Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1539 - 【Vip】 Ngươi Thiếu Ta Một Ân Tình (2)

【VIP】 Ngươi thiếu ta một ân tình (2) 【VIP】 Ngươi thiếu ta một ân tình (2)

"Được rồi, ta cũng không nói nhiều nữa. Ti Vực Chủ, nếu có ý nghĩ phong vương hoặc là gia nhập Bất Hủ Tông ta thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào." Ôn Bình ném một viên Truyền Âm Thạch ra, cũng không có nói hết, dù sao nóng vội không uống được sữa nóng.

Ti Hải Hiền không còn nhỏ nữa, muốn dăm ba câu đánh động đến hắn hoàn toàn là chuyện không thể.

Bây giờ nhiều lắm là chỉ có thể trồng một hạt giống trong lòng Ti Hải Hiền.

Còn khi nào thì hạt giống này nảy mầm?

Khi nào trưởng thành thành đại thụ che trời?

Đây là ẩn số.

Nói tóm lại, Ti Hải Hiền đáng giá hắn tốn thời gian chú ý.

Ti Hải Hiền một tay chụp được Truyền Âm Thạch, rơi vào trầm mặc mấy hơi, rốt cục vẫn gật đầu, nói: "Ôn tông chủ, ta sẽ suy tính. Chỉ sợ đến lúc đó ta muốn nhập tông nhưng Ôn tông chủ ngươi không dám giữ ta. Ha ha ha ha ——"

Ti Hải Hiền dứt lời, ngửa mặt lên trời cười to vài tiếng.

Câu nói sau cùng đó, giống như là đang nói đùa.

Lại giống như là nói thật.

Đối với chuyện này, Ôn Bình cười không đáp.

Ti Hải Hiền cũng không có tiếp tục nghiên cứu thảo luận sâu vào cái đề tài này, mà là lấy cái "chìa khoá" có thể mở ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng từ trong tàng giới ra.

Cái "chìa khoá" này có hình trăng khuyết, lớn chừng bàn tay, toàn thân tỏa huỳnh quang u lục sắc. Nhưng mà huỳnh quang này cũng không phải là ánh sáng thường mà là giống như biết hô hấp, lúc sinh động lúc thì yên lặng.

Chất liệu gì thì Ôn Bình không cảm giác ra được nhưng có thể cảm nhận được bên trong nó có khí tức thiên tài địa bảo cực kỳ khổng lồ, thuần túy.

Đây là một loại khí giống như là mộc khí —— tên là địa khí!

Cái "chìa khoá" này ẩn chưa một lượng địa khí đủ để sánh ngang với lượng mộc khí ẩn chứa trong Kiến Mộc trên Bất Hủ Tông.

Có thể thấy nó bất phàm!

Dù sao Kiến Mộc chính là loại cây chỉ tồn tại trong thế giới tu tiên.

"Lại là một thứ tốt, mặc dù ta không dùng đến nhưng có thể giao cho Tử Nhiên." Trong lòng Ôn Bình âm thầm cảm khái một tiếng.

Ôn Bình tiếp tục lưu ý thêm vài lần, sau đó phát hiện chỉnh thể cái "chìa khoá" này cũng không phải rất êm dịu, mà là củ ấu rõ ràng.

Hoàn toàn không giống một cái cá thể hoàn chỉnh, giống như là một cái linh kiện. Chắc hẳn cũng giống như Thất Vực Đăng Thiên Bảng sắp mở ra, nó chỉ là một phần của chìa khóa hoàn chỉnh.

Đang lúc nghĩ đến nếu có cơ hội thì lấy cái đồ chơi này đi, Ti Hải Hiền mở miệng: "Ôn tông chủ, nhiệm vụ mở 'Thất Vực Đăng Thiên Bảng' ra giao cho ngươi. Dù sao vị trí chủ trì đã định ra, tạm thời sửa đổi chắc chắn không tốt lắm, dù sao tất cả mọi người đều chờ mong ngươi mở ra 'Thất Vực Đăng Thiên Bảng' mà."

"Được, vậy ngươi nợ ta một món nợ ân tình." Ôn Bình cầm lấy chìa khoá, không nói lời gì, đồng ý.

Ti Hải Hiền trợn tròn mắt tại chỗ: "Sao như vậy..."

Sao lại thiếu một cái ân tình?

