Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1559 - 【Vip】 Vực Chủ Mới Vừa Lên Chức Thì Đã Không Còn (4)

【VIP】 Vực Chủ mới vừa lên chức thì đã không còn (4) 【VIP】 Vực Chủ mới vừa lên chức thì đã không còn (4)

Đây cũng là thức thứ ba của Thanh Liên Kiếm —— Thanh Liên Kiếm Vũ!

Kiếm lên!

Vô số thanh liên múa!

Bay thẳng lên biển mây!

Che khuất bầu trời!

Oanh ——

Toàn bộ nóc nhà Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực biến mất trong nháy mắt, đám người gần Thanh Liên Kiếm Ý trong gang tấc cả kinh sắc mặt như tro tàn, không phải Thiên Vô Cấm, tất cả đều nằm trên đất không dám đứng dậy, chỉ sợ bị Thanh Liên Kiếm Ý tai bay vạ gió! Cho dù là cường giả Thiên Vô Cấm thì cũng cũng không dám tùy tiện đứng thẳng người.

Bởi vì vô số thanh liên loạn vũ mang tới áp lực khiến cho thân thể và huyết dịch đều không rét mà run, giống như Tinh Sa, đứng ở ranh giới của cái chết.

Phanh ——

Tinh Sa ngũ mạch cùng chấn động.

Tuyền Qua Đồ cũng theo tiếng mà mở ra.

Chẳng biết lúc nào, trong tay đã xuất hiện một chiếc búa lớn, mạch môn rung động, một tôn kim giáp chiến tướng to lớn cao trăm trượng hiện ra sau lưng.

"Điện hạ!"

Tinh Sa kinh hoảng la lên, đồng thời cũng dùng hết tất cả lực lượng của mình đánh ra một chùy tới vô số thanh liên đang đuổi theo!

Oanh ——

Nhưng mà, sau một tiếng vang lớn.

Kim giáp chiến tướng bị vô số thanh liên và kiếm quang đánh cho không còn sót lại chút gì.

Biến mất theo nó còn có Tinh Sa đang liều mạng hét ra hai chữ điện hạ.

Sau một khắc.

Ôn Bình thu kiếm lại.

Cực kỳ bình tĩnh đứng ở cửa chính điện Vực Chủ Phủ, giống như Tinh Sa mà hắn vừa giết chỉ là một con gà con có cũng được mà không có cũng không sao vậy.

Đám người còn chưa kịp đứng dậy, Ôn Bình lại nói tiếp: "Muốn chạy?"

Chỉ thấy thành chủ Thiên Tuyệt Thành Quan Trạch thấy tình thế không ổn, hóa thành kinh hồng muốn thoát đi.

Nếu như là người khác, Ôn Bình thả.

Nhưng Quan Trạch là Thiên Vô Cấm, hơn nữa còn là uy hiếp tiềm ẩn cho Bất Hủ Tông, cho dù nói thế nào thì cũng không thể để hắn còn sống.

Giết một người cũng là giết.

Giết hai người cũng là giết.

"Ôn tông chủ, tha mạng!" Trên bầu trời, tiếng Quan Trạch cầu xin tha thứ vang vọng.

Ôn Bình không có trả lời, lấy chỉ thay kiếm, khẽ điểm hai lần về hướng Quan Trạch rời đi, hai đạo Thanh Liên Kiếm Ý lập tức hóa thành lưu quang đuổi theo.

Trong chớp mắt đã đến sau lưng Quan Trạch.

Quan Trạch thấy thế thì lập tức mở mạch môn ra, đồng thời sử dụng mạch thuật Thiên cấp phản kích. Nhưng mà mạch môn vừa mới chấn động, hai đạo Thanh Liên Kiếm Ý đã khiến cho hắn đầu một nơi thân một nẻo.

Quan Trạch rơi xuống giống như diều bị đứt dây, đập vào trong mắt tất cả mọi người, gây nên gợn sóng không nhỏ.

Trong lòng người đi theo Long gia, Vọng Thần Các chỉ có kính ý và bội phục.

Tông chủ Bất Hủ Tông, vẫn bá khí như trước đây!

Ai cũng dám giết!

Về phần hai người các chủ Vọng Thần Các và Long Hạo Miểu thì vô cùng may mắn mình ôm đúng đùi.

Nếu không hôm nay người chết chính là bọn họ!

"May mắn ta tin lời mẫu thân căn dặn!" Long Hạo Miểu âm thầm cảm thán.

