Vân Liêu nói xong.
Trên mặt hai người Long Kha, Long Nguyệt lộ vẻ vui mừng trước.
Nhưng mà Ôn Bình lại xem thường nói: "Cái này cũng có thể coi là chuyện tốt, đây không phải là làm việc không công cho Ti Hải Hiền sao?"
Vân Liêu vội vàng nói tiếp: "Tông chủ, ngài có chỗ không biết. Ta vừa mới hỏi thăm một chút, thật ra thì chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực có ý nghĩa phi phàm, hắn đại biểu cho mạnh nhất Nguyên Dương Vực! Hơn nữa đến lúc đó ngài còn có được quyền ưu tiên tuyệt đối, có thể chọn lựa yêu nghiệt đứng hàng đầu trong Thất Vực Đăng Thiên Bảng vào Bất Hủ Tông. Cho dù là cái trước hay là cái sau, đều là trăm lợi mà không một hại với tông chủ ngài và Bất Hủ Tông ta."
Vân Liêu dứt lời, chỉ nghe Long Kha, Long Nguyệt ở bên cạnh hùa theo gật đầu, Ôn Bình liếc qua.
Hóa ra hai người vui mừng là vì nguyên nhân này.
Không nhìn nữa, Ôn Bình cũng rơi vào trầm tư: "Quyền ưu tiên lựa chọn, quyền lực này cũng không tệ. Đối khắp cả Nguyên Dương Vực, chắc chắn là yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, nếu có thể thu một chút nhập tông cũng là là một chuyện tốt."
"Tông chủ, nói như vậy, ngài đồng ý?" Vân Liêu lại lên tiếng hỏi.
Ôn Bình gật gật đầu: "Ừm ân. Nếu là trăm lợi mà không có một hại, vậy việc này ta nhận."
"Chúc mừng tông chủ, vinh dự lấy được quyền chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực!" Lại mở miệng, Vân Liêu lên tiếng chúc mừng.
Mấy người Trần Hiết, Long Kha, Long Nguyệt cũng lần lượt mở miệng chúc mừng.
So với mấy người Trần Hiết, Long Kha và Long Nguyệt có cảm xúc sâu nhất với vị trí chủ trì.
Bởi vì từ nhỏ các nàng sống ở Nguyên Dương Vực.
Chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực, đó chính là được toàn bộ Nguyên Dương Vực tôn kính và kính nể.
Các nàng cũng như vậy!
Dù cho là phụ thân của các nàng, bước vào Thiên Vô Cấm Trung Cảnh một hai trăm năm qua cũng không có thu được vinh hạnh đặc biệt này.
Nhưng người khác thì càng không cần phải nói.
Khi tiếng chúc mừng kéo dài hồi lâu càng ngày càng nhỏ, Ôn Bình muốn cất Truyền Âm Thạch: "Vậy ngày kia xong việc ta sẽ đi Thiên Dương Thành."
Ngày kia chính là thời điểm Phu Hóa Đản ấp ra.
Không thấy sản phẩm ấp ra được, chắc chắn Ôn Bình sẽ không muốn đi chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực.
Hàn huyên thêm vài câu, sau đó Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, lại đưa ánh mắt lên nhìn hình ảnh đại chiến trên Hắc Tường, không còn tâm tư xem tiếp nữa, đứng dậy rời khỏi Tẫn Tri Lâu.
Đại chiến ở Hào Khốc Thâm Uyên, mặc dù nhìn giống như đã định thắng bại, yêu chúng của Liệt Không nhất tộc không ngừng trốn xuống thế giới dưới lòng đất, nhưng muốn hết thảy đều kết thúc thì chắc chắn không phải nhất thời bán hội là được.
Thậm chí cũng không thể nào kết thúc hết thảy.
Dù sao thế giới dưới lòng đất dưới Hào Khốc Thâm Uyên vẫn có tồn tại còn mạnh mẽ hơn Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc.
Nhưng mà Mộc Long cũng không thể khiến cho hắn xuất thủ, hẳn là hắn cũng sẽ không hạ mình đi đối phó mấy người Hoài Không.
Đương nhiên.
Chỉ là hẳn là.
