Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 155 - 【Vip】 Lại Ngồi Hàng Đầu

【VIP】 Lại Ngồi Hàng Đầu 【VIP】 Lại Ngồi Hàng Đầu

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Rạng sáng hôm sau.

Trời mờ sáng, Hoàng Lê thành còn bị bao phủ bởi một tầng sương mù dày đặc, nhìn từ đằng xa, phảng phất như nhân gian tiên cảnh. Dưới màn sương có bóng người qua lại, chỉ chớp mắt đã biến mất, chẳng khác nào đường Hoàng Tuyền dưới Địa Ngục, bởi lẽ không phải Địa Ngục thì sao lại có thân ảnh quỷ mị vô tung vô ảnh như vậy?

Sau khi có được danh sách đối chiến của trận lôi đài hôm nay, La Thiên Diệp nắm chặt trong tay, tiến đến trước phòng chữ Thiên số 12. Dừng lại một hồi, hắn giơ tay hung hăng gõ cửa phòng.

- Đông đông đông!

- Ôn tông chủ!

- Gâu gâu gâu!

Trong phòng vang lên ba tiếng chó sủa.

La Thiên Diệp biết rõ con chó săn thoạt nhìn rất to lớn kia.

Được rồi, nó đã sủa, hắn đỡ phải hô nữa.

Quả nhiên, không bao lâu sau, trong phòng vọng ra âm thanh càu nhàu:

- Mới sáng sớm, ngươi làm ơn nhỏ giọng một chút không được hả, hai tai ta muốn nổ tung rồi đây này, không biết hiện tại bản thân là huyết thống gì à?

Tiếp đó, trong phòng không hề có bất kỳ động tĩnh gì, một lúc lâu sau, cửa phòng mới mở ra.

Ôn Bình lạnh mặt đứng ở cửa, nhìn La Thiên Diệp nói:

- Có việc mau nói, đừng để ý sắc mặt ta, ta có rời giường khí.

- Danh sách đối chiến.

La Thiên Diệp đưa bảng kê trong tay ra.

Ôn Bình nhận lấy, thấy được Dương Nhạc Nhạc cùng Vân Liêu đều tham gia lôi đài hôm nay. Xem xong, hắn khẽ gật đầu, nói:

- Cảm tạ.

- Ngươi không nhìn đối thủ là ai sao?

- Có gì mà nhìn, không nói nữa, ta trở lại giường hâm lại cảm giác một tí, đợt lát nữa ta sang tìm ngươi. - Ôn Bình xoay người, đi vài bước đến bên giường, sau đó “bịch” một tiếng, ngã xuống.

Chứng kiến bộ dạng này của Ôn Bình, La Thiên Diệp chỉ có thể cười khổ.

Hắn biết rõ Ôn Bình nhất định là không hề gì, nếu không sao hắn lại có bộ dạng thờ ơ như vậy?

Sớm biết, hắn đã không ra mặt giúp hắn ta. Hiện tại thì hay rồi, hắn trở thành khiên chắn không nói, còn bị đào thải cùng với tên đang ngủ thẳng cẳng kia.

Người của Man Bộ vậy mà lại cố tình nhờ người của Cực Cảnh Sơn an bài bọn họ cùng một tổ, hơn nữa, trong tổ đội đối kháng không chỉ có người của Man Bộ, mà còn có người Phi Long hội.

Một cái nhị tinh tông môn như Thiên Diệp tông muốn khiêu chiến đệ tử thiên tài của hai thế lực nhị tinh… Phần thắng ít đến đáng thương.

Nếu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, sợ là ngay cả một danh ngạch trong Thập tú Thiên Diệp tông cũng không có, đến lúc đó, xem như ném sạch mặt mũi.

Giờ ngọ, lôi đài chiến sắp bắt đầu, Ôn Bình theo chân La Thiên Diệp đi đến khán đài.

Bất quá không giống với hôm qua, hôm nay đại nhân vật trên khán đài đặc biệt nhiều, bởi vì mười sân khảo hạch giờ chỉ còn ba.

Chỉ riêng Thông Huyền Cảnh đã có hơn năm vị.