Khi tất cả mọi người cho là Ôn Bình muốn rời khỏi, Thanh Liên Kiếm Ý của Ôn Bình lại lướt về phía tùy tùng của Thiên Tuyệt Thành và Tinh Hải Tông cách đó không xa.

Mười mấy người vừa kịp phản ứng, ngay cả lời cầu xin tha thứ cũng không kịp nói thì đã đầu một nơi thân một nẻo, máu vẩy tại chỗ, dọa đến những tùy tùng khác của Thiên Tuyệt Thành và Tinh Hải Tông vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Đầu dập xuống đất, đập vào gạch vang ầm ầm!

"Ôn tông chủ tha mạng!"

"Sau này chúng ta nhất định sẽ bỏ gian tà theo chính nghĩa, như thiên lôi, Bất Hủ Tông sai đâu đánh đó!"

"Ôn tông chủ tha mạng!"

Tiếng cầu xin tha thứ vang lên bên tai không dứt, Ôn Bình cũng thu tay lại, bởi vì những người hắn chưa giết này đều là dưới nửa bước Thiên Vô Cấm.

Giết hay không cũng không quan trọng.

Không phải nửa bước Thiên Vô Cấm, không có tạo thành uy hiếp quá lớn cho người của Bất Hủ Tông, giữ lại dùng để giúp đỡ U Quốc chống cự Già Thiên Lâu cũng tốt.

"Từ Thiên Sơn, địa bàn của Thiên Tuyệt Thành và Tinh Hải Tông giao cho ngươi." Xưa nay Bất Hủ Tông hắn không muốn địa bàn gì đó, cho nên giao cho Vọng Thần Các cũng được.

Dù sao Thiên Huyền cũng là người một nhà.

Dù sao thì Vọng Thần Các lấy những địa bàn đó vẫn tốt hơn là để cho người ngoài chiếm.

"Đa tạ Ôn tông chủ!" Các chủ Vọng Thần Các Từ Thiên Sơn đại hỉ.

Tứ đại thế lực lục tinh ở Nguyên Dương Vực, những năm gần đây Vọng Thần Các luôn xếp ở cuối cùng, địa bàn và thế lực phụ thuộc cũng ít nhất.

Không hắn.

Chỉ vì Thiên Huyền tuy là người của Vọng Thần Các nhưng lại luôn mặc kệ chuyện của Vọng Thần Các.

Nhưng Từ Thiên Sơn còn phải giả vờ ngang tàng như có Thiên Huyền, ai dám lấn ta, ta lập tức mời Thiên Vô Cấm xuất thủ. Mỗi một lần diễn như vậy, hắn đều chột dạ, dù sao nếu như Long gia, Tinh Hải Tông và Thiên Tuyệt Thành cứng rắn một chút, hắn cũng chỉ đành nhận sợ.

Những năm nay, hắn giả quá mệt mỏi. Cho dù nếu có thể không tranh thì hắn sẽ không tranh, nhưng vẫn như giẫm trên băng mỏng.

Bây giờ tốt.

Rốt cuộc cũng ôm được một cái đùi chân chính.

Bây giờ địa bàn của Tinh Hải Tông, Thiên Tuyệt Thành đều là của hắn. Đương nhiên, nói là nói như vậy, nhưng hắn cũng không thể không chia một phần cho Long gia.

Dù sao Long gia có người là người của Bất Hủ Tông!

Nhưng cho dù chia ra một bộ phận thì số còn lại cũng đủ để phạm vi thế lực của Vọng Thần Các mở rộng ba đến bốn lần, chắc chắn chỗ tốt trong đó không thể tưởng tượng.

Bên cạnh, mặc dù Long Hạo Miểu trông mà thèm địa bàn của Tinh Hải Tông, Thiên Tuyệt Thành nhưng bây giờ nhìn ánh mắt Ôn Bình không có sát ý, hắn cũng không dám yêu cầu xa vời.

Cùng lúc đó, trong trời trong, hình ảnh rung động ngàn vạn thanh liên bao phủ Tinh Sa mặc dù không có xuất hiện trên mặt Long Dương Vương nhưng khí tức Tinh Sa bỗng nhiên biến mất, Vực Chủ Phủ trở nên hỗn độn, còn có trong ngoài đại điện máu chảy thành sông đã đủ để Long Dương Vương hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

"Ti Hải Hiền!"

Phanh ——

Bình Luận (0)
Comment