Mà một bên khác, Già Thiên Lâu đại chiến với Liệt Không nhất tộc, Ôn Bình không muốn xem tiếp.
Bởi vì quẻ tượng của Vi Sinh Tinh Vũ là đại cát.
Nếu là đại cát, Già Thiên Lâu còn có thể tốt được?
Cho nên thời điểm này, còn không bằng đi Pháp Nguyên Sơn Cốc tiếp tục tu luyện, tăng tốc độ Thanh Liên Kiếm Ý bước vào cảnh giới đại thành.
Cũng trong lúc Ôn Bình trầm mê tu luyện, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng bắt đầu trắng trợn xâm lấn thế giới dưới lòng đất.
Đương nhiên, không phải muốn chiếm lĩnh thế giới dưới lòng đất.
Chỉ là vì tu vi thôi.
Ức vạn yêu chúng này, sao có thể buông tha?
Gần giống như Ôn Bình đoán, Thái Sơn bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm, Đào Nương thì càng quá đáng.
Khoảng cách nửa bước Thiên Vô Cấm cực hạn càng ngày càng gần, sau khi hoàn toàn quét sạch ức vạn yêu chúng này, tám chín phần mười có thể bước vào cảnh giới Yêu Tổ.
Mà một bên khác, chiến trường Già Thiên Lâu và Liệt Không nhất tộc, lão giả họ Lục cầu viện có hiệu quả cũng rất nhanh.
Sau khi lão giả họ Lục chiến tử bảy giờ, rốt cục cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh của Già Thiên Lâu cũng giáng lâm.
Già Thiên Lâu phản kích chiến, hết sức căng thẳng!
Đối với cái này, Ôn Bình cũng không thèm để ý, một mực tu luyện như vậy cho tới ngày Phu Hóa Đản phá xác.
"Lễ vật tặng cho phụ mẫu, rốt cục sắp hoàn thành."
Năm tôn Yêu Tổ trung cảnh huyết mạch cấp A dung hợp, rốt cuộc có thể sinh ra Yêu Tổ trung cảnh huyết mạch cấp S hay không?
Rời khỏi nơi tập luyện, Ôn Bình móc Phu Hóa Đản ra, để trên đồng cỏ, chờ đợi một chút thời gian sau cùng.
Một canh giờ sau.
Phu Hóa Đản vỡ vụn!
Răng rắc ——
Một đạo quang mang thất thải lộng lẫy lập tức bay thẳng bầu trời, sau quang mang, một tôn cự yêu khổng lồ bỗng nhiên hiện thân.
Nhìn đến đây, Ôn Bình sửng sốt một chút.
Khí tức.
Tướng mạo.
Vậy mà giống hệt như Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc!
Khác biệt duy nhất chính là Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc toàn thân là màu đen, mà Phu Hóa Đản ấp ra Yêu Tổ thì trong màu đen còn có một chút xíu sắc lộng lẫy chói lọi và quỷ dị.
Theo sau đó, Ôn Bình không kịp chờ đợi mở ra giới thiệu vắn tắt.
Cái gì cũng không xem.
Xem đẳng cấp huyết mạch trước.
“Huyết mạch đẳng cấp: Cấp A.”
Hả?
Ôn Bình ngẩn ra.
Chẳng lẽ ta không phải thiên mệnh chi tử?
Sống lại một đời, siêu cấp tông môn trên người, thậm chí ngay cả một cái huyết mạch cấp S nho nhỏ cũng không giải quyết được?
Nếu như chỉ ấp ra một tôn Yêu Tổ trung cảnh huyết mạch cấp A thì chính là được không bù mất.
Năm tôn Yêu Tổ trung cảnh huyết mạch cấp A, nếu dùng Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế, không thể kém hơn năm hợp nhất?
Hơn nữa mạnh không phải một chút!
Năm tôn vô Yêu Tổ trung cảnh cùng ra đại chiêu, ai có thể chịu được?
Tuy nói không thể địch thượng cảnh nhưng ở Thiên Vô Cấm Trung Cảnh thì tuyệt đối có thể đi ngang.
Tới một cái chết một cái.
Đến một đôi, trảm một đôi!
"Ta không chấp nhận kết quả như vậy."
Theo sau đó, Ôn Bình nhìn tất cả tin tức của nó.