Nói như vậy chỉ là muốn nhắc nhở một chút, lỡ như Vụ Kỳ Vương có bảo vật bảo mệnh do Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo, vậy thì phiền phức.
"Mẫu thân, ngươi cứ yên tâm đi, khi ta truyền tống hắn về tông thì đã suy tính tới vấn đề này rồi, hắn không chạy được."
Ôn Bình mở miệng khẳng định.
Trải qua chuyện ở Thần Phi Thành, sao hắn lại khờ dại cho là cường giả phong vương không có cái gì bảo mệnh.
Người của Thiên Tượng Môn cũng có.
Cường giả phong vương thì càng chắc chắn có.
Nhưng mà câu trả lời của hệ thống là —— trốn không thoát.
Tiên Cảnh Mê Tung Khốn Trận bao phủ toàn bộ Bất Hủ Tông có thể khốn bất kỳ cường giả Thiên Vô Cấm nào, cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh cũng như thế.
Trong Tiên Cảnh Mê Tung Khốn Trận, tất cả thủ đoạn na di, thoát thân đều sẽ bị cưỡng chế làm mất đi hiệu lực!
Ôn mẫu thấy Ôn Bình trả lời chắc chắn như thế thì cũng không nói gì nữa.
Có lẽ cường giả sau lưng Bất Hủ Tông sẽ ra tay cũng khó nói.
Nàng còn lo lắng gì nữa.
Thời khắc này, Vụ Kỳ Vương thấy Ôn Bình hoàn toàn không có ý ngồi xuống nói chuyện, trong lòng đã đoán được tám chín phần về quyết định của Ôn Bình.
Ôn Bình muốn giết mình!
"Được, Ôn Bình, mối thù giữa chúng ta đã kết. Chờ đó, nhất định lão phu sẽ đến nữa, đồng thời sẽ nhổ tận gốc Bất Hủ Tông các ngươi!"
Vụ Kỳ Vương tức giận, không muốn đánh tiếp nữa, bởi vì Bất Hủ Tông thực sự có chút tà môn.
Một ngọn cây cọng cỏ.
Mà mạch thuật Thiên cấp của mình lại không thể rung chuyển được.
Hơn nữa mình thân là phong vương, lẽ ra một cái chớp mắt là đi được ngàn trượng, nhưng mà trong Bất Hủ Tông, tốc độ phi hành của mình cũng bị hạn chế cực lớn.
Tóm lại, tất cả đều rất tà môn!
Đáng giá nghiên cứu lại!
Nếu như U Quốc có thể nghiên cứu triệt để hết thảy về Bất Hủ Tông, vậy thì sẽ có trợ giúp lớn cho thực lực tổng hợp của U Quốc.
"Chúng ta sẽ gặp lại!" Nói xong, Vụ Kỳ Vương móc từ trong tàng giới ra một viên hắc cầu, gần như là giống hệt như viên mà Phong Tiên Lưu Nghệ sử dụng ở Thần Phi Thành.
Vụ Kỳ Vương cắm năm ngón tay vào trong hắc cầu, trong nháy mắt hắc cầu nổ tung, trong chớp mắt, một mảnh hắc vụ nồng đậm bao phủ chung quanh.
"Ngừng đi."
Ôn Bình hứng thú nhìn cảnh này, đồng thời lệnh cho Mộc Long dừng tay.
Kết quả là dưới ánh mắt hiếu kì của mọi người, hắc vụ đưa tay không thấy được năm ngón chậm rãi giảm đi, lộ ra Vụ Kỳ Vương mặt mũi tràn đầy hận ý, sau đó chuyển thành kinh ngạc trong đó.
Sau đó, một tiếng tiếng hét phẫn nộ vang tận mây xanh.
"Lão thất phu của Thiên Tượng Môn, dám bán hàng giả cho ta!"
"Lão thất phu, các ngươi mưu tài hại mệnh, chết không yên lành!"
Nương theo tiếng giận mắng này, đám người trong Bất Hủ Tông buồn cười.
Rốt cuộc Ôn mẫu cũng hiểu được tại sao con mình lại chắc chắn như vậy.
Mộc Long thấy thế, không nhịn được chế nhạo một câu: "Không ngờ lại tạm biệt nhanh như vậy. Ảo thuật đâu? Đến, biến một cái nữa cho ta xem."
