Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Giữa trưa.
Ôn Bình theo La Thiên Diệp đi đến sân thí luyện thứ nhất, là một cái quảng trường nằm ở phía tây Hoàng Lê thành. Quét mắt một vòng, Ôn Bình cảm thấy cái quảng trường này chưa 5, 6 vạn người chỉ là chuyện nhỏ. Bất quá, hơn ba vạn thí sinh cũng không tập trung tất cả ở đây, mà phân tán ở hơn mười địa điểm khác nhau, mỗi chỗ chỉ có hơn ba ngàn người.
Lúc này, ngoài sân đã hơn vạn người vây xem, liếc mắt nhìn, chỉ thấy đầu người chen chú nhau, dày đặc chẳng khác nào đàn kiến.
Gần đến quảng trường, La Thiên Diệp quay sang nói với La Mịch bên cạnh:
- Nhớ kỹ, chớ làm cho phụ thân ngươi mất mặt.
- Ngài yên tâm đi.
La Mịch cười hì hì, một bộ hung hữu thành túc (1).
(1) Nắm chắc trong tay, đã có kế hoạch tốt.
La Thiên Diệp vỗ vỗ bả vai nhi tử, sau đó nói với Ôn Bình:
- Ôn tông chủ, chúng ta lên khán đài ngồi đi, trận thí luyện này mất không ít thời gian đâu.
- Ân. - Ôn Bình đáp.
Đưa mắt nhìn bọn Dương Nhạc Nhạc rời đi, hắn theo La Thiên Diệp đi về phía khán đài trung tâm.
Chỗ đó đã có mười mấy người ngồi, mà hơn một nửa là Thông Huyền Cảnh, ngay cả Hắc Ma đã gặp sáng nay cũng có mặt. Đương nhiên, có nhiều đại nhân vật ngồi trên khán đài như vậy cũng không phải chỉ là chuyện 1, 2 cái ghế.
Bên cạnh mỗi cái ghế không chỉ bày điểm tâm tốt nhất, mà còn có nha hoàn xinh đẹp đứng hầu hạ, tuổi độ chừng không quá 18.
Đãi ngộ đại nhân vật đủ thỏa đáng.
Lúc hai người đi đến trước khán đài, La Thiên Diệp giơ tay chỉ về một ghế trống ở chỗ cao, nói:
- Ôn tông chủ, ngươi tùy tiện tìm một chỗ ở đằng kia đi.
Dứt lời, hắn chuẩn bị ngồi xuống hàng ghế đầu.
- Ân.
Nhưng sau khi gật đầu một cái, Ôn Bình lại bước đến bên cạnh La Thiên Diệp, thản nhiên ngồi xuống.
La Thiên Diệp ngây ra một lúc, đứng thẳng người, ngoảnh đầu nhìn một vài thế lực nhất tinh đang ngồi phía sau, thấy bọn họ không nói gì, hắn định nói với Ôn Bình là không thể ngồi ở đây, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào:
- Ôn tông chủ, ngươi…
Tuy nói chỗ ngồi trên khán đài không cố định, cũng không hề có quy định nhị tinh tông môn mới được ngồi phía trước, nhưng mấy năm nay, quy tắc ngầm này vẫn luôn tồn tại. Ngoại trừ nhị tinh tông môn, tất cả các thế lực nhất tinh căn bản không thể ngồi hàng phía trước, chứ đừng nói chi một cái tông môn ngay cả nhất tinh cũng không phải.
Ôn Bình là người đầu tiên đánh vỡ quy củ này.
Thấy La Thiên Diệp đứng bên cạnh ấp úng mãi không thôi, Ôn Bình chau mày tỏ vẻ khó hiểu, lên tiếng hỏi:
- La tông chủ, ngươi thích đứng xem à?
Nghe xong, La Thiên Diệp bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng:
- May là vị trí này trống, nếu không chắc lại có chuyện.
Vừa ngồi xuống chợt nghe tiếng oán trách của Ôn Bình vang lên bên tai:
- Trà này… Hương vị không được tốt lắm.
