Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1510 - 【Vip】 Cường Giả Phong Vương Ở Nguyên Dương Vực (2)

【VIP】 Cường giả phong vương ở Nguyên Dương Vực (2) 【VIP】 Cường giả phong vương ở Nguyên Dương Vực (2)

Vân Liêu đáp: "Tông chủ yên tâm, mỗi ngày ta đều giúp ngài cự tuyệt, người nên quen biết ta cũng giúp ngài làm quen hết. Mấy ngày nay, đúng là mỗi ngày Đại Vực Chủ Ti Hải Hiền đều bày tiệc, đại nhân vật ở Nguyên Dương Vực đều tới đông đủ, nhưng mà bởi vì thiếu ngài cho nên không có ngừng."

"Làm không tệ." Ôn Bình tán dương một câu.

Vân Liêu vui mừng.

Có thể được tông chủ tán dương, thoải mái!

"Tông chủ, vậy ngài bận bịu chuyện của ngài trước, khi sắp tới, ngài thông báo cho ta."

"Ừm."

Dứt lời, Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch.

Thấy Truyền Âm Thạch không có động tĩnh, Vân Liêu cũng chậm rãi cất Truyền Âm Thạch, sau đó nhìn mấy người mong đợi muốn mòn con mắt bên cạnh.

Có các chủ Vọng Thần Các.

Có Nhị công tử Long gia Long Dã.

Còn có người của Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực.

Vân Liêu dặn dò: "Các ngươi cũng nghe được, tối nay tông chủ đến, tông chủ không muốn tham gia yến hội làm quen những người không liên quan đó, các ngươi tranh thủ rút lui, không phô trương."

Long Dã, các chủ Vọng Thần Các gật đầu.

"Vân trưởng lão, ta hiểu!"

"Vân trưởng lão yên tâm, ta sẽ đuổi bọn họ đi."

Dứt lời, Long Dã và các chủ Vọng Thần Các đồng thời đi ra khỏi phòng, sau đó xua tán rất nhiều cường giả Địa Vô Cấm đứng lơ lửng trên trên bầu trời.

"Tất cả giải tán."

"Tản tản!"

Hai người nói xong, chiến trận nghênh đón Ôn Bình giáng lâm trên bầu trời mới tán đi, nhưng mà bên trong Thiên Dương Thành, vô số ánh mắt hiếu kì không có dịch chuyển.

Tông chủ Bất Hủ Tông trong truyền thuyết.

Cũng nên tới chứ?

Theo tin tức đêm nay Ôn Bình sẽ giáng lâm Thiên Dương Thành truyền ra, thời gian dời đổi, người ở xung quanh chỗ ở của chúng đệ tử Bất Hủ Tông càng ngày càng nhiều.

Ngay cả Ti Hải Hiền cũng đích thân tới.

Về phần người của thế lực khác, cũng gần như tới đông đủ.

Chỉ riêng cường giả Thiên Vô Cấm thì đã đến chân chính mười hai vị!

Vân Liêu thấy cảnh này thì lập tức bó tay: "Dẹp một cái phô trương, không ngờ tới một cái phô trương hơn nữa."

Lần này, Vân Liêu cái gì cũng không làm.

Bởi vì hắn cảm thấy lẽ ra tông chủ nên được hưởng đãi ngộ như thế.

Nhưng mà lúc này, trong một lầu cao trong Thiên Dương Thành, trên hành lang, một nam nhân dáng vẻ thanh niên nhưng lại có được tu vi Thiên Vô Cấm Trung Cảnh tỏ vẻ tức giận, lạnh lùng nói: "Làm chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng, sáng mai Thất Vực Đăng Thiên Bảng sẽ bắt đầu, tối nay mới đến. Chỉ là một cái tông chủ Bất Hủ Tông, còn nghĩ mình là nhân vật lớn?"

"Xem ra là Ti Hải Hiền ngồi vị trí Đại Vực Chủ quá lâu, ngay cả nhìn người cũng không biết, người như vậy mà cũng xứng làm chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng?" Bên cạnh thanh niên, một lão giả tóc trắng đứng chắp tay lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trước.

Tu vi của người này còn cao hơn thanh niên phía trên!

"Sư tôn, muốn tìm Ti Hải Hiền một chuyến hay không, lấy lại vị trí chủ trì, cho loại người này còn không bằng để cho ngài làm." Thanh niên tức giận bất bình nói.

