"Thần phục hoặc là diệt vong, kêu bọn họ tự chọn không phải nhanh hơn không?"
Ba tôn Yêu Tổ nói chuyện, Thời Phong đều nghe vào trong tai, lửa giận như nham tương từ trong lòng núi lửa phun ra ngoài.
Nhưng mà Thời Phong không có động thủ.
Hắn có thể nhịn!
Mười năm Hà Đông mười năm Hà Tây.
...
Bất Hủ Tông.
Không suy nghĩ nữa, Ôn Bình trực tiếp đi vào lầu ba Tẫn Tri Lâu, thấy Vi Sinh Tinh Vũ đang ở lầu ba, nhìn cảnh đại chiến trên Hắc Tường không chớp mắt. Cực kỳ giống bọn người Hoài Diệp trầm mê với phim ảnh lúc trước, không hề hay biết Ôn Bình đã đến sau lưng.
"Có nhìn thấy người quen sao?"
Ôn Bình nói một câu khiến cho Vi Sinh Tinh Vũ cả kinh run lên bần bật, sau đó vội vàng đứng dậy, khom người nghênh đón Ôn Bình đến.
"Tông chủ." Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng rút một cái ghế trước người đưa đến trước mặt Ôn Bình, đợi Ôn Bình ngồi xuống rồi mới vội vàng đi châm trà.
Hành động này cực kỳ giống một tên phục vụ nịnh nọt.
Hoàn toàn không giống trưởng lão một tông.
Ôn Bình kinh ngạc cười nói: "Vi Sinh trưởng lão, bình thường ngươi không phải là người như thế. Sao hôm nay lại đột nhiên khách khí như vậy?"
"Đa tạ ân tái tạo của tông chủ! Nếu lúc trước ngài không có cứu ta từ trong Khúc Cảnh ra, sao ta có thể có hôm nay, lại có thể tu hành Mệnh thuật." Vi Sinh Tinh Vũ cảm kích nói, nhưng mà theo Ôn Bình thì hẳn là Vi Sinh Tinh Vũ phát hiện diệu dụng của Mệnh thuật.
Ôn Bình cười một tiếng, nói: "Có phải đã phát hiện một cái tác dụng khác của Mệnh thuật hay không?"
"Tông chủ, làm sao ngài biết?"
Vi Sinh Tinh Vũ hơi kinh ngạc.
Ôn Bình nói tiếp: "Bởi vì ngươi không phải là người đầu tiên làm như vậy! Mệnh thuật, có thể nghịch thiên cải mệnh, nhìn trộm vận mệnh con người, đương nhiên cũng có thể dùng làm một loại thủ đoạn sát phạt. Mặc dù nó không trực tiếp như mạch thuật, cũng không có thấy hiệu quả nhanh như vậy, nhưng đã từng có cường giả dùng Mệnh thuật cưỡng chế làm lệch khí vận nhất tộc, khiến cho một cái chủng tộc chí cường sừng sững vạn năm không ngã hôi phi yên diệt trong trăm năm ngắn ngủi."
Nghe Ôn Bình nói như vậy, Vi Sinh Tinh Vũ giật mình.
Hắn không phải là người đầu tiên làm như vậy?
Đúng nha.
Nếu như không có tiền nhân.
Sao có Mệnh thuật?
Tiền bối tu luyện Mệnh thuật lại có thể làm lệch khí vận nhất tộc!
Thủ đoạn này siêu phàm cỡ nào.
"Tông chủ, ngài từng gặp cường giả như thế này?" Vi Sinh Tinh Vũ chấn động trong lòng, không nhịn được hỏi.
Ôn Bình cười không nói, chưa hề nói gặp, cũng không có lắc đầu nói chưa gặp, chỉ khích lệ: "Có lẽ tương lai sẽ có một ngày ngươi có thể tu luyện Mệnh thuật tới cảnh giới này."
Trong lòng Vi Sinh Tinh Vũ lại run lên lần nữa.
Tông chủ đã nói như vậy.
Vậy thì chắc chắn đã gặp!
Có lẽ cường giả phía sau Bất Hủ Tông chính là tồn tại như vậy!
Nghĩ đến đây, trong lòng Vi Sinh Tinh Vũ tràn đầy kích động ước ao và động lực tu hành: "Tông chủ, ta nhất định sẽ cố gắng tu hành, tranh thủ sớm ngày đạt tới cảnh giới ngài nói. Đến lúc đó ai dám phạm Bất Hủ Tông, cùng ngày ta sẽ làm lệch khí vận nhất tộc hắn!"
