"Không ngờ phải dựa vào các ngươi rồi."
Tinh Dạ Yêu Tổ gầm thét, sau đó trầm giọng mở miệng, không còn chống cự thôn phệ chi lực và hỗn độn chi lực lôi kéo, có vẻ như là từ bỏ.
Nhưng Tinh Dạ Yêu Tổ sẽ từ bỏ sao?
Hoài Không cũng nhận ra được không thích hợp, đang không biết rốt cuộc Tinh Dạ Yêu Tổ muốn làm cái gì lúc, Tinh Dạ Yêu Tổ cách càng ngày càng gần.
"Ngươi muốn lấy mạng đổi mạng!" Hoài Không đột nhiên nhận ra được ý đồ của Tinh Dạ Yêu Tổ nhưng suy cho cùng thì đã quá muộn.
Ngay lúc thôn phệ chi lực kéo Tinh Dạ Yêu Tổ xuống chỉ còn trăm trượng, trong miệng Tinh Dạ Yêu Tổ dâng trào ra một lượng lớn nọc độc tử sắc, đuôi giơ lên cao, lúc Tinh Dạ Yêu Tổ bị thôn phệ chi lực hoàn toàn bắt được, cái đuôi giơ lên cao đập mạnh xuống.
Oanh ——
Một cái đuôi đánh xuống, yêu khu của Hoài Không cũng không thể nào tiếp tục sừng sững bất động nữa, bị đánh bay ngược ngàn trượng mới có thể đứng vững.
Theo sau đó, Tinh Dạ Yêu Tổ thừa thắng xông lên, không ngừng phun ra nọc độc và dùng yêu khu mạnh mẽ chiến đấu với chiến thuật lấy mạng đổi mạng với Hoài Không.
Nhưng mà Hoài Không hiểu.
Mình tiếp tục như vậy thì không thắng được Tinh Dạ Yêu Tổ.
Dù sao hắn cũng là Yêu Tổ trung cảnh, yêu khu mạnh mẽ hơn mình.
Tiếp tục đánh như vậy thì có thể khi Tinh Dạ Yêu Tổ mới bị vết thương nhẹ thì mình đã trọng thương.
Kết quả là sau khi giằng co gần một khắc đồng hồ, Hoài Không quyết định dẫn Tinh Dạ Yêu Tổ ra bên ngoài, để cho mình có cơ hội phóng ra thần thông Hỗn Độn Thôn Thiên.
Nhưng mà hiển nhiên là Tinh Dạ Yêu Tổ nhìn thấu kế hoạch của Hoài Không.
Luôn bám theo Hoài Không.
Không cho Hoài Không có cơ hội kéo dài khoảng cách, phóng thích thần thông.
Theo thời gian trôi qua, thắng lợi bắt đầu hướng về phía Tinh Dạ Yêu Tổ.
Mà chiến đấu giữa Thời Phong và Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng với Liệt Không nhất tộc và hai tôn Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc cũng rơi vào giai đoạn gay cấn.
Hoàn toàn không biết thắng bại.
Về phần hai tôn Yêu Tổ hạ cảnh tìm được cơ hội đánh trả, mặc dù vẫn rơi vào hạ phong nhưng đã đánh cho khó phân thắng bại với Thời Phong.
Thắng bại chỉ trong khoảnh khắc.
Xem ai bị thương trước!
Trong Tẫn Tri Lâu, năm người nhìn cảnh tượng này, nhìn hình ảnh đại chiến trên Hắc Tường không chuyển mắt, thở mạnh cũng không dám.
Chỉ sợ thở một hơi thì sẽ khiến cho chiến cuộc xảy ra thay đổi.
Tại sao lại là năm người?
Bởi vì Long Nguyệt, Đao Ma cũng tới.
"Nhất định đừng thua." Long Nguyệt thấp giọng cầu nguyện, nếu không phải thực lực không đủ, cũng không được tông chủ đồng ý, nàng cũng muốn đi hỗ trợ.
