Đương nhiên.
Điều kiện tiên quyết là tất cả thuận lợi.
Đóng tin tức Yêu tộc lại, sau đó Ôn Bình lấy Truyền Âm Thạch trong tàng giới ra, kết quả trong khoảnh khắc khi vừa lấy Truyền Âm Thạch ra, Trần Hiết lập tức truyền tin đến
"Tông chủ, cuối cùng ngài cũng ra."
Ôn Bình đưa mắt nhìn đại đội trồng cây và Bất Tử Thụ liên miên trên núi, hỏi: "Liệt Không nhất tộc ra tay với Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng rồi?"
"Tông chủ, không phải ngài đang bế quan tu luyện sao?" Trần Hiết hơi kinh ngạc.
Ôn Bình bình tĩnh đáp: "Đã tính trước được chuyện này. Chỉ cần Liệt Không nhất tộc không ngốc thì sẽ không dễ dàng để cho Hoài Không tiếp tục an ổn phát dục."
"Tông chủ, bởi vì Thời Phong liên lạc ngài không được cho nên vẫn luôn hỏi ta khi nào ngài xuất quan. Ngay đêm qua, Hoài Không Yêu Hoàng bị Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc 'mời' đi Hào Khốc Thâm Uyên. Tới giờ đã qua hai canh giờ rưỡi mà vẫn chưa có tin tức gì."
Trần Hiết cũng không có bối rối lắm, bởi vì lúc trước ngay cả khi toàn bộ Liệt Không nhất tộc vây công Mộc Long trưởng lão thì tông chủ cũng có thể bình yên cứu được Mộc Long trưởng lão. Bây giờ Hào Khốc Thâm Uyên không có Yêu Hoàng tọa trấn, chỉ có một tôn cấm kỵ Yêu Tổ, chẳng phải là tông chủ có thể lui tới tự nhiên?
Sau khi Ôn Bình nghe xong thì lập tức mở tin tức của Hoài Không ra.
“Hoài Không.
“Chủng tộc: Yêu tộc.”
. . .
Dòng cuối cùng là trạng thái của Hoài Không lúc này.
“Đang đại chiến trong thế giới dưới lòng đất. . .”
"Ngươi làm việc của mình đi." Ôn Bình dặn dò Trần Hiết một câu, sau đó cất Truyền Âm Thạch, nhưng hắn cũng không định phái Mộc Long đi.
Mộc Long đi, giết Liệt Không nhất tộc cấm kỵ Yêu Tổ, dư xài.
Nhưng đồng thời cũng sẽ bại lộ quan hệ giữa Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng và Mộc Long, Liệt Không nhất tộc sẽ lập tức nhắm tất cả mọi mũi dùi vào bọn người Hoài Không.
Nếu là trước đây.
Nhắm thì cứ nhắm đi.
Dù sao Ôn Bình cũng xem Liệt Không nhất tộc như bồi luyện cho Hồ Yêu Hoàng.
Nhưng bây giờ thì khác.
Liệt Không nhất tộc đại chiến với Già Thiên Lâu, trong lúc vô hình không chỉ cho Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng một thời kì an ổn phát dục, cũng cho Bất Hủ Tông có thời gian phát dục.
Ôn Bình hỏi: "Hệ thống, cấm kỵ Yêu Tổ ở lại trong Hào Khốc Thâm Uyên bây giờ là đẳng cấp huyết mạch gì?"
"Huyết mạch bình thường."
Hệ thống đáp.
"Vậy thì cũng không thể nào tạo thành uy hiếp cho Hoài Không được." Người có huyết mạch Hỗn Độn Thao Thiết cấp S, dù như thế nào đi nữa thì cũng không thể bại bởi một Yêu Tổ trung cảnh ngay cả huyết mạch cấp A cũng không có.
Nếu đối phương cũng không thể tạo thành uy hiếp tử vong cho Hoài Không, đương nhiên Ôn Bình sẽ không vẽ vời thêm chuyện, mạo hiểm bại lộ đi giúp Hoài Không.
Hơn nữa để cho Hoài Không từng trải nhiều một chút cũng không phải là một chuyện xấu.
Ngay lúc đó, sau khi Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, Trần Hiết lập tức dùng Truyền Âm Thạch liên hệ Thời Phong đã hoàn toàn chiếm lĩnh Vô Ưu Chiểu Trạch.
