Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1482 - 【Vip】 Liệt Không Nhất Tộc Điên Cuồng

【VIP】 Liệt Không nhất tộc điên cuồng 【VIP】 Liệt Không nhất tộc điên cuồng

Chiến tử gần trăm vạn!

Mà Yêu tộc bên trong Vô Ưu Chiểu Trạch chỉ chết chừng mười vạn mà thôi.

Nhưng mà ít nhất thì mấy người Hoài Không cũng đã đứng vững được gót chân.

Khi màn đêm buông xuống, Hoài Không không có cho Yêu tộc trong Vô Ưu Chiểu Trạch có thời gian chuẩn bị, lại tập kết đại quân Yêu tộc bắt đầu quét sạch toàn bộ Vô Ưu Chiểu Trạch lần nữa.

Một đêm này, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng có số lượng yêu vật chiến tử cao tới ngàn vạn.

Yêu tộc bên trong Vô Ưu Chiểu Trạch chỉ chiến tử gần trăm vạn mà thôi.

Khi sắc trời tờ mờ sáng thì yêu thi bên trong Vô Ưu Chiểu Trạch đã chồng chất thành núi, đa số đều là thi thể của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.

Máu nhuộm đỏ hơn phân nửa Vô Ưu Chiểu Trạch.

Nhưng mà dưới tình huống như vậy, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng cũng thu hoạch tương đối khá.

Như Đào Nương.

Một đêm giết ba mươi hai con Yêu Thần cùng cảnh, tu vi tăng lên ba mươi hai năm, tu vi vọt thẳng tới bốn trăm tám mươi bốn năm, thực lực vọt thẳng tới Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đỉnh phong!

Lại thêm huyết mạch Hoa Long cấp A, có lẽ thực lực đã có thể sánh ngang với cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.

Về phần thực lực tổng hợp của Hồ Yêu Hoàng thì đều tăng lên một nấc thang nhỏ.

Sau khi cảm nhận được tăng cường nhanh chóng, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng càng trở nên không sợ hơn, dưới sự dẫn đầu của Hoài Không, nhanh chóng quét ngang Vô Ưu Chiểu Trạch.

Tuy yêu vật bên trong Vô Ưu Chiểu Trạch mạnh nhưng lại không có Yêu Tổ tồn tại, cho nên dưới sự dẫn đầu của Hoài Không, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng chri dùng một ngày thì đã chiếm lĩnh được hơn phân nửa Vô Ưu Chiểu Trạch.

Cùng lúc đó.

Trong vòng một đêm này, Liệt Không nhất tộc cũng giết đến mức phạm vi năm ngàn dặm xung quanh Hào Khốc Thâm Uyên không còn một người nào may mắn sống sót, đồng thời phạm vi còn đang không ngừng mở rộng.

Người của Già Thiên Lâu đều bối rối.

Nhưng mặt đối với Liệt Không nhất tộc không thể ngăn cản, bọn họ cũng chỉ có thể trốn.

Khi Ôn Bình biết được hai cái tin tức này thì trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hài lòng.

Dựa theo tốc độ bây giờ, chắc chắn nửa năm sau thì Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng sẽ càng mạnh mẽ hơn Liệt Không nhất tộc.

Đồng thời, dựa theo quyết tâm của Liệt Không nhất tộc bây giờ, chỉ sợ trong một thời gian rất dài, Già Thiên Lâu không rảnh bận tâm đến Bất Hủ Tông.

Tất cả đều thuận lợi.

Yêu tộc có thể nhất phi trùng thiên.

Chờ Già Thiên Lâu giải quyết hết phiền phức từ Liệt Không nhất tộc thì Bất Hủ Tông cũng đã trưởng thành đến mức không cần sợ hãi Già Thiên Lâu nữa.

Cực Dạ Môn Đình, thế lực lục tinh ở gần Di Thiên Thành nhất.

Giờ phút này, Khôi Thanh và lão giả họ Khương của Chiến bộ đều ở trong đó chờ lệnh. Chỉ đợi kế hoạch của phía trên với U Quốc kết thúc, phái cường giả ra tiếp viện bọn họ.

Trong nháy mắt đã qua một tháng, nhưng hai tháng còn lại chính là dày vò bọn họ.

Còn dày vò hơn khi bị kẹt ở nửa bước Thiên Vô Cấm ngàn năm không có đột phá.