Ti Hải Hiền muốn giải thích hai câu nhưng lại bị Ôn Bình giành mở miệng trước.

"Với thực lực của ta, phong vương có phải gần trong gang tấc hay không? Phong vương sớm một ngày, có phải tốt hơn phong vương muộn một ngày hay không? Nếu như vậy, thời gian quý giá như vậy, ta lại trích ra, dùng để giúp ngươi mở 'Thất Vực Đăng Thiên Bảng', ngươi nói thử xem, có phải là ngươi nợ ta một món nợ ân tình hay không?"

Ti Hải Hiền nghẹn lời.

Hình như đúng là như thế.

Nhưng nghĩ lại thì hình như lại không đúng.

Đang nghĩ ngợi, Ôn Bình lại mở miệng: "Được rồi, triệt hồi bình chướng cách âm đi. Ngươi nên đi đón thượng quan của ngươi."

"A?"

Ti Hải Hiền không rõ ràng cho lắm, nhưng mà khi nhìn thấy Hắc Ảnh khổng lồ xuất hiện ở chân trời, hắn vội vàng triệt hồi bình chướng cách âm, bay lên trên không.

Bởi vì Hắc Ảnh khổng lồ không phải mây đen mà là một tôn Yêu Tổ.

Hắn đến từ Hắc Khi nhất tộc!

Chỉ cần nó xuất hiện thì chứng minh hoàng tộc U Quốc giáng lâm.

Bởi vì Hắc Khi nhất tộc trung với hoàng tộc U Quốc, xưa nay không tự tiện rời khỏi quốc đô, xưa nay cũng sẽ không để người ngoài hoàng tộc U Quốc cưỡi trên đầu hắn.

"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"

Lúc này Ti Hải Hiền khom người, tất cung tất kính, cúi đầu sát xuống.

Nương theo Ti Hải Hiền đứng dậy, cho dù là rất nhiều thế lực ở Nguyên Dương Vực hay là những cường giả Thiên Vô Cấm đó cũng đều nhao nhao đứng dậy cung nghênh.

"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"

"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"

"Cung nghênh Long Dương Vương điện hạ!"

Mà xung quanh quảng trường, những người vừa nghe đến ba chữ Long Dương Vương, giờ phút này, cả đám đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bầu không khí vốn huyên náo bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi.

Mọi người đều yên tĩnh trở lại, đều khúm núm cúi đầu với hướng Long Dương Vương, sống lưng thẳng tắp.

Nương theo Hắc Ảnh to lớn càng ngày càng gần, Ôn Bình vốn đã thu hồi tinh thần lực lại nhưng lại phóng ra lần nữa, rơi vào phía sau con cự yêu đó.

Hoàng tộc U Quốc gì đó, Ôn Bình tuyệt đối không quan tâm.

Nhưng mà khi biết người tới là Long Dương Vương thì Ôn Bình lại nổi lòng hiếu kỳ.

Bởi vì hắn đã từng giết người của Long Dương Vương.

Người nọ có tên chữ là gì nhỉ?

Đúng.

Thiên Mộc.

Long Dã gọi hắn là Thiên Mộc thống lĩnh.

Đương nhiên, nếu như đơn thuần chỉ là giết người của Long Dương Vương thì Ôn Bình cũng không thèm để ý. Dù sao giết Vụ Kỳ Vương hắn cũng không quan tâm chứ đừng nói chi là tiểu lâu la dưới trướng hoàng tộc U Quốc.

Ôn Bình chú ý Long Dương Vương chỉ vì lúc trước Thiên Mộc thống lĩnh dưới trướng Long Dương Vương là người của Già Thiên Lâu ẩn núp.

Đã có một lần chắc chắn có lần thứ hai.

Vị hoàng tộc U Quốc này, có lẽ bên người còn có người Già Thiên Lâu ẩn núp.

Cho nên Ôn Bình quyết định dùng hệ thống chiếu một lần trước rồi nói.

Đáng tiếc.

Cũng không có.

Nếu không Bất Hủ Nhật báo lại có thể có thêm một tin tức nặng ký.

Đường đường là hoàng tộc U Quốc, bên người lại ẩn núp không ít người Già Thiên Lâu ẩn núp —— tin tức này tuyệt đối có thể kích nổ toàn bộ U Quốc.

Bình Luận (0)
Comment