Đã được ăn cả ngã về không, trong nháy mắt, Tinh Dạ Yêu Tổ trợn tròn mắt.
Thời Phong đâu?
Lúc này, tiếng cười nhạo của Thời Phong vang lên trên đỉnh đầu.
"Ở chỗ chúng ta, yêu lực hóa thân và chân thân, thứ này cho dù là tiểu yêu tinh tu luyện mười năm cũng không lừa được. Còn tu luyện ngàn năm, yêu lực hóa thân cũng nhìn không ra sao?"
Nghe nói như vậy, Tinh Dạ Yêu Tổ nổi giận, sau đó muốn vọt tới chỗ Thời Phong lần nữa, nhưng sau đó tiếng tức giận im bặt.
"Ngươi —— "
Thôn phệ chi lực và hỗn độn chi lực của Hoài Không đã bao phủ xuống, cắn chặt Tinh Dạ Yêu Tổ đã thiêu đốt gần cạn yêu huyết.
Tránh thoát?
Đã là chuyện không thể nào.
Cho dù Tinh Dạ Yêu Tổ đến chết cũng không thể nào biết được mấy người Hoài Không tu luyện chính là Yêu Tiên một đạo.
Khi Tinh Dạ Yêu Tổ từng chút bị hút vào bên trong thôn phệ chi lực, hắn phát ra tiếng gầm thét sau cùng: "Đợi Yêu Hoàng trở về, các ngươi chắc chắn sẽ trả giá đắt!"
Khi ức vạn yêu chúng của Liệt Không nhất tộc thấy cảnh này, trong nháy mắt loạn thành một bầy, đa số yêu chúng đều lộ ra sợ hãi.
Tinh Dạ Yêu Tổ thua!
Tinh Dạ Yêu Tổ mạnh mẽ lại bị hai tôn Yêu Tổ hạ cảnh giết!
Nương theo lấy sợ hãi lan tràn, vô số yêu chúng của Liệt Không nhất tộc bắt đầu lui về thế giới dưới lòng đất, không muốn tiếp tục huyết chiến nữa.
Bởi vì không có chủ tâm cốt.
Cũng không còn can đảm tiếp tục chiến đấu nữa.
Khi Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng thấy cảnh này, tự nhiên sẽ sĩ khí tăng lên tới đỉnh điểm, ngay cả Yêu Vương hạ cảnh cũng dám đuổi theo Yêu Thần!
Thậm chí vừa đuổi theo vừa kêu gào.
"Nếu như không phải bản vương không biết bay, ngươi nhất định phải chết!"
Trong Tẫn Tri Lâu, mấy người Trần Hiết thấy cảnh này thì cũng không nhịn được mà sợ hãi thán phục liên tục.
Thắng.
Vậy mà thắng thật.
Đây là thế lực phụ thuộc sao?
Làm một thế lực phụ thuộc, lại bị tông chủ bồi dưỡng đến còn mạnh hơn cả tất cả thế lực lục tinh ở Nguyên Dương Vực.
Không hợp thói thường!
Khoa trương!
Nếu như bị người của U Quốc biết, chỉ sợ toàn bộ U Quốc đều sẽ chấn động?
Nhưng mà lúc này Ôn Bình lại không để ý thắng bại của cuộc chiến tranh này, thứ hắn chú ý chính là tu vi của Hoài Không, khi giết chết Tinh Dạ Yêu Tổ, có thể cho hắn tăng tu vi lên bao nhiêu?
“Hoài Không.”
“Huyết mạch: Huyết mạch Thôn Phệ Hỗn Độn (cấp S).”
“Tu vi: Sáu trăm năm mươi bảy năm.”
“Thần thông: Thôn Phệ, Thiên Địa Hỗn Độn, Hỗn Độn Thôn Thiên.”
...
"Trước đó Hoài Không vượt qua lôi kiếp, tu vi là sáu trăm năm mươi hai năm, sau khi giết chết Tinh Dạ, lại chỉ tăng lên được năm năm."
Ôn Bình còn tưởng rằng Thiên Vô Cấm sẽ có khác biệt.
Nhưng mà hình như là do mình cả nghĩ quá rồi.