Thời Phong và chúng yêu chờ ở biên giới Hào Khốc Thâm Uyên, thấy rốt cuộc Truyền Âm Thạch cũng có động tĩnh, lập tức vui mừng.
Thời Phong móc ra Truyền Âm Thạch, vội hỏi: "Trần trưởng lão, tông chủ xuất quan chưa?"
"Đã xuất quan."
"Vậy tông chủ nói thế nào?"
"Thời Phong, nói thật cho ngươi biết, tông chủ chỉ trả lời ta một câu, để cho ta đi làm việc của mình, những chuyện khác không thấy nói gì. Tông chủ không có nhiều lời, đương nhiên ta không dám hỏi nhiều."
"Cái này. . ."
Sắc mặt Thời Phong dần có chút khó coi.
Trần Hiết trầm mặc mấy hơi, sau đó nhắc nhở: "Yên tâm, tông chủ không phải người nhẫn tâm như vậy, nếu các ngươi gặp nguy hiểm thật, chắc chắn tông chủ sẽ tới. Nếu như thực sự không yên lòng Hoài Không, không bằng xông vào Hào Khốc Thâm Uyên xem, dù sao sớm muộn gì các ngươi và Liệt Không nhất tộc cũng sẽ chiến."
"Trần trưởng lão, ta hiểu được."
Thời Phong ánh mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm Yêu Tổ trong Hào Khốc Thâm Uyên, lại quay đầu nhìn Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng phía sau mình, có chút do dự.
Hắn cũng không sợ.
Vì Yêu tộc, chết cũng không đáng kể.
Nhưng đồng tộc sau lưng, bọn họ vừa trải qua một phen huyết chiến, yêu chúng chiến tổn gần hai ngàn vạn. Bây giờ bọn họ cần chỉnh đốn.
"Ngươi yên tâm, nếu tông chủ không nói gì, chứng minh bây giờ Hoài Không không sao. Cứ như vậy đi, ta còn có việc bận."
"Đa tạ Trần trưởng lão!"
Nói xong, liên hệ Truyền Âm Thạch bị ngắt.
Mặc dù được Trần Hiết nói lại, nhưng Thời Phong vẫn không yên tâm cho lắm.
"Các ngươi chờ ở đây."
Thời Phong dặn dò bọn người Đào Nương một câu, một mình đi xuống Hào Khốc Thâm Uyên, nhưng mà mới xuống được trăm trượng, ý chí của Yêu Tổ Liệt Không nhất tộc lập tức giáng lâm.
"Cho ngươi năm hơi, rút đi, nếu không chết!"
Giọng nói lạnh lẽo của Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc quanh quẩn trong Hào Khốc Thâm Uyên, nhưng cũng không có ngăn đường Thời Phong, cho đến khi lại có hai đạo ý chí Yêu Tổ giáng lâm.
Ba tôn Yêu Tổ, đồng thời hiện thân.
Ngăn đường Thời Phong!
"Muốn chết?"
Ba yêu trăm miệng một lời.
Thời Phong thấy thế thì chỉ có thể ngừng lại, sau đó cố nén tức giận hỏi: "Ba vị, ta không có ý mạo phạm, chỉ muốn gặp Yêu Hoàng tộc ta."
"Không được Tinh Dạ Yêu Tổ triệu kiến, tộc ngươi không thể vào Hào Khốc Thâm Uyên, mau cút!" Một tôn Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc không chút lưu tình mở miệng.
Nói xong, ba tôn Yêu Tổ đồng thời ép đi qua.
Thời Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể lui trở về.
Một khi khai chiến.
Đó chính là bắt đầu trận chiến chủng tộc.
Nhưng bây giờ Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng cần nghỉ ngơi.
Đồng thời, một khi khai chiến với Liệt Không nhất tộc, vậy thì yêu chết càng nhiều.
Đây là điều Thời Phong cũng không muốn nhìn thấy.
Vẫn là câu nói đó, hắn có thể chết!
Nhưng mà Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng không thể chôn theo hắn được.
Thấy Thời Phong rút đi, ba tôn Yêu Tổ trấn thủ lối vào Hào Khốc Thâm Uyên của Liệt Không nhất tộc cũng lần lượt rời đi, lúc rời đi nói chuyện, giọng điệu rất là khinh thường Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng và Thời Phong.
"Đúng là không biết tốt xấu!"
"Một Yêu tộc cấp thấp không biết từ đâu xuất hiện, cũng không biết tại sao Tinh Dạ Yêu Tổ mời chào bọn họ."