Đao Ma cũng trầm giọng nói: "Nếu như cứ bị hắn bám lấy như vậy, lấy mệnh tương bác, không có cơ hội phóng thích thần thông, vậy thì Hoài Không chỉ có thể từng bước đi tới tuyệt cảnh. Bởi vì yêu khu của Tinh Dạ Yêu Tổ này ít nhất cũng tu luyện ngàn năm, cũng không kém hơn Yêu Tổ trung cảnh đã thắng Liệt Diễm Thiên."
"Nha đầu Hoài Diệp đó mà biết tình huống cuuar Hoài Không bây giờ, đoán chừng sẽ gấp chết. Đao Ma tiền bối, nếu không ngươi đi giúp một chút?" Long Nguyệt dò hỏi.
Trần Hiết ngắt lời, nói: "Ta cảm thấy đây là tông chủ muốn cho Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng lịch luyện một phen. Nếu chúng ta nhúng tay, đoán chừng tông chủ sẽ cho chúng ta một người một kiếm."
"A?"
Long Nguyệt bất đắc dĩ.
"Nếu tông chủ tính toán như vậy, vậy chúng ta cũng chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến." Đao Ma thu hồi ánh mắt nhìn Trần Hiết, tiếp tục nhìn Hắc Tường, cũng bỏ ý định đi hỗ trợ. Đồng thời cũng âm thầm nghĩ đến, bây giờ thực lực của Hoài Không đã sánh bằng mình?
Đột ngột.
Một tiếng kinh hô vang lên.
"Nguy rồi!"
Theo ánh mắt của Trần Hiết, trong ba mặt Hắc Tường, đại quân của Già Thiên Lâu đang toàn tuyến rút lui, để tất cả thành trì, mọi người còn chưa kịp rút lui sau lưng lại cho Liệt Không nhất tộc.
"Già Thiên Lâu điên rồi?"
"Đúng là chuyện gì cũng có thể làm được."
Long Nguyệt, Long Kha cũng kinh hãi nói.
Trần Hiết trầm giọng nói tiếp: "Cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là nếu như Già Thiên Lâu toàn diện rút lui, cho Liệt Không nhất tộc có cơ hội thở dốc. Như vậy tình huống đại chiến ở Hào Khốc Thâm Uyên sẽ truyền đến tai Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc, nếu như hắn chú ý tới đại chiến ở Hào Khốc Thâm Uyên, chỉ sợ..."
Nói xong.
Sắc mặt mọi người đều trở nên có chút khó coi.
Nếu như hỏi uy hiếp lớn nhất với bọn Hoài Không là cái gì?
Không phải Tinh Dạ Yêu Tổ.
Cũng không phải số lượng yêu chúng đông đảo của Liệt Không nhất tộc.
Mà là Yêu Hoàng thượng cảnh của Liệt Không nhất tộc ở xa vạn dặm bên ngoài!
Bây giờ Già Thiên Lâu rút lui, tương đương với cho Liệt Không nhất tộc một cái cơ hội thở dốc rất tốt, nếu như ở thời điểm này, Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc nhận được tin tức về tình hình chiến đấu ở Hào Khốc Thâm Uyên, như vậy, chắc chắn Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc sẽ thừa dịp cơ hội thở dốc này mà giải quyết Hoài Không.
Suy bụng ta ra bụng người, nếu ngươi đi ra ngoài chinh chiến, thời gian nghỉ ngơi, biết nhà mình bị trộm, trong mười người thì có ít nhất chín người sẽ về nhà đúng không?
"Bọn Hoài Không có phiền phức càng lớn hơn nữa." Đao Ma trầm giọng cảm khái một tiếng: "Xem ra ta phải về Hắc Vực một chuyến, ngăn chặn người đi đưa tin. Trần Hiết, ngươi báo cáo chuyện này lại cho tông chủ trước. Ta chỉ đi cản người đưa tin, cũng không tính là giúp bọn Hoài Không chứ?"
Trần Hiết bất đắc dĩ nói: "Làm sao ta biết được."
Đao Ma do dự mấy hơi, thấy đại chiến trong Hào Khốc Thâm Uyên càng ngày càng cháy bỏng, đồng thời Già Thiên Lâu càng ngày càng có nhiều người của rút lui, đành phải vội vàng quyết định: "Được rồi, thời gian không đợi người, ta đi Hắc Vực trước, hẳn là tông chủ không sẽ vì chuyện này mà trách ta."