Chế nhạo một câu, sau đó lập tức hiện ra Thanh Long Chi Khu to lớn, phát ra từng tiếng long ngâm đinh tai nhức óc với Vụ Kỳ Vương.
Tiếng long ngâm còn chưa dứt, Mộc Long đã vồ giết tới.
Lão tông chủ, lão phu nhân đang xem.
Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
"Thanh Long!" Vụ Kỳ Vương thấy Mộc Long hiện ra Thanh Long Chi Khu thì kinh ngạc, bởi vì lần trước khi nhìn thấy Thanh Long là ở trong một quyển sách trong Tàng Thư Các ở quốc đô U Quốc.
Quyển sách đó ghi chép lại toàn bộ Yêu tộc từ trước khi U Quốc sinh ra và sau khi U Quốc sinh ra.
Thanh Long, chính là điểm nhấn trong số ngàn vạn Yêu tộc trong sách.
Nó là Yêu tộc đỉnh tiêm chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, sau khi U Quốc sinh ra, chưa từng có ai từng thấy nó.
Không ngờ hôm nay lại nhìn thấy ở Bất Hủ Tông.
"Gia gia ở đây!" Giọng nói cao vút của Mộc Long quanh quẩn chân trời, long uy to lớn cũng nhanh chóng đánh tới Vụ Kỳ Vương.
Vụ Kỳ Vương ngũ mạch cùng chấn động, lại dùng ra mạch thuật Thiên cấp trung phẩm Minh Vụ · Trầm Thủy Tiễn đã bước vào cảnh giới viên mãn chặn một cái vung đuôi của Mộc Long.
Một rồng một yêu rơi vào triền đấu.
Thời gian dần dần trôi qua, thật ra thì cán cân thắng lợi trong trận đại chiến này chưa từng nghiêng về phía Vụ Kỳ Vương, bởi vì mạch thuật của Vụ Kỳ Vương hoàn toàn không phá được phòng ngự của Mộc Long.
Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc cũng không được, huống chi là chỉ là Vụ Kỳ Vương?
Vụ Kỳ Vương cũng biết được điều này, nương theo mạch thuật Thiên cấp trung phẩm tiêu hao một lượng lớn lực lượng linh thể, hắn bắt đầu vừa đánh vừa lui, muốn muốn rời khỏi Bất Hủ Tông. Nhưng mà khi hắn lui đến biên giới thiên phong Bất Hủ Tông, lại phát hiện hoàn toàn không đường thối lui.
Lúc này.
Lực lượng linh thể của hắn đã bị tiêu hao hơn bốn thành.
Bởi vì mạch thuật Thiên cấp trung phẩm tuy mạnh mẽ nhưng tiêu hao lực lượng linh thể cũng kinh khủng. Lại thêm Mộc Long không ngừng vật lộn với hắn, khiến cho lực lượng linh thể của hắn tiêu hao càng kinh khủng hơn.
"Ôn tông chủ!"
"Ôn tông chủ!"
Vụ Kỳ Vương có chút gấp.
"Ôn tông chủ, chúng ta nói chuyện, ngươi muốn cái gì lão phu cũng có thể cho ngươi. Lão phu thân là cường giả phong vương của U Quốc, tuy không phải hoàng tộc nhưng cũng là nhân vật trọng yếu của U Quốc. Lão phu chết, chắc chắn U Quốc sẽ không từ bỏ ý đồ... lão phu chết, đối với ngài cũng không có chút lợi ích nào, còn gây hại thêm, ngài suy nghĩ lại đi!"
Lúc trước gọi ngươi, giờ đã chuyển thành ngài.
Khi Vụ Kỳ Vương dứt lời, Ôn Bình không có đáp lại, Mộc Long vẫn đuổi theo không bỏ, không ngừng dùng yêu khu ngạnh kháng mạch thuật Thiên cấp khiến cho Vụ Kỳ Vương cũng tuyệt vọng.
Khi thời gian lại qua một khắc đồng hồ.
Khi lực lượng linh thể của Vụ Kỳ Vương chỉ còn lại năm thành.
Khi Mộc Long càng đánh càng hăng, đánh cho Vụ Kỳ Vương thương tích càng ngày càng nhiều.
Vụ Kỳ Vương luống cuống.
Đồng thời cũng nổi giận.
"Lão phu liều mạng với các ngươi, ta đường đường là phong vương, há sẽ sợ những tiểu nhân vật các ngươi?" Nói xong, Vụ Kỳ Vương lấy một vật từ trong tàng giới ra.