"Tông chủ, không giết giữ lại ăn tết sao?" Đao Ma có chút kích động, muốn là người cuối cùng cho Vụ Kỳ Vương một đao.
Hắn thấy Vụ Kỳ Vương chết thì còn có tác dụng hơn còn sống.
Vụ Kỳ Vương vừa chết, tông chủ có thể điều khiển thi thể của hắn, mà sau khi bị khống chế, Vụ Kỳ Vương sẽ càng mạnh mẽ hơn bây giờ.
Nhưng mà Ôn Bình lại lắc đầu, nói: "Giữ đi, chờ khi cần thi thể của hắn thì giết."
Ôn phụ cũng đứng dậy, phân tích một cách lý tính: "Đúng là bây giờ không thể giết. Cường giả phong vương, U Quốc không thể không trọng điểm chú ý, hắn vừa chết, chắc chắn quốc chủ U Quốc sẽ lập tức biết được, cho nên hắn còn không thể chết."
Ôn mẫu cũng gật gật đầu, rất tán thành.
Ôn mẫu là người của U Quốc, đương nhiên biết hoàng tộc U Quốc mạnh mẽ.
Ôn phụ đã đến sa trường trải đời, cũng không phải là đồ ngốc cái gì cũng không biết.
Bên cạnh, Ôn Bình nghe Ôn phụ phân tích, cũng tán đồng khẽ gật đầu, nhưng mà ý của hắn lại không phải như Ôn phụ nói.
Lo lắng?
Hắn có.
Nhưng sẽ không phải là Vụ Kỳ Vương.
Một người ngấp nghé mẫu thân của hắn, giống như Đao Ma nói, không giết giữ lại ăn tết sao?
Chẳng qua là Ôn Bình cảm thấy để hắn chết đi như thế thì quá tiện nghi cho hắn.
"Tông chủ, không phải là ngài lại muốn..." Lúc này, có vẻ như đã hiểu ra cái gì, Hoài Diệp lên tiếng.
Hoài Diệp mới mở miệng, đám người cũng hậu tri hậu giác hiểu được Ôn Bình muốn làm gì.
Ngược lại là khiến cho Ôn phụ, Ôn mẫu không hiểu ra sao.
Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng, nhưng mà cũng không có giải thích nhiều, nói: "Đao Ma, Mộc Long, hai người các ngươi liên thủ phong mạch môn hắn, sau đó ném cho Xích Mục, để hắn nhìn chằm chằm."
"Xích Mục?"
Ôn phụ, Ôn mẫu hơi nghi hoặc một chút.
Ôn Bình giải thích: "Mẫu thân, Xích Mục chính là tiểu Yêu Vương Xích Mục Cự Viên ở hậu phương Bất Hủ Tông lúc trước, lúc trước ngươi còn ký huyết khế với hắn. Nhưng mà sau này hắn trái với huyết khế, đánh lên Bất Hủ Tông, cho nên bị ta chộp tới trồng cây."
"Trồng cây?" Ôn mẫu càng thêm nghi ngờ.
Xích Mục Cự Viên nàng nhớ, chỉ là trồng cây, đây là kiểu trừng phạt kỳ quái gì?
Bên cạnh, Long Nguyệt vội vàng giải thích: "Tam tỷ, chỉ cần mạo phạm Bất Hủ Tông mà tông chủ lại lười giết thì hầu như đều bị chộp tới trồng cây. Hơn nữa ngài chớ xem thường loại cây này, vừa rồi ngài cũng nhìn thấy, cường giả phong vương cũng không thể rung chuyển một ngọn cây cọng cỏ của Bất Hủ Tông, công việc trồng cây này chính là khổ sai."
"Thì ra là thế." Ôn phụ Ôn mẫu thoải mái hơn.
Thấy thế, Ôn Bình cũng không nói thêm gì, cho đám người giải tán, nên làm gì thì làm đó.
Về phần tác dụng của Vụ Kỳ Vương, mới đầu Ôn Bình dự định dùng trên chiến trường Già Thiên Lâu.
Nếu như giết ngay bây giờ thì thi thể sẽ lạnh, không còn sức sống, cường giả của Già Thiên Lâu cũng không phải người ngu, chắc chắn có thể cảm nhận được có kì lạ trong đó.
