"Ai ——" Ti Hải Hiền không kịp ngăn cản, chỉ có thể coi như thôi: "Được được được, không thích đọc thì không đọc. Vậy ngươi muốn nói cái gì thì nói cái đó, chỉ cần mở màn một cái là được. Dù sao mấu chốt nhất là cuối cùng, nhất định phải do ngươi đến mở ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng."
"Mở ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng?"
"Không có. Chẳng lẽ ngươi không biết, Thất Vực Đăng Thiên Bảng không chỉ là một cái bảng danh sách?"
"Ngươi nói tiếp."
"Nhìn dáng vẻ của ngươi thì hẳn là không biết. Thật ra thì Thất Vực Đăng Thiên Bảng chính là do Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo, mặc dù không biết là ai chế tạo nhưng một ngàn năm trước đã tồn tại. Từ sau khi U Quốc thành lập, nó bị hủy, chia làm nhiều bộ phận, để trong từng đại vực, bởi vậy mới diễn sinh ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng. Sau khi diễn xuất khai mạc, ngươi phải cầm chìa khóa mở nó ra ở trước mặt tất cả mọi người."
"Thì ra là thế."
Đối với chuyện này, Ôn Bình không cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao U Quốc mới thành lập bao lâu?
Trước đó, Triều Thiên Hạp có tồn tại qua Dạ Quốc, Khố Quốc gì đó cũng không phải là chuyện lạ.
Ôn Bình lại hỏi: "Vậy sau khi mở ra thì sao?"
"Sau khi mở ra, Thất Vực Đăng Thiên Bảng sẽ xuất hiện trên trăm loại hình thức tranh đấu, ngươi chỉ cần lựa chọn hai loại chúng ta đã xác định ở trước mặt tất cả mọi người là được. Sau khi xác định, Thất Vực Đăng Thiên Bảng sẽ tự động mở ra một giới ở trên bầu trời, cung cấp cho mọi người tiến vào tranh đấu, đồng thời cũng cung cấp cho chúng ta quan sát."
"Chỉ đơn giản như vậy?"
"Chỉ đơn giản như vậy."
"Chuyên đơn giản như vậy, ngươi tìm ta?"
"Tuy là đơn giản nhưng có ý nghĩa phi phàm. Bởi vì Thất Vực Đăng Thiên Bảng, dưới tình huống bình thường thì chỉ cho phép người của chính phủ mở ra. Hơn nữa, người mở ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng, sau này có thể dẫn thiên kiêu ở Nguyên Dương Vực tiến về quốc đô U Quốc, tham dự tranh đấu sau cùng, đồng thời tận mắt thấy quốc chủ U Quốc. Đây là cơ hội, cũng như là vinh dự mà rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm trong thế lực tông môn ước mơ tha thiết, cũng là con đường đặc thù nhanh nhất để cho cường giả Thiên Vô Cấm từ tông môn thế lực bước vào hạch tâm U Quốc."
Khi nói lời này, Ti Hải Hiền dựng một tầng bình chướng cách âm ở xung quanh hai người.
Sau đó lại tiếp tục nói: "Năm đó, Vụ Kỳ Vương đạt được cơ hội chủ trì, tận mắt thấy quốc chủ, được quốc chủ đề bạt mới thuận lợi phong vương. Nhưng mà bởi vì Vụ Kỳ Vương cũng không có căn cơ ở Nguyên Dương Vực cho nên mặc dù hắn được cắt cử trấn thủ Nguyên Dương Vực nhưng chỉ có thể coi là nửa người của Nguyên Dương Vực, cho nên nhiều khi hắn cũng không suy nghĩ cho Nguyên Dương Vực. Ta từ đầu đến cuối đều cảm thấy Nguyên Dương Vực chúng ta nhất định phải có một cường giả phong vương của mình!"
"Cho nên, ngươi đẩy ta ra?"
"Trừ Ôn tông chủ ra thì không còn ai khác có thể làm được!"
Sau khi hiểu được ý nghĩa của vị trí chủ trì, Ôn Bình yên lặng cười một tiếng, đúng là Ti Hải Hiền có ý tốt, nhưng mà Ôn Bình cũng rất muốn cự tuyệt.
Dù sao Bất Hủ Tông có quá nhiều bí mật.
Mà Bất Hủ Tông cũng muốn vượt qua U Quốc.
