Về phần hai người Phong Tiềm và Bắc Thiên Hàn.
Ti Hải Hiền cảm thấy tám chín phần mười hai người đó đã ra khỏi thành, còn đang đuổi giết Phong Tiên Lưu Nghệ.
Dựa theo tính cách của Ôn Bình, hắn sẽ không để cho Phong Tiên Lưu Nghệ còn sống rời đi.
"Ta tin tưởng quyết tâm của Đại Vực Chủ, cho nên mới chịu nói cho ngươi biết trên buổi đấu giá có Tuyền Qua Đồ gì. Đổi lại những người khác thì cho dù là cường giả phong vương tới ta cũng sẽ không thèm để ý tới hắn." Ôn Bình dứt lời, cười một tiếng.
Ti Hải Hiền ôm quyền với Ôn Bình, nói: "Chuyện Tuyền Qua Đồ, cảm ơn Ôn tông chủ. Nếu có thì giờ rãnh, Ôn tông chủ có thể đến chỗ ta uống hai chén. Rượu do Vực Chủ Phủ cất, cho dù là rượu hơn ngàn năm cũng bao uống!"
"Đi thong thả không tiễn."
Ôn Bình đưa tay tiễn khách.
Ti Hải Hiền cũng không có lập tức rời đi mà tiếp tục trầm giọng nói: "Có một câu, ta vẫn muốn nhắc nhở Ôn tông chủ, sau lưng Trạch Minh Cung liên lụy đến không ít cường giả phong vương. Thiên Tượng Môn thì còn dính líu tới cường giả phong vương nhiều hơn cái trước. Tuyền Qua Tân Đạo xuất hiện chính là một uy hiếp lớn lao đối với bọn họ, cho nên chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ cách hủy diệt Tử Khí Các trước khi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, không cho Tử Khí Các lọt vào trong mắt tầng lớp cấp cao của U Quốc. Ngày mai ta cũng phải về Thiên Dương Thành chuẩn bị cho Thất Vực Đăng Thiên Bảng sắp bắt đầu, Ôn tông chủ phải cẩn thận."
Ôn Bình nhếch miệng lên, cười nói: "Đa tạ Đại Vực Chủ nhắc nhở. Vậy chúng ta gặp ở Thiên Dương Thành!"
Thấy Ôn Bình cười.
Ti Hải Hiền càng thêm chắc chắn với ý nghĩ của mình.
Bất Hủ Tông.
Tuyệt đối không đơn giản!
"Chúng ta gặp ở Thiên Dương Thành!" Lúc này, Ti Hải Hiền ôm quyền, đang muốn quay người rời đi nhưng lại đột nhiên dừng lại, sau đó nói với Ôn Bình: "Nếu như Ôn tông chủ không có chuyện gì khác, có thể luận bàn với ta một lần hay không. Ta muốn xem xem rốt cuộc là mạch thuật Thiên cấp hạ đã vào hóa cảnh của ta mạnh hơn hay là kiếm pháp một kiếm có thể miểu sát cường giả trung cảnh của Ôn tông chủ mạnh hơn!"
"Ngươi bỏ cuộc đi?"
Ôn Bình tỏ vẻ ngượng nghịu.
Ti Hải Hiền khẽ cười nói: "Ôn tông chủ sợ?"
Ôn Bình lắc đầu, nói ra năm chữ.
"Ta sợ ngộ sát ngươi!"
Nghe được câu này, Ti Hải Hiền sửng sốt mấy hơi.
Nhưng mà, trong lòng hoàn toàn không sợ, ngược lại càng thêm kích động.
"Ôn tông chủ, ngươi mới hạ cảnh thật sao?"
Ti Hải Hiền hỏi dò.
Ôn Bình gật gật đầu: "Đúng là như vậy."
Nghe được câu này, mặc dù Ti Hải Hiền có chuẩn bị tâm lý nhưng trong lòng vẫn không nhịn được mà nổi sóng, chợt ôm quyền nói: "Tối nay còn có chuyện, cáo từ trước. Ngày mai, trước khi đi ta sẽ đến lĩnh giáo một chiêu!"
"Đi."
Ôn Bình bất đắc dĩ, chỉ có thể đồng ý.
Nếu như là người bình thường, chắc chắn Ôn Bình lười để ý.
Nhưng là Ti Hải Hiền.
Ôn Bình rất thưởng thức hắn.