Nghe La Thiên Diệp giới thiệu, Ôn Bình biết được chủ sự Đan Long của Bách Tông Liên Minh Hội, Hoàng Nhan Hoằng - tộc trưởng Man Bộ, Thủ lĩnh Phi Long hội Long Áo, cùng Đại trưởng lão Cực Cảnh Sơn - Bạch Bằng.

Bất quá, người Ôn Bình để tâm nhất là Đan Long.

Đan Long là một nam nhân trung niên, tướng mạo xấu xí, nhưng khí tức đại nhân vật tựa như ăn sâu vào máu, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều hiển lộ rõ thân phận Thông Huyền Cảnh của hắn.

Ôn Bình liếc nhìn Đan Long một cái, nhưng hắn ta lại không hề nhìn về phía này.

Ôn Bình không nhịn được mừng thầm, nguyên lai tin tức năm vị Thông Huyền Cảnh chết đi vẫn chưa về đến Hoàng Lê thành.

Bất quá, bởi vì chuyện hôm qua, lúc này, theo chân La Thiên Diệp tới, Ôn Bình lập tức nhận được ánh mắt “quan tâm” của chư vị đạo hữu, đồng thời, bọn họ còn hả hê nhìn La Thiên Diệp.

Lúc hai người bước lên khán đài, tiếng nghị luận vang lên.

Một lão giả hướng về phía Hắc Ma bên cạnh hỏi:

- Vậy ra hôm qua người của Bất Hủ Tông đã ngồi ở vị trí của nhị tinh tông môn?

- Ân. - Hắc Ma gật đầu.

- To gan lớn mật. - Lão giả nhịn không được cảm thán một tiếng.

Nghe xong, mọi người đồng loạt nhìn về phía Ôn Bình, cười cười… Cười hắn không biết mùi đời.

Lên đến trên khán đài, La Thiên Diệp mở miệng nói:

- Ôn tông chủ, ngươi ra phía sau tìm chỗ ngồi đi.

Ôn Bình hỏi:

- Hàng phía trước không ngồi được à?

Nghe được những lời này, tông chủ chủ nhất tinh tông môn xung quanh bật cười.

Hắc Ma lên tiếng:

- Muốn chết thì ngươi cứ ngồi đi. Hôm nay ngồi ở hàng đầu đều là người của nhị tinh tông môn, nếu như ngươi muốn cái vô tinh tông môn của mình bị diệt, thì cứ ngồi.

- À! - Ôn Bình gật đầu, sau đó trước mắt bao người lại lần nữa ngồi xuống, hơn nữa còn móc trong túi quần ra một tờ giấy cứng, đặt nó lên bàn, phía trên ghi năm chữ: Bất Hủ Tông - Ôn Bình.

Thấy một màn như vậy, bọn người Hắc Ma lập tức đen mặt.

Bởi vì Ôn Bình không chỉ ngồi mà còn để bảng tên nữa.

Thấy một màn như vậy, Long chấp sự nhướng mày bước tới, lạnh giọng nói:

- Vô tinh tông môn ra sau ngồi.

Ôn Bình đáp:

- Có quy định vô tinh tông môn phải ngồi sau à?

Long chấp sự lạnh mặt nhìn La Thiên Diệp, thấy hắn ta không để ý mình, hắn liền nắm lấy chuôi kiếm bên hông, nén giận mở miệng lần nữa:

- Lão phu đếm đến năm.

- Để hắn ngồi đi. - Lúc này, Đan Long ngồi ở vị trí trung tâm lên tiếng.

- Chủ sự!

- Không sao cả, cứ để hắn ngồi, nếu có người đến thì bảo hắn nhường một chút, không ai đến cứ để hắn tùy ý. - Đan Long cười nhìn Ôn Bình, Ôn Bình cũng đáp lại hắn.

Thoạt nhìn, hai người đặc biệt gần gũi.

Đan Long cũng bày ra bộ dáng hiền hậu của bậc tiền bối.

Bất quá, Ôn Bình nghĩ, nếu như hắn ta biết mình giết chết năm vị Thông Huyền Cảnh của Bách Tông Liên Minh Hội, chắc sẽ không từ bi nổi nữa đâu!!!

Chậc!

Không thể không nói, loại cảm giác kích thích này thật tốt.

- Vào đây.

Ôn Bình sờ đầu con chó săn bên cạnh, ra hiệu bảo nó nằm sấp dưới mặt bàn.