Cũng dày vò hơn thực lực vĩnh viễn yếu hơn kẻ địch mà mình thống hận.

Trước đó quân tiên phong Chiến bộ thất bại, Di Thiên Thành bị hủy diệt đã khiến cho bọn họ và Chiến bộ mất hết mặt mũi ở nội bộ Già Thiên Lâu. Bọn họ thực sự hi vọng phía trên phái người đến hỡ trợ bọn họ tiêu diệt Bất Hủ Tông, lấy lại tự tôn vốn thuộc về bọn họ.

Vừa mới tảng sáng, chỗ sâu trong Cực Dạ Môn Đình, một lương đình thanh nhã bên cạnh ao, môn chủ Cực Dạ Môn Đình đang nghe khúc, nhàn nhã đánh cờ.

Ngồi xếp bằng đối diện hắn chính là lão giả họ Khương.

Bọn người Khôi Thanh thì ngâm ôn trì ở một bên, bên cạnh có giai nhân làm bạn, nhưng trên mặt mấy người lại không có vẻ vui mừng.

"Các vị xụ mặt làm gì, đối với Già Thiên Lâu, Hồ Thiên Địa rất nhỏ, Bất Hủ Tông cũng rất nhỏ, quân tiên phong thất bại cũng chỉ là chuyện nhỏ. Thỉnh thoảng thất bại một lần cũng không có gì, còn sống là tốt." Môn chủ Cực Dạ Môn Đình đi một nước cờ, sau đó ôn hòa khuyên lơn.

Nhưng mà lão giả họ Khương vẫn mặt trầm như nước: "Chuyện này đã truyền khắp Già Thiên Lâu, một thế anh danh của lão phu hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngươi đúng là đứng nói chuyện không đau eo."

"Khương huynh, không nên kích động. Nói bao nhiêu lần rồi, đến lúc đó ta và ngươi đi Hồ Thiên Địa một chuyến, giết sạch người của Bất Hủ Tông không phải tốt sao?"

Nói xong, môn chủ Cực Dạ Môn Đình lại đi một nước cờ.

Bởi vì nước cờ này đi rất là khéo, lại cao hứng nữa.

Lão giả họ Khương bất đắc dĩ, đi một nước cờ, sau đó cắn răng nghiến lợi oán hận nói: "Mạng của tông chủ Bất Hủ Tông, để cho ta tới lấy!"

"Đều của ngươi, đều của ngươi. Khương huynh, ta phát hiện cách cục của ngươi nhỏ đi, từ trong thế cuộc thì có thể nhìn ra. Một tông môn chỉ cường tráng hơn con kiến có chút xíu, cho dù phía sau có Thiên Vô Cấm thì tính sao? Sao ngươi cứ luôn để trong lòng như thế chứ."

Môn chủ Cực Dạ Môn Đình lắc đầu cảm thán một tiếng, sau đó xiết chặt quần áo lại, ngăn ý lạnh, gió lạnh từ khe hở quần áo đi vào.

Chờ chút!

Môn chủ Cực Dạ Môn Đình ngơ ngẩn.

Hắn là Thiên Vô Cấm, nếu như hắn không phóng cảm giác ra thì sao có thể cảm nhận được ý lạnh?

Sau một khắc.

Oanh ——

Môn chủ Cực Dạ Môn Đình trơ mắt nhìn đỉnh núi phía trước bị san thành bình địa trong nháy mắt —— chính là chính điện của Cực Dạ Môn Đình.

Theo sau đó, một tiếng kinh hô vang lên.

"Môn chủ, mau trốn!"

Tiếng kinh hô vang lên, một cự yêu từ trên trời giáng xuống, yêu khí Thiên Vô Cấm Trung Cảnh mênh mông mang theo hàn ý sâm nhiên quét sạch toàn bộ Cực Dạ Môn Đình.

Trong Cực Dạ Môn Đình, tất cả mọi người bị dọa đến thất kinh.

"Chuyện gì xảy ra?"

Môn chủ Cực Dạ Môn Đình và bọn người lão giả họ Khương vội vàng mở ra mạch môn, vốn còn muốn đánh trả nhưng khi thấy yêu bầy lít nha lít nhít ở chân trời thì sắc mặt trở nên tái nhợt như bột mì.

Bình Luận (0)
Comment