Lão giả lặng lẽ nhìn thanh niên bên cạnh, nói: "Lão phu đường đường là phong vương, cần tranh một cái vị trí chủ trì với một tên tiểu bối hay sao?"

Thanh niên sợ hãi, vội vàng giải thích: "Sư tôn, ta không có ý như vậy. Chẳng qua là cảm thấy tiểu tử đó đức không xứng vị, không xứng làm chủ trì của Thất Vực Đăng Thiên Bảng, sư tôn ngài là cường giả phong vương ở Nguyên Dương Vực, lẽ ra thì vị trí chủ trì này nên là của ngài mới phải!"

"Không biết nói chuyện thì ít nói một chút! Lão phu muốn vị trí chủ trì làm cái gì, nhưng mà đúng là tên tiểu tử đó còn chưa xứng đảm nhiệm chủ trì."

Lão giả quát lạnh thanh niên một câu, sau đó vuốt râu lạnh giọng nói.

Ngay lúc một già một trẻ này đối thoại, ánh mắt của mọi người trong Thiên Dương Thành cũng hội tụ tới đó, trong ánh mắt mang theo nồng đậm sùng kính và chờ mong.

Thiên Vô Cấm!

Trong lòng tất cả mọi người trong Thiên Dương Thành, nó đại biểu cho Nguyên Dương Vực, thậm chí quyền lực đỉnh phong ở Triều Thiên Hạp, cũng đại biểu cho lực lượng đỉnh phong.

Ngày bình thường, cả đám cường giả Thiên Vô Cấm đều cao cao tại thượng, thần long kiến thủ bất kiến vĩ.

Cho dù ngày bình thường có thể may mắn nhìn thấy thì cũng chỉ có thể đứng xa nhìn, ngay cả cơ hội đến gần cũng không có.

Nhưng bây giờ trước mắt lại có ròng rã mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm!

Đương nhiên, đó cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu khiến cho bọn họ cảm thấy rung động, dù sao bây giờ là Thất Vực Đăng Thiên Bảng, dù nhìn thấy cường giả phong vương cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm đồng thời xuất hiện nghênh đón một người!

Đây là chưa từng nghe thấy!

"Mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm, vô số cường giả Địa Vô Cấm, cùng nhau chờ một người đến, tình huống này, sao mà hùng vĩ!"

"Sống một hai trăm năm, ở Thiên Dương Thành cũng bảy mươi, tám mươi năm, nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng rung động như thế."

"Ai nói không phải đâu? Hơn nữa, Đại Vực Chủ tự mình nghênh đón, có thể nói là cho đủ mặt mũi, cường giả phong vương cũng chỉ như thế thôi?"

"Phong vương? Huynh đệ, ngươi đừng nói đùa, Vụ Kỳ Vương đến cũng không có chiến trận lớn như thế. Ngươi biết tại sao không?"

"Vì cái gì?"

"Vì cái gì?"

"Đừng thừa nước đục thả câu!"

"Bởi vì tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình, cách phong vương chỉ một đường, đồng thời dưới trướng còn có Tẫn Tri Lâu, Tử Khí Các, tương lai ở U Quốc, thậm chí Triều Thiên Hạp đều có thể đóng vai nhân vật trọng yếu. Cường giả phong vương bình thường hoàn toàn không thể so sánh."

"Huynh đệ, rất có can đảm nói, thật can đảm!"

...

Mọi người bàn tán, cảm thán.

Mười hai vị cường giả Thiên Vô Cấm thì chờ đợi, cũng không có người bởi vì mất kiên nhẫn mà rời đi.

Không vì cái gì khác.

Chỉ vì thực lực của Bất Hủ Tông và thực lực của tông chủ Bất Hủ Tông với tương lai rõ như ban ngày.

Lúc này không giao hảo, chẳng lẽ chờ tông chủ Bất Hủ Tông phong vương, sau đó chướng mắt bọn họ thì mới đi nịnh bợ?

Oanh ——

Bạch quang ầm vang rơi xuống.

Rơi vào chỗ cách Vân Liêu trăm thước.

"Cung nghênh tông chủ!"

Vân Liêu dẫn đầu khom mình hành lễ.

Đệ tử Bất Hủ Tông khác cũng làm theo.

"Cung nghênh tông chủ!"

"Cung nghênh tông chủ!"

"Cung nghênh tông chủ!"

Khi Vân Liêu vừa dứt lời, tất cả mọi nhận ra được.

Tông chủ Bất Hủ Tông!

Bình Luận (0)
Comment