Hắn còn tưởng lúc gặp Đan Long sẽ có một trận hỗn chiến nữa đấy.

Thế nên hôm nay ngay cả Ác Linh Kỵ Sĩ hắn cũng mang đến, chủ yếu là để phòng ngừa Đan Long gây bất lợi cho mình.

Đương nhiên, hiện tại có vẻ không cần dùng nữa.

Cùng lúc đó, Long chấp sự nghe thấy mấy lời của Đan Long, chỉ có thể nuốt giận bỏ qua ý niệm xua đuổi Ôn Bình, đổi thành ngồi chờ xem kịch vui.

Hàng ghế đầu tập hợp toàn bộ tông chủ của các nhị tinh tông môn, đến lúc đó có người không có chỗ ngồi, dĩ nhiên sẽ tìm đến Ôn Bình gây phiền toái.

Thân là Thông Huyền Cảnh, La Thiên Diệp ngồi ở vị trí trung tâm, thấy một màn như vậy, hắn có hơi bất đắc dĩ. Hắn cũng không biết Ôn Bình nghĩ thế nào, thật sự không hiểu chuyện hay là cố tình.

Ngay khi hắn còn đang suy tư cách nghĩ của Ôn Bình, thì Hoàn Nhan Hoằng bên cạnh đột nhiên lớn tiếng nói.

- La tông chủ, ngươi quý vì là Thông Huyền trung cảnh (1), hà tất phải vì loại người này xuất đầu? Chẳng phải đang hại đệ tử tông môn của mình hay sao? Ngươi nói xem, nếu như Thiên Diệp tông ngay cả một cái danh ngạch cũng không có, mất mặt không?

(1) Bắt đầu từ chương này mình sẽ đổi thành hạ cảnh, trung cảnh, thượng cảnh thay vì sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ nhé.

La Thiên Diệp tức giận mắng:

- Liên quan cái rắm.

Dứt lời, hắn đứng lên, bước đến bên cạnh Ôn Bình ngồi xuống, bỏ qua vị trí trung tâm dành cho Thông Huyền trung cảnh.

Thấy thế, Hoàn Nhan Hoằng cười cười, nói:

- La tông chủ, tính tình sao lại lớn như vậy? Không phải ngươi mỏi mắt mong chờ ngày hôm nay sao?

- Haha.

Long Áo - Phi Long hội cũng bật cười.

Bởi vì kế hoạch quét sạch người Thiêp Diệp tông lần này hắn cũng có phần.

La Thiên Diệp dường như không hề nghe thấy, cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn bọ họ. Bất quá, ngồi xuống cạnh Ôn Bình, liếc thấy bảng tên trên bàn, hắn có chút bất đắc dĩ:

- Ôn tông chủ, ngươi…

Ôn Bình đáp:

- Đây là cách làm ở chỗ ta, bày cái này, người khác sẽ biết rõ ngươi là ai. Đơn giản, trực quan, thuận tiện, mau lẹ.

- Haha.

Nghe xong, La Thiên Diệp chỉ biết vò đầu cười.

Không nổi danh… Vậy thì trưng bảng tên ra cho người ta biết.

Hiện tại hắn đã xác định được, Ôn Bình không phải tên ngốc, hắn chỉ là làm việc không kiếng nể gì mà thôi. Có lẽ là liên quan đến bí bảo có thể một phát đập chết tươi Thông Huyền Cảnh.

Cùng lúc đó, ngay khi mọi người chờ xem Ôn Bình cùng người của nhị tinh tông môn đến sau xảy ra xung đột, lôi đài chiến bắt đầu.

Người tham gia khảo hạch quấn lấy nhau, đánh càng lúc càng hăng, thế nhưng nhị tinh tông môn đoạt vị trí của Ôn Bình mãi vẫn không xuất hiện.

Nhìn thấy một màn như vậy, đám người trên khán đài đều cảm thấy rất bất lực.

Vậy mà lại để cho tên oắt này ngồi phía trước, lại nói, đây là chủ sự Đan Long cho phép đấy.

Long chấp sự lộ ra biểu cảm thất vọng, liếc mắt nhìn Đan Long, chợt nói:

- Xem như ngươi gặp may.

Dứt lời, hắn bước xuống khán đài.

Bình Luận (0)
Comment