Quốc chủ U Quốc có thể tha cho hắn?
Bộc phát xung đột, chiến tranh là chuyện sớm hay muộn.
Vì tranh thủ chút thời gian, đi qùy liếm quốc chủ U Quốc, vậy thì thôi đi.
Ngược lại là Ti Hải Hiền, có chút khiến cho hắn không tưởng tượng nổi, vốn cho là hắn sẽ nghĩ cách moi móc lợi ích từ chuyện này, thật sự không ngờ là hắn đang cống hiến.
Hơn nữa còn chịu đưa cơ hội như vậy cho một người không có thần phục với hắn.
Người như vậy, có thể dung người, rất không tệ.
"Ti Vực Chủ, vậy ngươi có nghĩ tới chuyện ta cũng không thích trở thành tầng lớp hạch tâm của U Quốc hay không."
Ti Hải Hiền lập tức sửng sốt: "Ôn tông chủ, ngươi đang nói đùa?"
"Đối với trở thành tầng lớp hạch tâm của U Quốc hoặc là phong vương, ta không có hứng thú gì. Nhưng mà ta lại rất hứng thú với Ti Vực Chủ ngươi."
"A!"
Ti Hải Hiền ngơ ngẩn.
Ôn Bình bình tĩnh nhìn Ti Hải Hiền.
"Nếu ngươi cho rằng Nguyên Dương Vực cần một cường giả phong vương của mình, vậy tại sao người này không thể là ngươi?"
Dứt lời, Ôn Bình đưa tay phải vỗ vỗ bả vai Ti Hải Hiền, cường độ không nặng nhưng lại liên tiếp đập hai lần, hình như là muốn đánh tỉnh Ti Hải Hiền.
Ti Hải Hiền liếc mắt nhìn cánh tay Ôn Bình trên bờ vai mình, trong lòng chợt hiểu ra chút gì đó, nhưng mà hắn lại không dám suy nghĩ nhiều, bởi vì thực sự vượt quá tưởng tượng của hắn.
Tông môn thế lực mời chào người của chính phủ U Quốc?
Từng có tiền lệ sao?
Không có.
Đó giờ chỉ nghe nói cường giả tông môn vì địa vị, quyền lực và trở nên mạnh hơn mà tranh vỡ đầu chui vào quan trường U Quốc.
Nhưng mà Ôn Bình cũng chạm tới chỗ sâu tâm linh hắn.
Trở thành phong vương.
Ai không muốn đâu?
"Ôn tông chủ, ta không hiểu ý ngươi." Nhưng mà vì không bại lộ dục vọng của mình, Ti Hải Hiền chỉ có thể giả bộ như nghe không hiểu.
Ôn Bình nhìn ra Ti Hải Hiền đang cố che giấu một cách vụng về, cười một tiếng, nói: "Ti Vực Chủ, giữa ngươi ta, mặc dù biết nhau thời gian không dài nhưng không cần che che giấu giấu. Nói thật, ta hoàn toàn không có chút hứng thú nào với chuyện trở thành tầng lớp hạch tâm của U Quốc. Hứng thú lớn nhất của ta chính là ngươi có thể gia nhập Bất Hủ Tông!"
Ôn Bình hoàn toàn không che giấu chút nào.
Mời chào một cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh tương lai, đương nhiên không thể nói đùa, không thể dùng mấy mưu hèn kế bẩn được.
Ti Hải Hiền là nhân tài.
Cho nên thẳng thắn rất quan trọng.
Ti Hải Hiền nghe Ôn Bình thẳng thắn nói ra ý nghĩ của mình như thế thì có chút kinh ngạc, vội hỏi: "Ôn tông chủ, ngươi đang công khai đào người của U Quốc, hơn nữa... chẳng lẽ Bất Hủ Tông có nhiều cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh như vậy còn chưa đủ à?"
"Nhiều không? Mới vừa vượt qua hai bàn tay thôi, không nhiều." Ôn Bình tính luôn yêu khu mà Mộc Long trộm tới từ Liệt Không nhất tộc.
"Hai tay! Khụ khụ —— "
Ti Hải Hiền suýt chút bị Ôn Bình sặc chết.
Hai tay còn không nhiều sao?
Đều sắp sánh ngang với bên ngoài Nguyên Dương Vực, những thế lực lục tinh đỉnh tiêm đứng sừng sững trên đỉnh U Quốc.