Số lượng yêu bầy nhiều đến che khuất bầu trời!
Trong đó, khí tức Yêu Tổ nhiều đến năm tôn!
"Trốn!"
Môn chủ Cực Dạ Môn Đình giật mình, lập tức hóa thành kinh hồng phóng lên tận trời, hoàn toàn không để ý tới người trong môn mình đang bị cự yêu chà đạp.
Cho dù là đệ tử.
Hay là trưởng lão.
Đều như là sâu kiến, bị tùy ý chà đạp.
Môn chủ Cực Dạ Môn Đình vừa hóa thành kinh hồng phóng lên tận trời thì bị một tôn Yêu Tổ trung cảnh khác từ trên trời giáng xuống một cước đạp lún vào trong lòng đất, giãy dụa một hồi, bị hai tôn Yêu Tổ trung cảnh xé nát, nhét vào trong miệng như là đậu.
Lão giả họ Khương và bọn người Khôi Thanh được môn chủ Cực Dạ Môn Đình dùng sinh mệnh làm yểm hộ cho nên đã trốn ra khỏi Cực Dạ Môn Đình, nhưng sau lưng lại có vô số Yêu Thần của Liệt Không nhất tộc đuổi theo không bỏ. Bọn họ cũng không dám dừng lại, vùi đầu không ngừng chạy trốn ở trên bầu trời.
Liên tục đào vong một canh giờ, yêu vật đuổi theo không bỏ sau lưng mới dần dần ít đi.
Cũng không phải là Liệt Không nhất tộc từ bỏ truy đuổi!
Mà là Yêu Thần truy đuổi bọn họ đều đã đáp xuống đất tại tàn sát thế lực khác dưới trướng Già Thiên Lâu, còn có thành trì Già Thiên Lâu ven đường.
Nói một cách khác, trong vòng một canh giờ này, có ức vạn thành viên của Già Thiên Lâu dùng sinh mệnh tranh thủ một con đường sống cho bọn người lão giả họ Khương.
Cho dù những người đó cũng không muốn làm như vậy.
Nhưng đúng là đã cống hiến trác tuyệt, để cho đám người lão giả họ Khương còn sống.
Sau khi chạy thoát, bọn người lão giả họ Khương quay đầu nhìn chỗ đã biến thành luyện ngục, chưa tỉnh hồn, nhìn nhau.
"Tại sao Liệt Không nhất tộc trong Hào Khốc Thâm Uyên lại động thủ với Già Thiên Lâu chúng ta, không phải lâu chủ đã ký kết huyết khế với bọn chúng sao?"
Lão giả họ Khương nhìn con đường lúc đến, nhìn từng tòa thành trì bị Liệt Không nhất tộc chà đạp, một luồng hơi lạnh thấu xương chạy thẳng lên não.
Liệt Không nhất tộc đã giết ra khỏi Hào Khốc Thâm Uyên vạn dặm.
Đồ trăm thành của Già Thiên Lâu!
Hình như có huyết hải thâm cừu.
Hơn nữa phạm vi giết chóc của Liệt Không nhất tộc còn đang không ngừng kéo dài!
Liệt Không nhất tộc.
Bọn chúng điên rồi sao?
Bọn chúng đang khai chiến với Già Thiên Lâu?
Nghĩ đến đây, sắc mặt lão giả họ Khương càng thêm khó coi.
Được rồi.
Hay là nên trốn đi trước.
...
Chiến tranh trong Vô Ưu Chiểu Trạch vẫn còn tiếp tục, chiến tổn của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng cũng đang không ngừng gia tăng, đến giữa trưa ngày thứ hai.
Lại thêm trăm vạn yêu vật vẫn lạc.
Nhưng nương theo hi sinh thảm liệt cũng là tăng lên trên diện rộng. Đa số Yêu Thần trải qua một ngày một đêm chém giết, thực lực đều bước vào trung cảnh.
Ví dụ như là Thái Thản Cự Viên Thái Sơn đản sinh khi Tượng Nữ Oa mới bắt đầu thành lập và nhóm Yêu Thần đầu tiên, nhóm thứ hai với nhóm thứ ba còn sống sót trong cấm khu cuối cùng.
