Nếu không phải Vực Chủ Nguyên Dương Vực cần tâm phúc của mình làm thì người không có đầu óc như vậy, hắn không muốn trọng dụng!
Cũng may là khúc nhạc đệm nhỏ vừa rồi cũng không phải là không có thu hoạch gì, ít nhất đã làm cho tất cả mọi người đều biết Tinh Sa là Vực Chủ Nguyên Dương Vực mới.
Đồng thời là người của hắn!
Hơn nữa vừa mới bị thua thiệt ngầm một cái, giao cho Tinh Sa làm chuyện tiếp theo sẽ thuận lợi hơn. Dù sao tất cả mọi người biết chắc chắn hắn đang nổi nóng, không thể nào dám ngỗ nghịch ý hắn.
"Lăn đi làm việc chính trước!" Long Dương Vương tỏ vẻ tức giận quay qua nhìn Tinh Sa, tức giận nói.
Tinh Sa hoảng hốt, vội vàng đứng dậy, gật đầu hành lễ, nói: "Vâng, điện hạ!"
Sau khi đứng dậy, Tinh Sa lập tức ngắm nhìn bốn phía một chút, vẻ mặt lạnh lẽo nói: "Thế lực ngũ tinh trở lên ở Nguyên Dương Vực đều phái một người có thể làm chủ được đến Vực Chủ Phủ, quốc chủ có lệnh!"
Nói xong, thành chủ thế lực lục tinh Thiên Tuyệt Thành Quan Trạch là người đầu tiên đứng dậy.
"Tuân mệnh!"
Quan Trạch đứng dậy, tất cả mọi người thấy rõ.
Hóa ra Quan Trạch là người của Long Dương Vương!
Nương theo Quan Trạch đứng dậy, những thế lực trung với Thiên Tuyệt Thành cũng nhao nhao phái người theo Quan Trạch đi tới phủ thành chủ.
Theo sau đó, thế lực khác cũng nhao nhao phái người đến đó.
Long gia, Vọng Thần Các cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên, Tinh Hải Tông không có ai đi, nhưng mà thế lực dưới trướng Tinh Hải Tông đều phái người đi theo.
Chỉ có Bất Hủ Tông không có ai đứng dậy!
Thấy Tinh Sa không dám mở miệng, Long Dương Vương đành phải tỏ vẻ xin lỗi, cười nói: "Ôn tông chủ cũng phái một người đi đi, dù sao cũng là mệnh lệnh của quốc chủ, bản vương không thể xen vào, đồng thời cũng không thể loại Bất Hủ Tông ra ngoài."
"Vừa khéo xem trận đấu này cũng không có ý nghĩa gì, vậy ta đi một chuyến." Ôn Bình đứng dậy, khiến cho nét cười trên mặt Long Dương Vương cứng lại.
Nhưng mà nghĩ đến đây cũng là một cơ hội có thể rút ngắn khoảng cách với Bất Hủ Tông, trên mặt lại xuất hiện nụ cười.
"Ôn tông chủ cứ yên tâm đi, nếu như có chuyện gì thì đã có bản vương, không cần phải lo lắng." Long Dương Vương nói chuyện, tỏ vẻ trượng nghĩa.
Nhưng mà Ôn Bình đã nghe được cuộc đối thoại của Long Dương Vương, cho nên sao có thể dính chiêu này được.
"Vậy điện hạ tiếp tục xem đi, ta đi một lát sẽ trở lại." Dứt lời, Ôn Bình hóa thành một đạo kinh hồng rời khỏi quảng trường.
Ti Hải Hiền nhìn bóng lưng Ôn Bình rời đi, trong lòng âm thầm bật cười, lúc này hắn đứng dậy, tất cung tất kính, đồng thời mười phần nhiệt tình đi tới chỗ Long Dương Vương.
"Điện hạ, Ôn tông chủ đi rồi, không bằng chúng ta uống vài chén đi. Ngày sau Ti mỗ trong quân đội, còn phải dựa vào điện hạ nhiều hơn."
Long Dương Vương nhíu lông mày lại, hơi suy tư, nhìn chằm chằm Ti Hải Hiền, sau đó hiểu ra, cười nói: "Hiếm khi Ti Vực Chủ nghĩ thông suốt. Yên tâm, chỉ cần sau này Ti Vực Chủ chịu giúp bản vương một chút chuyện nhỏ, những chuyện khác bản vương nhất định sẽ giúp đỡ Ti Vực Chủ."