Vượt cảnh giết địch, cuối cùng nhiều nhất chỉ có thể tăng lên năm năm.
Như vậy thì chẳng phải là nếu như Hoài Không muốn bước vào trung cảnh thì ít nhất cũng phải giết được mười tôn Yêu Tổ trung cảnh hoặc là giết hơn bốn mươi tôn Yêu Tổ hạ cảnh để lên đến trung cảnh hay sao.
Sau khi đến trung cảnh, lại giết một trăm tôn Yêu Tổ trung cảnh hoặc là hai mươi tôn Yêu Tổ thượng cảnh.
Nhưng mà ở đâu có nhiều trung cảnh với thượng cảnh như vậy cho hắn giết chứ?
Xem ra có thể bước vào thượng cảnh hay không cũng chỉ có thể xem tạo hóa của hắn thôi.
Cho dù mình có muốn giúp hắn thì cũng không có cách nào giúp.
Đương nhiên.
Thật ra thì Ôn Bình vốn không có ý định can thiệp vào sự phát triển của bọn Hoài Không quá nhiều.
Con đường tương lai của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng, chắc chắn vẫn phải dựa vào chính bọn họ đi, mà hắn nhiều nhất chỉ có tác dụng dẫn đạo.
Giống như hắn chưa từng quy định trong Bất Hủ Tông ai chỉ có thể tu luyện mạch thuật, ai chỉ có thể tu luyện ma pháp.
Theo sau đó, Ôn Bình đóng lại giới thiệu vắn tắt về Hoài Không, thuận thế ấn mở cột ghi chép về Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.
Đối với dưới Yêu Thần, Ôn Bình không hề quan tâm quá nhiều, ánh mắt của hắn chỉ rơi vào tổng số bước vào cảnh giới Yêu Thần ở Hồ Yêu Hoàng bây giờ.
Một trận ác chiến, mặc dù Yêu Thần của Hồ Yêu Hoàng có hao tổn, hơn nữa tỉ suất hao tổn còn không thấp nhưng đồng thời thu hoạch cũng không nhỏ. So với trước khi đại chiến với Liệt Không nhất tộc, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng tăng thêm đến ba trăm tôn Yêu Thần.
Khiến cho Ôn Bình bất ngờ chính là Đào Nương lại nhân cơ hội này bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm.
Tu vi vọt tới năm trăm ba mươi hai năm!
Bước vào Thiên Vô Cấm, ở trong tầm tay.
Còn có Thái Sơn.
Vốn là dũng mãnh thiện chiến, vẻn vẹn trận chiến này, tu vi tăng vọt gần tám mươi năm.
Từ mới vào Địa Vô Cấm Thượng Cảnh trực tiếp bước vào Địa Vô Cấm Thượng Cảnh đỉnh, khoảng cách bước vào nửa bước Thiên Vô Cấm chỉ kém vài chục năm mà thôi. Đột phá, đối với hắn thì chính là chuyện của hôm nay hoặc là ngày mai.
Đang lúc Ôn Bình chuẩn bị đóng lại giao diện của hệ thống, tiếp tục thưởng thức Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đại chiến với Liệt Không nhất tộc.
Truyền Âm Thạch có động tĩnh.
Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra, tiếng Vân Liêu vang lên bên kia Truyền Âm Thạch: "Tông chủ, ngày kia Thất Vực Đăng Thiên Bảng sẽ khai mạc. Vừa rồi Ti Hải Hiền Đại Vực Chủ tìm tới ta, có việc mừng tìm ngài."
"Ngươi xác định là việc vui?"
Ôn Bình không có tin Ti Hải Hiền tìm hắn là có việc mừng chút nào.
Có lẽ đối với Ti Hải Hiền là việc vui.
Vân Liêu kiên định vuốt cằm nói: "Tông chủ, ta xác định là việc vui. Những năm qua Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực đều là Ti Hải Hiền, nhưng lần này Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực, Ti Hải Hiền quyết định do ngài đến chủ trì."
Khi Vân Liêu nói chuyện, ánh mắt người trong Tẫn Tri Lâu dời khỏi Hắc Tường, hết sức chăm chú nghe.