Hắn là một người rất có cách cục.
Loại người này tương lai có thể thành tựu một phen đại sự.
Đầu tiên, phong vương là chuyện chắc chắn rồi.
Thành tựu của Ti Hải Hiền chắc chắn còn trên phong vương.
Người như vậy, không kéo vào Bất Hủ Tông thì có chút đáng tiếc.
"Cáo từ!"
Ti Hải Hiền ôm quyền, lập tức hóa thành kinh hồng biến mất trong màn đêm, giống như một con cá nhỏ đâm vào biển sâu.
Đợi sau khi Ti Hải Hiền đi, Tử Nhiên bên cạnh mở miệng nói: "Tông chủ, chúng ta bắt đầu bán Tuyền Qua Đồ, Tuyền Qua Sát Khí?"
Ôn Bình trầm tư mấy hơi, nói: "Buổi đấu giá vừa mới kết thúc, không cần gấp gáp như vậy. Nhưng mà nếu như ngươi có ý tưởng thì có thể luyện mấy món Tuyền Qua Đồ hoặc là Tuyền Qua Sát Khí bán. Chính thức kinh doanh thì chờ mấy người Chiêm Đài Thanh Huyền, Hô Lan học Tuyền Qua Tân Đạo có sở thành."
Nói xong, U Nguyệt nói tiếp: "Nếu như Ông tông chủ cần thì lão hủ có thể hỗ trợ bất cứ lúc nào."
"Ngươi không cần phải gấp, dưỡng thân thể trước, bước vào Thiên Vô Cấm rồi nói. Tử Khí Các thay đổi thế giới này, không phải chuyện một sớm một chiều."
Ôn Bình dặn dò một câu.
Hắn sợ U Nguyệt vì vừa mới gia nhập Bất Hủ Tông, nóng lòng biểu hiện.
Trên thực tế, trong thời gian ngắn, U Nguyệt cũng không đạt được cảnh giới Ngũ Tuyền ở Tuyền Qua Tân Đạo, cho nên nàng cũng không giúp được Tử Khí Các cái gì.
Còn không bằng bước vào Thiên Vô Cấm trước, ít nhất Tử Khí Các có thể có hai vị Thiên Vô Cấm tọa trấn.
Trước khi Tử Khí Các còn chưa trở thành địa bàn chính thức của Bất Hủ Tông, người trong Tử Khí Các cũng được bảo đảm an toàn.
Dù sao không sợ bị ăn trộm chỉ sợ bị ăn trộm nhớ tới!
"Vâng, tông chủ!"
U Nguyệt cũng nhận ra được mình có chút sốt ruột, vội vàng thu tâm tư biểu hiện lại.
Ôn Bình nói tiếp: "Hai vị, tương lai Tử Khí Các giao cho các ngươi. Còn nữa, Minh Châu không có chết, nhưng mà bị phong mạch môn, sống không bằng chết. Nếu các ngươi muốn biết hành tung của Minh Châu thì có thể hỏi Trần Hiết, bây giờ nàng còn đang ở trong Thần Phi Thành, nhưng mà đã trốn đi."
"Đa tạ tông chủ!"
"Đa tạ tông chủ!"
Hai người đồng thời khom người gửi tới lời cảm ơn.
Rất hiển nhiên, kết quả này là Tử Nhiên muốn.
Đồng thời, cũng coi là kết quả U Nguyệt muốn.
Bởi vì Minh Châu bị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh phong bế mạch môn, nếu không có cường giả phong vương xuất thủ thì không thể nào mở ra được.
Cho nên Minh Châu đã không có khả năng chó cùng rứt giậu, lo lắng trong lòng U Nguyệt cũng tiêu tán.
Đột ngột.
Truyền Âm Thạch trong ngực Ôn Bình lại có động tĩnh.
Chính là Trần Hiết!
Nhưng mà lần này cũng không phải là chuyện của Mộc Long.
"Tông chủ, Lạc Dạ Quy Phong vừa mới bị người ta ám sát ở đài quyết đấu! Người xuất thủ là phụ thân của một vị Thần U Quân nào đó đã chết bởi Khúc Cảnh Chi Thủy hôm đó, mặc dù thông qua thủ đoạn đặc thù thay đổi khí tức nhưng người của phủ thành chủ vẫn đang truy đuổi hắn."
"Ta lại quên mất hắn."
Ôn Bình cảm thán một câu.