Một màn này khiến cho người ta bị trùng kích lớn lao.
Lôi điện trên trời!
Cao cao tại thượng!
Nam nhân này lại vuốt vuốt lôi điện!
Thương Lang Đoạn thấy cảnh này, đầu lông mày run lên, không có cãi lại, không nói tiếng nào rời đi.
Lão đại vừa đi, đám chân chó còn lại cũng chạy trối chết, khiến cho không ít người buồn cười.
Đương nhiên.
Càng nhiều người đưa mắt nhìn lôi điện trong tay Dương Nhạc Nhạc.
Lúc này, một tiếng khen ngợi to rõ vang lên.
"Nhạc Nhạc, ngươi rất đẹp trai!"
Nữ nhi của Vực Chủ Kình Thiên Vực lại nhích lại gần lần nữa, vẻ mặt sùng bái và hưng phấn.
Dương Nhạc Nhạc suýt chút miệng phun hương thơm, vội vàng chạy ra chỗ xa. Tư thái ngang ngược, hung ác lúc này hoàn toàn không thấy.
Mặc dù tương phản rất lớn nhưng chính là tương phản như vậy lại làm cho Dương Nhạc Nhạc có thêm mấy người si mê. Thành công trở thành nam nhân có sức hấp dẫn nhất kế Vân Liêu.
Khúc nhạc dạo ngắn như vậy, nhanh chóng yên tĩnh lại. Trong khu vực chuẩn bị chiến đấu lại khôi phục trạng thái ban sơ, đa số mọi người đều đang quan sát người xung quanh.
Bởi vì trước khi chưa biết hình thức tranh tài, mỗi người xung quanh đều có thể là kẻ địch của mình.
Theo thời gian trôi qua, một canh giờ trôi qua rất nhanh.
Đã đến giờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng mở ra!
Năm trăm tên thiên kiêu được mời lên đài lần nữa, trong tiếng hoan hô của mọi người, Ôn Bình lấy chìa khoá ra kích hoạt Thất Vực Đăng Thiên Bảng. Kim Bảng to lớn dâng lên ở giữa sân rộng, phát ra ánh sáng lóa mắt, phóng lên tận trời, cuối cùng lơ lửng giữa không trung.
Trên Kim Bảng to lớn, có thể thấy rõ ràng trên trăm ký tự —— chính là trên trăm loại hình thức tranh đấu mà Ti Hải Hiền nói tới.
Ôn Bình lại khởi động chìa khoá lần nữa, trên trăm hình thức tranh đấu trên Kim Bảng bắt đầu nhảy lên điên cuồng, cuối cùng dừng lại trong tiếng hoan hô của mọi người.
Hình thức tranh tài của trận đầu —— sinh tồn!
Một hình thức chưa từng xuất hiện.
Chỉ có cường giả Thiên Vô Cấm mới biết được nội dung của hình thức này.
Ti Hải Hiền lập tức sai người truyền nội dung hình thức sinh tồn lại cho Ôn Bình, Ôn Bình nhận được về sau, vẻ mặt xuất hiện một chút kinh ngạc.
Lại là năm vào một!
Lúc đầu, U Quốc đã cố ý gia tốc lịch đấu các đại vực, hắn còn rút được một cái hình thức càng nhanh hơn, mới vào thì đã đào thải bốn trăm người.
Thật tàn khốc!
Sau khi Ôn Bình đọc xong nội dung tranh tài, khán giả đương nhiên là kích động không thôi, nhưng thiên kiêu dự thi thì đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Bởi vì bọn họ không đấu với nhau.
Mà là một giới không biết!
Khi bọn họ bước vào giới đó, cái giới đó sẽ bắt đầu sụp đổ, chuyện bọn họ có thể làm chỉ có không ngừng trốn tới trung tâm của giới.
Trong thời gian ba ngày, không đến được khu vực trung tâm —— đào thải!
Trốn chậm, rơi xuống ngoài giới —— đào thải!
Hình thức tranh tài như vậy, sao bọn họ phát huy ra thực lực của mình?
Chẳng phải là ai chạy nhanh thì người đó sẽ thắng?
Trong lúc bọn họ đang phiền muộn, thì thầm nói chuyện với nhau, một cái lối đi mở ra phía dưới Kim Bảng, năm trăm người lục tục đi vào bên trong.
