giờ nàng đã hiểu, tại sao Tử Nhiên tự tin như vậy.
Bất Hủ Tông có được thực lực như vậy.
Đúng là không cần e ngại loại tiểu nhân âm hiểm như Minh Châu, bởi vì ở trước lực lượng tuyệt đối, toàn bộ âm mưu đều là bọt nước.
Đúng vào lúc này, một đạo kinh hồng từ chân trời nhanh chóng lướt đến.
Chính là Ti Hải Hiền!
Ti Hải Hiền tới gần Tử Khí Các, dừng ở giữa không trung cách Tử Khí Các không xa, đối mặt Ôn Bình từ khoảng cách trăm trượng.
Ôn Bình không nói gì.
Ti Hải Hiền mở miệng nói trước: "Ôn tông chủ, thủ bút của ngươi tối nay thật lớn. Bán Tuyền Qua Đồ, diệt trừ Trạch Minh Thương Hội, trụ sở của Thiên Tượng Môn, mỗi một sự kiện đều đủ kinh động thế nhân!"
"Không có cách nào khác, người của hai nhà này quyết định buông xuống khúc mắc, buông xuống thù hận mấy trăm năm nay để liên thủ đối phó Tử Khí Các của tông ta. Là tông chủ, đương nhiên ta phải bóp chết những uy hiếp này từ trong trứng nước." Đối với Ti Hải Hiền, Ôn Bình thẳng thắn.
Bởi vì không thừa nhận cũng vô dụng.
Sớm muộn gì Đại Vực Chủ cũng có thể tra được.
Chắc chắn Phong Tiên Lưu Nghệ cũng sẽ lan truyền rộng rãi chuyện tối nay.
Nghe được Ôn Bình trực tiếp thừa nhận, Ti Hải Hiền trầm mặc một hồi, kiềm chế hiếu kì trong lòng lại, chuyển lời hỏi: "Ôn tông chủ, có thể để cho ta gặp hai vị Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn một chút hay không? Bất Hủ Tông, một môn bốn trung cảnh, đúng là khiến cho ta sợ hãi thán phục."
"Phong Tiềm, Bắc Thiên Hàn, không phải bọn họ đã chết rồi sao?" Đối với sự tồn tại của Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn, Ôn Bình không định thừa nhận.
Bởi vì một khi thừa nhận.
Chẳng phải là uổng công làm cho Phong Tiên Lưu Nghệ hiểu lầm sao?
Ôn Bình còn muốn dựa vào Phong Tiên Lưu Nghệ hiểu lầm để khiến cho Trạch Minh Cung và Thiên Tượng Môn với Long Dương Vương, ba phương đại chiến một trận.
Lúc này, Ti Hải Hiền đột nhiên dựng lên một cái bình chướng cách âm, bao phủ hắn và Ôn Bình ở bên trong đó.
"Nếu như Ôn tông chủ không muốn thừa nhận, vậy ta cũng không hỏi. Không thể không nói, Ôn tông chủ đúng là thủ đoạn, chỉ sợ ngay cả cung chủ Trạch Minh Cung và Long Dương Vương cũng không ngờ được. Tướng tài đắc lực dưới trướng và đệ tử đắc ý đã là người của Bất Hủ Tông từ mấy trăm năm trước."
Ôn Bình thấy thế thì nhướng mày.
Tại sao lại có một phiên bản khác nữa?
Phiên bản Phong Tiên Lưu Nghệ.
Đến lượt Ti Hải Hiền, lại là một phiên bản nữa.
Không đi viết sách đúng là lãng phí thiên phú của các ngươi.
"Ta không rõ Đại Vực Chủ đang nói cái gì." Trong lòng Ôn Bình có chút bất đắc dĩ đáp một tiếng, sau đó còn nói: "Nhưng mà chuyện ta đã hứa với Đại Vực Chủ thì chắc chắn sẽ làm được. Chỉ cần có bán Tuyền Qua Đồ hoặc là Tuyền Qua Sát Khí thì chắc chắn sẽ bố cáo rộng rãi trên Bất Hủ Nhật báo trước mười ngày nửa tháng."
"Nếu như Ôn tông chủ không muốn nói, ta sẽ không ép. Nói tóm lại, xin Ôn tông chủ tin tưởng, chắc chắn Ti Hải Hiền ta đứng về phe của ngươi." Ôn Bình càng không nói, Ti Hải Hiền càng xác định Bất Hủ Tông tuyệt đối không đơn giản như những gì nhìn thấy.