Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1527 - 【Vip】 Sư Tôn, Sư Nương Bị Bắt Đi (2)

【VIP】 Sư tôn, sư nương bị bắt đi (2) 【VIP】 Sư tôn, sư nương bị bắt đi (2)

"Trưởng lão Bất Hủ Tông Vân Liêu, cung nghênh lão tông chủ, lão phu nhân về tông."

Theo sau đó chính là vô số trưởng lão Bất Hủ Tông, đệ tử Bất Hủ Tông, đều đứng thẳng tắp xung quanh truyền tống trận, cung nghênh Ôn phụ, Ôn mẫu.

Một màn này khiến cho hai người kinh sợ.

Phô trương không lớn.

Nhân số thậm chí không bì kịp thế lực nhị tinh, tam tinh.

Nhưng chính vì vậy nên mới khiến cho trong lòng hai chấn động.

Mọi người trong Nguyên Dương Vực đều biết Bất Hủ Tông đã áp đảo bốn nhà thế lực lục tinh Long gia, Vọng Thần Các, Tinh Hải Tông và Thiên Tuyệt Thành.

Nhưng cho dù như thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không ngờ được hóa ra Bất Hủ Tông hung danh vang xa lại toàn tông trên dưới chỉ có một hai trăm người mà thôi.

Một tông môn chỉ vẻn vẹn một hai trăm người lại sừng sững ở trên đỉnh Nguyên Dương Vực, còn bị tất cả mọi người xưng là thế lực mạnh mẽ nhất Nguyên Dương Vực!

Khi Thiên Huyền của Vọng Thần Các ngày xưa xuất hiện, mặc dù đã thông qua Bất Hủ Nhật báo biết hết thảy, Ôn mẫu vẫn không nhịn được kinh hãi.

"Lão tông chủ, lão phu nhân."

Thiên Huyền hơi khom người, không có bày tư thái Thiên Vô Cấm.

Hai người Ôn phụ, Ôn mẫu sợ hãi đáp: "Thiên Huyền tiền bối, không cần đa lễ."

"Hẳn là."

Ôn phụ, Ôn mẫu khách khí, nhưng Thiên Huyền cũng không có coi là thật.

Bởi vì không dám.

Cũng không thể!

Đột ngột.

Trong truyền tống trận, giọng Đao Ma vọng ra.

"Trần Hiết, tiểu tử ngươi không có hù ta chứ? Nếu như tiểu tử ngươi dám gạt ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi một bài học."

Đao Ma trách trách hô hô đi ra khỏi truyền tống trận, khi bạch quang trước mắt biến mất, tất cả mọi người trong Bất Hủ Tông xuất hiện trước mặt, hắn lập tức trợn tròn mắt.

"Đều ở đây?"

Đao Ma xấu hổ cười một tiếng, ánh mắt rơi vào vị trí trung tâm mà tất cả mọi người cung kính cúi đầu —— Ôn phụ, Ôn mẫu bên cạnh Ôn Bình.

"Tông chủ, nếu như ta không có đoán sai, chắc hẳn hai vị này chính là phụ thân anh tuấn tiêu sái và mẫu thân tuệ chất lan tâm của ngài chứ?"

Ôn phụ, Ôn mẫu đồng thời cười một tiếng.

Vị này thú vị.

Là một diệu nhân!

"Đao Ma bái kiến nhị lão. Bình thường ta không có như vậy, vừa rồi bắt được một gia hỏa không có mắt ở Hắc Vực, mới vừa vào Thiên Vô Cấm Trung Cảnh thì dám ra mặt thay người khác. Không thể không cho hắn một bài học, đang đuổi giết hắn thì tiểu tử Trần Hiết đó gọi ta trở về." Đao Ma vội vàng giải thích.

Nụ cười trên mặt Ôn mẫu biến mất: "Hóa ra ngài chính là Đao Ma tiền bối."

Ôn phụ không có xem Bất Hủ Nhật báo, cho nên không biết Đao Ma, nhưng mà nghe giọng điệu nói chuyện thì cũng kinh hãi không thôi.

"Kính đã lâu kính đã lâu."

Đao Ma cười ngây ngô đáp lại một câu: "Nếu là nhị lão trở về thật, coi như tiểu tử đó mạng lớn, để hắn sống thêm hai ngày."

Ôn phụ, Ôn mẫu hai mặt nhìn nhau, cảm xúc trong lòng có chút phức tạp.