Dương Nhạc Nhạc rống một tiếng, chấn kinh toàn trường: "Thương Lang Đoạn kia, ngươi đừng hòng chạy! Hôm nay lão tử nhất định phải giết chết ngươi!"
Nói xong, Dương Nhạc Nhạc lập tức đuổi theo Thương Lang Đoạn.
Thương Lang Đoạn thấy thế thì vội vàng chạy.
Cảnh tượng này khiến cho vô số người hoan hô.
Vực Chủ Kình Thiên Vực thấy thế thì không nhịn được, ngắm nhìn người xung quanh một chút, dừng lại ở Ti Vực Chủ và Long Dương Vương, sau đó nói: "Để Ti Vực Chủ và Long Dương Vương điện hạ chê cười rồi, từ trước đến nay tiểu tử Dương Nhạc Nhạc này luôn thẳng tính như vậy, tuổi còn nhỏ mà đã bá đạo như vậy, ta cũng không biết để cho hắn đại biểu Vực Chủ Phủ Kình Thiên Vực là đúng hay sai."
Lời tuy nói như vậy nhưng nụ cười trên mặt lại không giấu được.
Sau khi Long Dương Vương nghe xong thì cười không nói, còn Ti Hải Hiền Dương thì tán dương Nhạc Nhạc, dù sao hắn cũng có nghe nói về Dương Nhạc Nhạc.
Nam nhân khống chế lôi điện!
Nguyên Dương Vực chỉ có một người này!
Nghe nói Dương Nhạc Nhạc có thể khống chế lôi điện, Long Dương Vương lập tức hào hứng: "Tiểu tử này, nếu biểu hiện rất tốt, bản vương có thể suy tính hắn."
Ý bóng gió trong lời nói chính là chịu thu Dương Nhạc Nhạc làm đệ tử.
Một câu nói đó khiến cho Vực Chủ Kình Thiên Vực càng đắc ý hơn.
Dù sao Dương Nhạc Nhạc cũng là đại biểu Vực Chủ Phủ Kình Thiên Vực tham gia tranh tài!
Dương Nhạc Nhạc làm náo động, chính là hắn làm náo động!
Giờ phút này, đám người Bất Hủ Tông cười không nói.
Bọn họ biết tất cả mọi chuyện, nhưng lười nói.
Ngươi muốn thu, cũng phải chờ Nhạc Nhạc đồng ý mới được.
Nhưng mà lúc này có một người lại nhíu chặt chân mày —— chính là Triệu Tình!
Nàng nhìn thấy một nữ nhân đuổi theo sau lưng Dương Nhạc Nhạc, vừa đuổi theo Dương Nhạc Nhạc vừa kêu: "Nhạc Nhạc, ngươi chờ ta một chút! Nhạc Nhạc!"
Trần Hiết thấy cảnh này thì tiếc nuối lắc đầu: "Không gạt được."
"Trần trưởng lão, cái gì không gạt được?" Triệu Tình nghe xong, cảm thấy có chút không đúng, vội vàng hỏi.
Trần Hiết giải thích: "Thật ra thì chuyện này cũng không trách hắn, là nữ nhân đó nhất định phải dây dưa. Ta chứng minh, tiểu tử đó tuyệt đối vẫn luôn ngồi trong lòng mà vẫn không loạn!"
"Còn ngồi trong lòng?"
Triệu Tình nghe xong thì nổi giận.
"Cái gì ngồi trong lòng..." Trần Hiết bó tay rồi.
Yêu tộc.
Đều không đọc sách sao?
Cùng lúc đó, Long Dương Vương mượn cớ có việc thương lượng với Ti Hải Hiền, mời Ôn Bình đi. Có thể không nói nữa, Ôn Bình cầu còn không được.
Ôn Bình trở lại chỗ ngồi trước đó, nghe được Triệu Tình tức giận bất bình, mấy người Hoài Diệp đang không ngừng an ủi nàng.
Nghe vài câu, Ôn Bình biết đại khái.
"Nếu như không yên tâm, sau lần này, trở về thì lập tức kết hôn còn không được sao? Tuổi của các ngươi, đã có thể kết hôn."
Ôn Bình vừa dứt lời, đám người Hoài Diệp sững sờ.