Nhưng nếu như giết trễ một chút, khi thi thể Vụ Kỳ Vương còn nóng, đồng thời còn còn sót lại khí tức người sống, dùng Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế, như vậy thì có thể chế tạo ra sự kiện giả Vụ Kỳ Vương giết vào địa bàn của Già Thiên Lâu.
Quấy nên phong vân ở địa bàn của Già Thiên Lâu, giết nhiều người của Già Thiên Lâu một chút, giết mấy cường giả phong vương, sau đó khi cường giả Già Thiên Lâu đến trợ giúp, để cho Vụ Kỳ Vương "chết" trong địa bàn của Già Thiên Lâu. Đến lúc đó, hắn cũng không tin Già Thiên Lâu có thể chịu được mạo phạm như vậy.
Già Thiên Lâu và U Quốc đánh càng hung thì Bất Hủ Tông càng có thể làm ngư ông thu lợi lớn.
Khi mọi người chầm chậm tán đi, Ôn Bình đưa mắt nhìn bốn phía Bất Hủ Tông, đổi đề tài, cười nói: "Phụ thân, bây giờ Bất Hủ Tông có hơn ngàn phong, ngươi có thể tùy tiện tìm một nơi xây phòng ở, làm thành thế giới nhỏ ngọt ngào của hai người."
Ôn phụ mặt mo đỏ ửng, nhưng mà nghĩ đến chuyện này thì trong lòng cũng hưng phấn: "Nhất định! Nhất định phải chọn một chỗ phong cảnh nghi nhân, hơn nữa không có người quấy rầy. Nếu như có thể, thời gian cũng cho phép, ta muốn sinh thêm một đứa nhỏ, tốt nhất là nữ nhi."
"Già mà không đứng đắn!"
Ôn mẫu khẽ mắng.
Ôn Bình buồn cười, sau đó phái Long Nguyệt đi theo hai người đi đến chỗ sâu trong Bất Hủ Tông chọn chỗ ở cho hai người, đồng thời dặn Hoài Diệp chuẩn bị một bữa cơm đoàn viên.
Toàn tông trên dưới, tối nay tụ họp một chút, mục đích chính là bày tiệc đón phụ thân!
Ngoại trừ tham gia giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Nguyên Dương Vực, những người khác đều đến.
Mục đích làm như vậy đương nhiên cũng là vì để cho phụ mẫu nhanh chóng hòa nhập vào gia đình Bất Hủ Tông này, đồng thời để cho bọn họ nhìn thấy không khí trong Bất Hủ Tông. Cứ như vậy, hai người cũng có thể tìm được cách chung sống thoải mái với đám người trong Bất Hủ Tông.
Xác định bữa cơm đoàn viên xong, Ôn Bình phái Lan thúc xuống núi, nói chuyện bữa cơm đoàn viên cho thành chủ Thành Thương Ngô Hoàn Sơn.
Dù sao Hoàn Sơn cũng là bằng hữu nhiều năm của phụ mẫu.
Tóm lại, chỉ cần là người quen năm đó của phụ thân, mẫu thân, hơn nữa bây giờ còn có liên hệ với Bất Hủ Tông thì Ôn Bình đều phái Lan thúc đi mời.
Khi tấm màn đen trên bầu trời hoàn toàn bị xua tan, Vân Liêu không nhịn được nhắc nhở một câu: “Tông chủ, hôm nay ngài còn phải đi chủ trì Thất Vực Đăng Thiên Bảng đó. Ti Vực Chủ đã đến trụ sở Bất Hủ Tông hỏi thăm ba bốn lần, chỉ sợ ngài đến trễ hoặc là không đi."
"Ngươi về Nguyên Dương Vực trước đi, khi còn nửa canh giờ nữa thì Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu thì nói cho ta, ta sẽ lập tức đến đó. Đúng rồi, nói cho người của tông môn, nếu như muốn đi quan sát học tập thì đều có thể đến Thiên Dương Thành." Ôn Bình dặn dò hai câu.
Vân Liêu gật đầu: "Vâng, thưa tông chủ!"
Đáp xong, Vân Liêu lập tức thở dài một hơi.
Hắn cũng sợ tông chủ vì phụ mẫu trở về mà không đi chủ trì giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng, dù sao thì các đệ tử dự thi của Bất Hủ Tông vẫn chờ phơi bày một chút những gì mà mình đã học được cho tông chủ biết đấy.
Bao gồm cả hắc.
Và Dương Nhạc Nhạc.