Đương nhiên.

Nhiều nhất chính là kiêu ngạo.

Khi Mộc Long khí tức mạnh hơn Đao Ma rất nhiều xuất hiện, càng khiến cho hai người Ôn phụ, Ôn mẫu không biết nên nói cái gì.

Phong vương!

Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Ôn mẫu.

Hơn nữa còn là phong vương mạnh mẽ hơn Vụ Kỳ Vương.

Hẳn là người này là người đứng sau Bất Hủ Tông chứ?

"Tiền bối!"

Ôn mẫu vội vàng khom người.

Ôn phụ cũng nhận ra được, vội vàng khom người theo: "Vãn bối Ôn Ngôn, xin ra mắt tiền bối."

Một màn này khiến cho Mộc Long trực tiếp trợn tròn mắt: "Tông chủ, hai vị này là?"

Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng, trêu chọc: "Mộc Long, ngươi là ngươi phô trương nhất trong mọi người! Từ vừa rồi đến bây giờ, cha mẹ ta đều được mọi người cung nghênh. Nhưng ngươi vừa đến thì lại được cha mẹ ta cung nghênh."

"Mộc Long, ngươi nổi bật."

Bên cạnh, Đao Ma buồn cười.

Những người khác của Bất Hủ Tông cũng đều nở nụ cười.

Thấy mọi người cười, Ôn phụ, Ôn mẫu mới phát hiện có chút không đúng.

Hóa ra Mộc Long không phải người sau lưng Bất Hủ Tông mà giống như mọi người, đều là người của Bất Hủ Tông.

Ôn phụ, Ôn mẫu lúng túng muốn đứng thẳng dậy thì Mộc Long sợ hãi, trong nháy mắt đã đến trước mặt Ôn phụ Ôn mẫu, sau đó bịch một tiếng, quỳ một chân xuống đất,

"Lão tông chủ, lão phu nhân, sao hai vị khách khí như thế. Ta chỉ là một lão Long dưới trướng tông chủ mà thôi, có thể sống sót đều do tông chủ ban ân, phô trương như vậy, ta không chịu nổi nha!"

Thấy thế, Ôn phụ, Ôn mẫu vội vàng đưa tay nâng Mộc Long.

Nhưng Mộc Long sợ hãi.

Ôn Bình không mở miệng, hắn nào dám đứng lên.

...

Nguyên Dương Vực.

Thiên Dương Thành.

Vực Chủ Phủ.

Tin tức Ôn Bình rời đi nhanh chóng truyền đến Vực Chủ Phủ, còn đang thương thảo quá trình tranh tài ngày mai, khi Ti Hải Hiền nhận được tin tức này thì đứng phắt dậy, sắc mặt từ nghiêm túc biến thành lo nghĩ, lo nghĩ chuyển thành lo sợ bất an.

"Diêm Lai, ngươi lập tức đi Vân Liêu một chuyến, hỏi thăm một chút xem tình huống như thế nào."

Căn dặn xong, Ti Hải Hiền lại lo sợ bất an tự lẩm bẩm một câu: Đừng nói là lát nữa Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu mà cái tên đó không tới.

Cho dù là ai, đều có thể không tới.

Dù sao bây giờ cường giả Thiên Vô Cấm tới trình diện đã không phải số ít, ít một hai vị không có ảnh hưởng gì, nhiều nhất là ít phô trương một chút mà thôi, cùng với cường giả Thiên Vô Cấm khác thu nhiều mấy vị đệ tử thiên kiêu mà thôi. Vừa khéo cũng là những Thiên Vô Cấm đó muốn như vậy.

Nhưng nếu như Ôn Bình không đến, vậy thì lúng túng.

Ôn Bình là chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng.

Nếu hắn không đến, giống như Thần U Quân xuất chinh mà thống soái lại không đến. Lâm trận đổi tướng có thể, nhưng nào có lâm trận đổi soái.

Chủ yếu nhất là dụng ý khi để Ôn Bình chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng cũng không phải đơn giản như trên mặt chữ.

Cho Ôn Bình vị trí chủ trì, chính là để cho hắn đại biểu cho toàn bộ Nguyên Dương Vực, hơn nữa mọi cử động của Ôn Bình sẽ bị hoàng tộc U Quốc nhìn thấy.

Ý nghĩa phi phàm!

Bình Luận (0)
Comment