"Chờ ngươi tu luyện tới cảnh giới đó rồi nói sau." Ôn Bình cười cười.
Nói thật.
Chờ Vi Sinh Tinh Vũ tu luyện tới cảnh giới đó.
Bất Hủ Tông đã vô địch ở thế giới này lâu rồi.
Nhấp một hớp trà Vi Sinh Tinh Vũ đưa tới, Ôn Bình đưa mắt nhìn hình ảnh trên Hắc Tường, lên tiếng hỏi: "Ngươi làm gì Già Thiên Lâu?"
Vi Sinh Tinh Vũ đáp: "Ta giúp bọn họ đo một quẻ, chính là đo kết quả của trận chiến này —— đại cát!"
"Đại cát."
Ôn Bình nghe hai chữ đại cát thì lập tức tỉnh táo tinh thần.
Già Thiên Lâu sẽ tan tác?
Kết quả này, đúng là hắn không nghĩ tới.
Đúng lúc này, hình tượng trong một mặt Hắc Tường đột nhiên thay đổi, một đạo kinh hồng màu đỏ đột nhiên từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong chiến trường.
Oanh ——
Kinh hồng rơi xuống.
Thiên băng địa liệt.
Trong phạm vi vạn mét, yêu chúng Liệt Không nhất tộc, tất cả đều mẫn diệt.
Số lượng cao tới mấy chục vạn!
Giờ khắc này, sắc mặt người bên phía Già Thiên Lâu bỗng nhiên đại hỉ, tất cả mọi người như điên cuồng, bổ nhào tới yêu chúng phía trước.
"Không biết sống chết, tiện yêu!"
Một tiếng gầm thét giống như tiếng sấm nhộn nhạo lên, một cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh toàn thân bọc lấy hỏa diễm màu đỏ xuất hiện trong tầm mắt tất cả mọi người.
Sau một khắc.
Hắn ngũ mạch cùng chấn động!
Phanh ——
Sau đó đấm ra một quyền.
Oanh ——
Một quyền phá vỡ bầy yêu, trong nháy mắt khiến cho yêu chúng trong phạm vi vạn mét nơi nắm đấm và liệt diễm đi qua hóa thành tro bụi. Cho dù là Yêu Vương hay là Yêu Thần, tất cả đều hôi phi yên diệt dưới một quyền này.
Một quyền chi uy.
Kinh khủng như vậy!
Chỉ thấy sau một khắc, bên phe Già Thiên Lâu bộc phát ra tiếng hoan hô như núi kêu biển gầm.
"Đi theo Liệt Diễm Thiên tiền bối, giết sạch bọn tiện yêu này!"
"Xông lên!"
"Đi chết hết đi cho ta! Tiện yêu."
Chiến cuộc vốn đang giằng co, trong nháy mắt đã biến thành Già Thiên Lâu càng hơn một bậc, một lượng lớn yêu chúng Liệt Không nhất tộc vẫn lạc dưới sự trùng kích của cường giả của Già Thiên Lâu.
Ôn Bình thấy cảnh này thì lập tức dùng hệ thống xem tin tức giản lược của hắn.
“Liệt Diễm Thiên.”
“Giới tính: Nam.”
“Tuổi tác: Chín trăm bảy mươi ba tuổi.”
“Cảnh giới: Thiên Vô Cấm Trung Cảnh (một trong thập đại cường giả trung cảnh Già Thiên Lâu công nhận).”
...
Ôn Bình đưa mắt nhìn ghi chú hệ thống.
Liệt Diễm Thiên này lại là một trong thập đại cường giả trung cảnh của Già Thiên Lâu.
Có chút thú vị!
Lúc này mới khai chiến mấy ngày, Già Thiên Lâu lại phái cường giả như vậy ra tham chiến, xem ra Già Thiên Lâu bọn họ rất gấp.
Đột ngột.
Dưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vã.
Trần Hiết vội vàng chạy lên lầu ba, hiển nhiên hắn cũng biết tin tức cường giả trung cảnh của Già Thiên Lâu xuất thủ.
"Tông chủ."
Khi nhìn thấy Ôn Bình, Trần Hiết giật mình.
Hắn cho là tông chủ đang quan sát tình huống của Hoài Không.
Không nghĩ tới lại ở trong Tẫn Tri Lâu xem đại chiến giữa Già Thiên Lâu và Liệt Không nhất tộc.