"Ôn tông chủ!"
"Ôn tông chủ!"
"Ôn tông chủ!"
Một màn này, khiến cho Tinh Sa giận mà không dám nói gì.
Cố nặn ra một nụ cười, đứng dậy nghênh đón: "Ôn tông chủ, không nghĩ tới ngươi còn đích thân đến. Đúng là khiến cho người ta bất ngờ. Mau ngồi, mau ngồi!"
Biết Bất Hủ Tông là đối tượng mà Long Dương Vương điện hạ đang tranh thủ, đương nhiên Tinh Sa không dám thất lễ. Hơn nữa hắn còn không phải là đối thủ của Ôn Bình, vậy thì càng không dám thất lễ.
"Được rồi, có chuyện gì thì mau nói. Nói xong, bổn tông chủ còn trở về tông môn lấy rượu." Ôn Bình không khách khí chút nào, đáp lại một câu.
Tinh Sa ngượng ngùng cười một tiếng, sau khi Ôn Bình ngồi xuống thì lập tức mở miệng nói: "Nếu như người đã đến đông đủ, vậy ta cũng cũng không dài dòng. Gần đây Già Thiên Lâu vô cùng hung hăng ngang ngược, không chỉ phái người ẩn núp ra ám toán thiên kiêu U Quốc ta, còn đồ sát đồng bào U Quốc ta ở sa trường, cũng định vượt biên giết vào U Quốc. Ta tin tưởng hẳn là các ngươi hiểu đạo lý môi hở răng lạnh, cho nên quốc chủ có lệnh..."
Dứt lời, Tinh Sa lấy sách vàng của quốc chủ ra.
Đương nhiên.
Trên sách vàng cũng không có lời hắn muốn nói.
Nhưng mà những lời này nhất định phải do quốc chủ nói ra mới được, cho nên chỉ có thể qua loa lấy lệ.
"Nguyên Dương Vực sẽ cường chinh năm ngàn vạn người tu hành trên Thần Huyền, dưới Thiên Vô Cấm, tạo thành liên quân đi chiếm giữ sa trường, bảo hộ cương thổ U Quốc ta, bảo đảm con dân U Quốc ta, khi tất yếu phải cho Già Thiên Lâu một kích trầm thống. Đồng thời, chúng ta không thể cho Già Thiên Lâu quá nhiều thời gian phản ứng, tất cả chư vị chỉ có gần hai tháng!"
Tinh Sa vừa dứt lời, mấy trăm người dưới đài nhao nhao nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên có chút khó coi.
Cường chinh năm ngàn vạn người!
Hơn nữa chỉ có hai tháng!
Xem ra là muốn cho bọn họ ra người.
"Không biết chúng ta cần ra bao nhiêu người?" Thành chủ Thiên Tuyệt Thành Quan Trạch lên tiếng trước.
Tinh Sa đại hỉ, ném cho thành chủ Thiên Tuyệt Thành một cái ánh mắt tán thưởng, sau đó nói ra: "Nếu thành chủ Thiên Tuyệt Thành đã hỏi, vậy thì bổn Vực Chủ sẽ nói thẳng số lượng cho chư vị. Quốc chủ mệnh lệnh là trên ngũ tinh, mỗi nhà đều là mười vạn người. Nhưng mà bổn Vực Chủ đến Nguyên Dương Vực, cẩn thận châm chước suy tính một phen, cảm thấy số lượng này có thể bàn lại."
Tinh Sa vừa dứt lời, mọi người bàn tán ầm ĩ lần nữa.
Ôn Bình nhìn Tinh Sa, trong lòng âm thầm cười một tiếng: "Rất biết giả vờ, nếu không phải đã nghe được các ngươi nói chuyện, ta còn nghĩ là các ngươi biết nghĩ cho người khác."
Nhưng mà Ôn Bình cũng chỉ giễu cợt ở trong lòng một chút.
Hắn sẽ không nói ra.
Cũng sẽ không ngăn cản.
U Quốc và Già Thiên Lâu đánh càng hung càng tốt, tốt nhất có thể đánh một trận thế chiến.
Lúc này, Long Hạo Miểu không nhịn được hỏi: "Tinh Vực Chủ, không biết ngươi nói chờ thương thảo là thương thảo như thế nào?"