Trong chiến dịch hôm qua và hôm nay, bọn chúng gần như đều giết mấy chục Yêu Thần cùng cảnh, thậm chí có trăm, thành công bước vào Địa Vô Cấm Trung Cảnh.
Thực lực tổng hợp của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng tăng vọt trong nháy mắt!
Dần dần đền bù khoảng trống thực lực của Yêu tộc một chút, tiếp tục dựa theo tốc độ bây giờ, hẳn là chẳng mấy chốc thì sẽ sinh ra không ít Yêu Thần thực lực sánh ngang Địa Vô Cấm Thượng Cảnh.
Đương nhiên, đồng thời cũng mang ý nghĩa sẽ hi sinh càng nhiều yêu vật.
Nhưng tất cả đều đáng giá.
Cùng lúc đó, Liệt Không nhất tộc cũng chú ý tới chiến tranh ở Vô Ưu Chiểu Trạch.
Bởi vì khí tức của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng quá mức lạ lẫm.
Hắc Vực đột nhiên xuất hiện một Yêu tộc có Yêu Tổ trấn giữ, đồng thời đang xâm lấn Vô Ưu Chiểu Trạch, rất khó không làm cho người ta chú ý.
Nhưng mà bởi vì bây giờ Liệt Không nhất tộc đang toàn lực tiêu diệt toàn bộ thế lực của Già Thiên Lâu trong phạm vi mười vạn dặm, cho nên không rảnh bận tâm Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.
Cứ như vậy, hai phe đều tự lo chiến tranh, kéo dài thêm một ngày.
Khi kéo dài đến ngày thứ ba, chuyện bất ngờ mà Ôn Bình rất không muốn nhìn thấy vẫn xảy ra.
Liệt Không nhất tộc giết chóc rất thuận lợi, không ngừng khuếch trương.
Nhưng mà thiết tưởng của Ôn Bình lại không có thuận lợi như trong tưởng tượng.
Ngay lúc bước chân giết chóc của Liệt Không nhất tộc không ngừng tiến lên, lại có Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc dừng lại trên bầu trời Vô Ưu Chiểu Trạch, ngừng chân thưởng thức hai tộc đại chiến.
"Có Yêu Tổ tọa trấn, vận dụng yêu lực cũng cực kỳ thành thạo... sao trong Vô Ưu Chiểu Trạch lại đột nhiên xuất hiện một cái Yêu tộc như thế?" Một cấm kỵ Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc quan sát phía dưới, kinh nghi tự hỏi.
Lúc đầu hắn phụng lệnh trấn thủ ở Hào Khốc Thâm Uyên, phòng ngừa đạo chích nhân loại lại vào trong vực sâu, từ đó đi lầm vào trong cấm địa vực sâu.
Nhưng mà khi cảm nhận được Yêu tộc ở Vô Ưu Chiểu Trạch mất hơn phân nửa lãnh địa chỉ trong hai ngày.
Hiếu kì, hắn tự ý rời Hào Khốc Thâm Uyên, chuẩn bị xem xét coi sao. Rốt cuộc là Yêu tộc gì mà có thể quét sạch hơn phân nửa Vô Ưu Chiểu Trạch trong hai ngày.
Cho dù trong mắt hắn Vô Ưu Chiểu Trạch chỉ to bằng bàn tay, hắn ở cũng không muốn ở.
Hơn nữa Yêu tộc ở Vô Ưu Chiểu Trạch còn không có Yêu Tổ tọa trấn, chỉ có thể dọa những nhân tộc nhỏ yếu.
Nhưng mà!
Vô Ưu Chiểu Trạch dựa vào Hào Khốc Thâm Uyên, là "chó giữ nhà" cho Hào Khốc Thâm Uyên hơn ngàn năm.
"Chó" cũng sắp chết rồi.
Cũng phải biết là ai giết “chó” chứ?
Sau khi kinh ngạc kêu lên, cấm kỵ Yêu Tổ trung cảnh của Liệt Không nhất tộc nhìn xuống Vô Ưu Chiểu Trạch, nhìn hai yêu Hoài Không, Thời Phong mặc dù không có xuất thủ nhưng lại lộ ra chân thân Yêu tộc.
Ánh mắt đó, từ kinh nghi chậm rãi chuyển biến thành khó hiểu, bởi vì hai yêu Hoài Không có chút kỳ quái.