"Một lời đã định!"
Ti Hải Hiền cười nói.
Vực Chủ Phủ.
Tinh Sa một đường giơ cao sách vàng của quốc chủ, rảo bước như bay đi vào Vực Chủ Phủ, tâm phúc dẫn theo sau lưng một bước hô một tiếng.
Quá phách lối!
"Các ngươi đừng có cản đường!"
"Không thấy được Vực Chủ tân nhiệm ở trước mắt sao? Tại sao không hành lễ!"
"Lớn mật!"
Đối với biến cố bất thình lình, người của Vực Chủ Phủ có chút không biết làm sao, nhưng thấy sau người có thành chủ Thiên Tuyệt Thành và vô số cường giả đi theo, không thể không lập tức chấp nhận sự thật Vực Chủ Nguyên Dương Vực đột nhiên thay người trong lúc diễn ra trăm năm thịnh hội.
Đương nhiên, chấp nhận thì chấp nhận.
Nhưng đa số mọi người đều không thật lòng chấp nhận sự thật này.
Nhưng mà dưới sự răn dạy, quyền cước chào hỏi của đám tâm phúc, không, nói đúng hơn là một đám chó săn mà Tinh Sa dẫn theo, những người không chịu chấp nhận sự thật này cũng không thể không cúi đầu, cung kính hành lễ với Tinh Sa.
"Được rồi, ai nấy tự lo việc của mình đi. Đi chuẩn bị một chút, sau một lát, tất cả thế lực ngũ tinh trở lên ở Nguyên Dương Vực đều sẽ đến!"
Tinh Sa dứt lời, ánh mắt không giấu được vẻ mừng rỡ, đi tới chính điện của Vực Chủ Phủ.
Mục tiêu của hắn chính là bảo tọa Vực Chủ hắc kim sắc tọa lạc trên chính điện – cái bảo tọa mà hắn tâm niệm đã lâu giờ mới đạt được.
"Chư vị, đều ngồi đi." Tinh Sa chỉ chỉ hàng ghế bên phía tay phải.
Quan Trạch tâm lĩnh thần hội, ngồi xuống bên phải trước, sau Quan Trạch là những thế lực phụ thuộc và đám thế lực như cỏ đầu tường.
Long Hạo Miểu Long gia và các chủ Vọng Thần Các thì ngồi ở bên trái. Thứ nhất là bọn họ không muốn ngồi dưới Quan Trạch, thứ hai là bọn họ cũng nhận ra được dụng ý khi Tinh Sa chỉ Quan Trạch ngồi bên phải.
Dụng ý rất rõ ràng —— chịu trở thành người của ta, vậy ngồi bên phải!
Vọng Thần Các cũng không cần nói.
Chỗ dựa lớn nhất bây giờ là trưởng lão Bất Hủ Tông, đương nhiên bọn họ không thể nào làm bạn với Thiên Tuyệt Thành!
Về phần Long gia.
Long Hạo Miểu cũng không đần, đồng thời khi đến còn được mẫu thân Lạc Lưu Tâm căn dặn - nhất định phải như thiên lôi, Bất Hủ Tông sai đâu đánh đó!
Đương nhiên là sẽ ngồi cùng Vọng Thần Các.
Tinh Sa thờ ơ, lạnh nhạt ngồi nhìn tất cả, trong lòng thì đang tính xem nên dùng ai để giết gà dọa khỉ. Khi người đến càng ngày càng nhiều, người ngồi phía bên trái vượt xa phía bên phải, ánh mắt Tinh Sa dần dần trở nên lạnh lẽo.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt Tinh Sa cứng lại.
Vọng Thần Các, Long gia, và tất cả mọi người ngồi bên trái đứng dậy, khom người nghênh đón Ôn Bình đến, cho Ôn Bình một cái lễ ngộ mà ngay cả Tinh Sa cũng không có.
"Ôn tông chủ!"
"Ôn tông chủ!"
"Ôn tông chủ!"
Bởi vì bọn họ cung kính đón lấy, những người ngồi bên phải cũng đều do dự đứng lên, ngay cả thành chủ Thiên Tuyệt Thành Quan Trạch cũng không thể ngoại lệ.