Hắn vừa dứt lời, tiểu nha hoàn đứng bên cạnh thất kinh, vội nói xin lỗi:
- Tiền bối, thực xin lỗi, ngài muốn uống trà gì, ta đi ngâm cho ngài.
Thấy thế, Ôn Bình vội ấn bàn tay đang nâng chung trà của nha hoàn xuống, trong lòng có chút bất đắc dĩ: Mấy ngày nay thật sự uống linh thủy quá nhiều.
- Không cần đổi, là do nước pha trà, có đổi trà cũng vô dụng.
Tuy Ôn Bình nói rất chân thành, nhưng tiểu nha hoàn lại cảm thêm ngượng ngùng.
Nghe thấy những lời của Ôn Bình, La Thiên Diệp không biết nên nói gì cho phải.
Trà của hàng ghế đầu này thế nhưng là 1000 kim một chung đấy.
Nước hiển nhiên cũng là thanh tuyền.
Vậy mà hắn lại kêu không tốt.
La Thiên Diệp mở miệng nói:
- Ôn tông chủ, lập tức bắt đầu rồi, đừng lãng phí thời gian vì mấy chung trà làm gì.
La Thiên Diệp vội vã dời lực chú ý của Ôn Bình lên quảng trường, nếu không, hắn dám cam đoan tên tiểu tử này sẽ ghét bỏ thêm thứ gì đó.
Bất quá, hắn cũng rất bội phục Ôn Bình, không chỉ vì hắn ta lần đầu đến Hoàng Lê thành lại dám ngồi hàng ghế đầu, mà còn vì hắn ta ghét bỏ trà ở đây.
Ôn Bình là người đầu tiên dám làm những chuyện đó, La Thiên Diệp thật sự phục lá gan của hắn ta.
Bất quá, hắn không hề biết những người phía sau đều ném ánh mắt hâm mộ về phía bọn họ.
Ngồi ngang hàng với La Thiên Diệp, coi bộ quan hệ không tệ.
Trà của hàng ghế đầu so với những hàng sau là hai loại cấp bậc khác nhau, bọn họ muốn uống còn không được, vậy mà người kia lại ghét bỏ.
Xuất phát từ hiếu kỳ, một phụ nhân trung niên liền quay sang người bên cạnh hỏi:
- Mã tông chủ, đó là đại nhân vật của thế lực nhị tinh nào?
- Không biết, lạ mắt. - Một lão giả lắc đầu, lộ vẻ nghi hoặc.
Đang lúc mọi người cảm thấy khó hiểu, Hắc Ma ngồi phía trước đột nhiên lên tiếng:
- Các ngươi đi hỏi La tông chủ là được mà, quan hệ của hai người bọn họ rất tốt, hỏi một chút không phải là sẽ biết sao?
Dứt lời, hắn nhếch môi cười thầm.
Nghe Hắc Ma nói, mọi người ngượng ngùng cười.
Biết là bằng hữu của La Thiên Diệp, hiển nhiên sẽ không có ai thật sự bước đến hỏi.
…
Không bao lâu sau, thí luyện bắt đầu.
Đầu tiên là chấp sự đến từ Bách Tông Liên Minh Hội đọc diễn văn, dài dòng lê thê một hồi, mới tuyên bố khảo hạch mới chính thức bắt đầu.
Ngay sau đó, hai gã Luyện thể thập tam trọng mang một tảng đá lớn lên đặt giữa quảng trường, Thông Huyền chấp sự của Bách Tông Liên Minh lại nói tiếp:
- Tảng đá này tên là Uy áp thạch, có thế phóng xuất ra uy áp khiến cho các ngươi khó có thể di chuyển. Với tư cách là tu sĩ Luyện thế, lực lượng, nghị lực cùng sức bật, một thứ cũng không thể thiếu. Uy áp thạch chính là dùng để kiểm nghiệm ba phương diện đó của các ngươi. Tiêu chuẩn thống qua: Tu sĩ 15 tuổi tiến vào vòng tròn phạm vi của Uy áp thạch coi như thông qua, Luyện thể thập tam trọng chạm vào uy áp thạch tính thông qua.
