Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1505 - 【Vip】 Ngao Cò Tranh Nhau, Hoài Không Được Lợi (2)

【VIP】 Ngao cò tranh nhau, Hoài Không được lợi (2) 【VIP】 Ngao cò tranh nhau, Hoài Không được lợi (2)

Đang lúc mọi người không biết nên nói cái gì, Ôn Bình lại mở miệng: "Còn nữa, các ngươi không nên cảm thấy Hào Khốc Thâm Uyên dễ chiếm như vậy. Mặc dù bây giờ Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc không rảnh bận tâm Hào Khốc Thâm Uyên, nhưng thế giới dưới lòng đất của Hào Khốc Thâm Uyên vẫn có tồn tại càng mạnh mẽ hơn."

Nói xong, đám người nghẹn lời.

Trần Hiết bất đắc dĩ nói tiếp: "Tông chủ, thật ra thì cũng giống như ngài nghĩ như thế. Chúng ta hoàn toàn không dám nghĩ đến chuyện Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng chiếm được Vô Ưu Chiểu Trạch."

Bọn người Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng gật đầu, đồng ý với quan điểm của Trần Hiết.

Sau khi Ôn Bình nghe xong, ngơ ngác một chút, sau đó ho khan hai tiếng, chỉ chỉ hình ảnh trên Hắc Tường, nói: "Tiếp tục xem, tiếp tục..."

Được rồi.

Là hắn suy nghĩ nhiều.

Lúc trước hắn còn lo lắng mấy người Trần Hiết sẽ mơ tưởng xa vời.

Dù sao bước vào Hồng Vực, Bất Hủ Tông một đường hát vang tiến mạnh.

Hiện tại xem ra lo lắng của mình hoàn toàn dư thừa.

Sự thực là trí tưởng tượng của bọn họ hoàn toàn không có đuổi theo tốc độ phát triển của Bất Hủ Tông.

Không suy tư nữa, Ôn Bình không có tiếp tục nói nữa mà nhìn Hoài Không, Thời Phong và Tinh Dạ Yêu Tổ, đại chiến trong lúc nhất thời khó hoà giải.

Sau khi nhìn, Ôn Bình cũng tính sơ được thực lực của Thời Phong và Hoài Không.

Cho dù tu vi của Thời Phong còn chưa đạt tới Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh cực hạn, sáu trăm chín mươi chín năm nhưng dung hợp huyết mạch cấp A mang đến tăng lên cũng làm cho thực lực của hắn đạt đến hạ cảnh cực hạn.

Nếu để Thời Phong liều với cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh thì cũng có thể có lực đánh một trận. Cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh bình thường hoàn toàn không làm gì được hắn.

Về phần Hoài Không.

Hẳn là có thể đánh với mấy tôn cấm kỵ Yêu Tổ huyết mạch cấp A của Liệt Không nhất tộc.

Nhưng mà ai mạnh ai yếu, còn khó nói.

"Suy cho cùng thì cũng không uổng tốn nhiều danh vọng như vậy rút huyết mạch." Ôn Bình thỏa mãn mỉm cười, sau đó nghe được Tinh Dạ Yêu Tổ đó gầm lên.

Trong tiếng gầm gừ mang theo phẫn nộ.

Mang theo hận ý.

Còn mang theo kiên quyết muốn đồng quy vu tận.

Hắn muốn liều mạng?

"Chờ Yêu Hoàng trở về, các ngươi đều phải chết!" Tinh Dạ Yêu Tổ gào thét một tiếng, sau đó bắt đầu thiêu đốt yêu huyết của mình.

Nói trắng ra là đã bắt đầu muốn liều mạng.

Trải qua một phen ác chiến, Tinh Dạ Yêu Tổ đã biết mặc dù Hoài Không và Thời Phong tu luyện yêu khu không bằng hắn nhưng đối với vận dụng yêu lực thì hắn không bằng Hoài Không và Thời Phong.

Kế hoạch muốn dùng yêu khu vật lộn với Hoài Không, không cho Hoài Không cơ hội phóng thích thần thông của hắn có thu hoạch cực kỳ bé nhỏ, bởi vì dù chỉ có thời gian thở một hơi thì Hoài Không cũng có thể phóng ra thần thông.

Đáng sợ nhất là yêu lực của Hoài Không hoàn toàn dùng mãi không cạn, ngược lại còn từng bước xâm chiếm yêu lực hắn thả ra, hóa thành yêu lực của mình.