Long gia hắn không phải là không có người chinh chiến ở sa trường, ngược lại, bây giờ phụ thân hắn còn đang ở sa trường chưa trở về.
Bây giờ lại đột nhiên muốn đẩy mười vạn người nhà mình lên chiến trường, đó cũng không phải chuyện hắn muốn nhìn thấy, không phải còn có Thần U Quân sao?
Toàn bộ Nguyên Dương Vực, nói ít cũng có bốn năm ngàn vạn Thần U Quân!
Tinh Sa không chút nghĩ ngợi đáp: "Đương nhiên là thế lực cành mạnh mẽ thì ra người càng nhiều càng mạnh một chút. Thế lực nhỏ yếu một chút thì ra người yếu một chút, ít một chút. Cũng như Vọng Thần Các, là thế lực lục tinh, Vọng Thần Các không thể đưa người tu hành Thần Huyền Cảnh ra, ít nhất cũng phải là Trấn Nhạc Cảnh mới được, hơn nữa còn phải gia tăng nhân số một cách thích hợp. Đây là trách nhiệm của các ngươi! Còn những thế lực ngũ tinh nhỏ yếu thì chỉ cần đưa người tu hành Thần Huyền Cảnh, Trấn Nhạc Cảnh ra là được, đồng thời còn có thể giảm miễn một nửa nhân số."
"Ta cảm thấy có thể thực hiện!"
Thành chủ Thiên Tuyệt Thành Quan Trạch lại là người đầu tiên đứng dậy.
Hơn một trăm người ngồi bên phải lập tức hùa theo, tỏ vẻ mình đồng ý.
Về phần người bên trái.
Không ai mở miệng.
Bởi vì Long gia và Vọng Thần Các không ai mở miệng.
Mà tại sao Vọng Thần Các không có mở miệng?
Đó là bởi vì tông chủ Bất Hủ Tông không có mở miệng!
Nhưng dù sao Tinh Sa cũng mới vừa tới, cũng không biết.
Cho nên thấy Vọng Thần Các và Long gia không lên tiếng, vốn đang do dự không biết nên chọn mục tiêu giết gà dọa khỉ nào thì lập tức xác định được.
Chính là ngươi!
"Vọng Thần Các, các ngươi cảm thấy bố trí của quốc chủ có vấn đề sao?"
Giọng điệu chất vấn lạnh lẽo của Tinh Sa vang vọng trong đại điện.
Sắc mặt các chủ Vọng Thần Các bỗng nhiên thay đổi, vội vàng muốn giải thích: "Không —— "
Nhưng mà vừa mới nói một chữ "không" thì đã bị Tinh Sa ngắt lời: "Từ Thiên Sơn! Những năm gần đây, Long gia cũng được, Thiên Tuyệt Thành cũng được, cho dù là Tinh Hải Tông cũng có cường giả Thiên Vô Cấm chinh chiến cho U Quốc ở sa trường, Vọng Thần Các ngươi xưa không có Thiên Vô Cấm xuất lực vì nước thì cũng thôi đi, bây giờ quốc nạn, Vọng Thần Các ngươi còn muốn không đếm xỉa đến? Bây giờ bổn Vực Chủ phạt Vọng Thần Các ngươi ra hai trăm ngàn người! Nếu còn có dị nghị nữa thì đừng có trách bổn Vực Chủ vô tình!"
"Tinh Vực Chủ..." Các chủ Vọng Thần Các đang muốn mở miệng nhưng thấy dáng vẻ giận không kềm được của Tinh Sa, chỉ có thể coi như thôi, cắn răn đồng ý: "Tinh Vực Chủ, Từ mỗ tuân mệnh!"
Nói xong, các chủ Vọng Thần Các Từ Thiên Sơn cũng chỉ có thể âm thầm thở dài.
Ngẩng đầu một cái, nhìn thấy Tinh Sa vẫn tức giận, lại nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của đám người thành chủ Thiên Tuyệt Thành Quan Trạch, cảm thấy có chút ủy khuất.
Nhưng lại không thể làm gì.
Hắn không phải người ngu, sao lại không biết mình bị người ta đem ra giết gà dọa khỉ?
Nếu như hắn tiếp tục giải thích nữa, chỉ sợ hắn còn phải gánh một cái tội danh ngỗ nghịch quốc chủ!