Chấp sự Thông huyền của Bách Tông Liên Minh ngắm nhìn bốn phía một lượt, sau đó hô to:
- Khảo hạch bắt đầu!
Hắn vừa nó xong, hai gã Luyện thể thập tam trọng vừa mang Uy áp thạch ra vẽ một cái vòng màu đỏ đậm phạm vi 10m xung quanh khối đá. Xong việc, bọn họ mới xốc tấm vải trắng phủ trên Uy áp thạch lên.
Lúc này đây, Uy áp thạch hắc sắc hiện rõ ra trước mặt mọi người.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hơn ba ngàn người hướng về phía khối đá chạy, nhưng không được bao xa, bước chân của họ dần chậm lại.
Dân chúng vây ngoài quảng trường bắt đầu lớn tiếng hô.
- Diệp Nguyên Thiên Diệp tông cố lên!
- Lạc Trần Hắc Nham tông cố lên!
- Tào Phổ sư huynh, ngươi cố lên!
Dưới tiếng hô cao cổ vũ, ba ngàn ứng cử viên Thập tú cũng bắt đầu âm thầm phát lực.
Giữa những âm thanh quát tháo, hô hào, một thanh niên hắc y tiến tới Uy áp thạch, dùng thời gian độ khoảng 100 lần hô hấp, bỏ xa tất cả những người còn lại. Bất quá không ai biết rõ danh tự của hắn, cho nên tất cả mọi người đều nhìn về phía quan đăng ký, vài phút sau, quan đăng ký hét lên.
- Hồng Khai Hắc Nham tông hạng 1.
Tiếng vỗ tay cùng hoan hô vỡ òa.
- Hồng Khai.
- Hồng Khai.
- Hồng Khai của Hắc Nham tông chính là người đầu tiên trong Luyện thể thập tam trọng à?
- Đúng, chính là hắn.
Cùng với tiếng reo hò, Hắc Ma đứng dậy, hướng về phía mọi người phát phất phất tay, cũng không quên quay sang La Thiên Diệp gật đầu, cười cười.
- La tông chủ, ngại quá, tông ta lấy được vị trí nhất bảng.
Thấy thế, La Thiên Diệp hừ lạnh một tiếng, sau đó nâng chung trà lên, uống liên tục không ngừng.
Ta phi.
Cái trà này sao lại khó uống như vậy?
Y hệt mướp đắng.
Nhổ ra hai ngụm, chợt nghe đám người của nhất tinh tông môn ở hàng sau, còn có tông chủ của nhị tinh tông môn bên cạnh chúc mừng.
Đúng lúc này, quan đăng ký lần nữa hô lên.
- La Mịch Thiên Diệp tông, tổ thiếu niên, hạng 1.
La Thiên Diệp đứng bật dậy, nhìn người đứng trong vòng tròn đỏ, lớn tiếng cười, bắt đầu hưởng thụ vô vàn lời tán thưởng ập đến.
- La tông chủ, có người kế tục nha.
- Hổ phụ vô khuyển tử mà.
…
Thời gian trôi qua từng chút một.
Ôn Bình ngồi trên ghế, liếc mắt nhìn cái bàn trống rỗng bên cạnh, có hơi tò mò hỏi nha hoàn:
- Cô nương, ngươi không thấy thiếu thiếu cái gì à?
- Tiền bối muốn nói đến cái gì? - Nha hoàn vội vàng lên tiếng.
- Có loại giấy nào đặc biệt cứng không?
- Hả? - Nha hoàn dường như không hiểu lắm lời Ôn Bình nói.
- Được rồi, không có vấn đề gì đâu.
Hằn vừa nói xong, chợt nghe quan đăng ký hô to:
- Hai danh ngạch cuối cùng của hai tổ thuộc về Dương Nhạc Nhạc và Vân Liêu đến từ vô tinh tông môn Bất Hủ Tông.
- A!
Ôn Bình đứng dậy, hướng về phía quần chúng phất phất tay.
Nội tâm thầm mừng rỡ.
Vạn người vây xem.
Nhiệm vụ cứ như thế hoàn thành?