Tiếp tục đánh như vậy nữa, chắc chắn hắn sẽ biến mình thành một món ăn trên bàn cơm, để cho Hoài Không lấp đầy cái bao tử.

Cho nên, hắn quyết định lấy mệnh tương bác.

Có thể kéo một hồi là một hồi!

Cuối cùng có thể một mạng đổi một mạng!

Cho dù chiến tử, cũng không lỗ!

Nói tóm lại, tuyệt đối không thể để cho Hoài Không dễ dàng bước vào thế giới dưới lòng đất.

Chờ Yêu Hoàng trở về.

Đến lúc đó, Hoài Không cũng tốt.

Thời Phong cũng được.

Tất cả đều phải chết!

"Cẩn thận." Hoài Không phát hiện ý đồ lấy mệnh tương bác của Tinh Dạ Yêu Tổ, lập tức nhắc nhở Thời Phong càng đánh càng hăng một câu.

Thời Phong đáp lại: "Nhị ca, sợ hắn làm cái gì, hắn chỉ thiêu đốt chút yêu huyết còn sót lại thôi. Chúng ta nhất định phải tốc chiến tốc thắng!"

Nói xong, Thời Phong vận chuyển yêu đan, Ly Hỏa Thập Vĩ Sát tái xuất.

Mười cái đuôi lớn cuốn lấy Kỳ Lân Ly Hỏa đánh về phía Tinh Dạ Yêu Tổ như cuồng phong mưa rào, nhưng mà sau khi thiêu đốt yêu huyết, thực lực của Tinh Dạ Yêu Tổ đã tăng vọt, chỉ một cái thổ tức, tử sắc sương độc trong miệng phun ra đã đẩy lui được Ly Hỏa Thập Vĩ Sát của Thời Phong.

Cũng may Hoài Không lập tức đuổi theo, thôn phệ chi lực và hỗn độn chi lực chống đỡ tử sắc sương độc đập vào mặt, như vậy mới khiến cho Thời Phong không có ăn thiệt thòi.

Hoài Không vội vàng dặn dò lần nữa: "Thời Phong, càng ở thời điểm này càng không thể nóng vội, không cho ngươi xông về phía trước nữa!"

Sau khi Thời Phong nghe xong, mặc dù không cam lòng nhưng vẫn từ bỏ ý nghĩ xông tới giết tốc chiến tốc thắng, mà tình huống này cũng là Tinh Dạ không muốn nhìn thấy nhất.

Bởi vì yêu huyết có hạn!

Nếu như Hoài Không và Thời Phong có một vị phòng ngự, vậy hắn sẽ bị mài chết.

Kết quả là, trong ác chiến sau đó, chỉ cần Tinh Dạ tiến, bọn họ liền lui.

Tinh Dạ lui, bọn họ cũng không tiến.

Mục đích rất rõ ràng!

Mài chết Tinh Dạ!

Theo thời gian trôi qua, Tinh Dạ cũng dần dần điên cuồng, bởi vì hắn không cam tâm bị mài chết như thế, cho nên lựa chọn tăng tốc thiêu đốt yêu huyết.

Muốn một mạng đổi một mạng!

Thử ——

Tinh Dạ Yêu Tổ bỗng nhiên phun ra một ngụm sương độc, trong nháy mắt sương độc tràn ngập hơn mười dặm, không chỉ chống được thôn phệ chi lực và hỗn độn chi lực của Hoài Không mà còn bao phủ yêu chúng Liệt Không nhất tộc phía dưới.

Có thể nói là giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm.

Nhưng mà giết chút tiểu yêu của Hồ Yêu Hoàng cũng không phải là mục đích của hắn, mục đích của hắn chỉ có một —— giết chết Thời Phong!

Bá ——

Chặn được thôn phệ chi lực và hỗn độn chi lực của Hoài Không, Tinh Dạ Yêu Tổ bỗng nhào về phía Thời Phong, yêu huyết lập tức điên cuồng thiêu đốt.

Khí tức lại tăng vọt lần nữa!

"Mau lui lại!"

Hoài Không giật mình, vội vàng cảnh báo Thời Phong.

Thời Phong cũng bị giật nảy mình, thế nhưng tốc độ hoàn toàn không có nhanh như Tinh Dạ Yêu Tổ, khi muốn lui, Tinh Dạ Yêu Tổ đã gần trong gang tấc.

"Chết đi!"

Một cái miệng lớn như máu đã trùm đỉnh đầu Thời Phong, sau đó giống như Lôi Phong Tháp ầm ầm rơi xuống, nhưng lại chụp hụt.

Bình Luận (0)
Comment