Đao Ma nặng nề vỗ bả vai Ti Hải Hiền một cái, trêu chọc: "Ti Vực Chủ, đừng có nhăn nhăn nhó nhó như đàn bà nữa."
"Tông chủ..." Ti Hải Hiền lập tức quăng một ánh mắt cầu cứu cho Ôn Bình.
Ôn Bình nhìn có chút hả hê, cười cười, sau đó nói: "Đây là chuyện của các ngươi, bổn tông chủ mặc kệ. Chỉ cần đừng bỏ lỡ bữa tối là được."
Nói xong.
Ôn Bình dứt khoát rời đi.
Để lại Ti Hải Hiền bị Đao Ma nắm chặt bả vai, một bước cũng không đi được.
"Ti Vực Chủ, ngươi xem, tông chủ cũng nói đây là chuyện của hai ta. Tới tới tới, chúng ta tìm một chỗ luận bàn, để ta kiến thức một chút, mạch thuật Thiên cấp cảnh giới hóa cảnh. Nói thật, những ngày này, ta ở Hắc Vực rất là nhàm chán, Già Thiên Lâu đều là những người nào. Mới chịu mấy trăm đao thì đã chạy, một chút thú vị cũng không có!" Đao Ma kích động nắm Ti Hải Hiền đi vào chỗ sâu trong Bất Hủ Tông.
Ti Hải Hiền vẻ mặt khổ sở, cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý: "Được thôi."
Ti Hải Hiền gật đầu một cái, Đao Ma lập tức cuồng hỉ.
"Ti Vực Chủ, tuyệt đối đừng nương tay!"
Rốt cuộc tìm được một đối tượng thích hợp để luận bàn, Đao Ma rất là vui vẻ.
Ở Hắc Vực.
Những đối thủ đó đều quá yếu!
Về phần quá mạnh thì hắn lại không gặp được.
Như vậy sao được, mỗi ngày khi dễ kẻ yếu, đừng nói luyện Thiện Ác Song Sinh, chỉ sợ ngay cả Thánh Quang Đao Ý cũng phải dừng bước không tiến bộ.
Không tiến bộ, đó chính là lui bước!
Lúc này, Ti Hải Hiền không nhịn được hỏi: "Đúng rồi, Đao Ma trưởng lão, ta đồng ý luận bàn với ngươi. Nhưng ngươi phải nói cho ta biết một chuyện!”
"Ngươi nói đi!"
Đao Ma sảng khoái nói.
Ti Hải Hiền vội vàng hỏi: "Ngươi có biết người mạnh nhất Thiên Vô Cấm Trung Cảnh trong tông môn là ai không?"
"Mạnh nhất... đó chính là tông chủ."
"Ngoại trừ tông chủ."
"Vậy cũng chỉ có lão Long đó."
"Lão Long?"
"Đúng, cảnh giới mới Thiên Vô Cấm Trung Cảnh, nhưng mà... ài, nói đến thì quá khó chịu, chờ sau này ngươi thấy hắn thì sẽ hiểu. Nhưng mà hắn đúng là người mạnh nhất ngoài tông chủ ra, nếu đã là người mình, vậy ta cũng dứt khoát có gì nói đó."
"Xin rửa tai lắng nghe!"
"Thực lực của Mộc Long, nói như thế nào đây, nói thẳng một chút." Đao Ma lập tức quan sát phía dưới, tìm kiếm gì đó trong rừng, sau đó ánh mắt khóa chặt Vụ Kỳ Vương trong Vân Lam Sơn, sau đó chỉ cho Ti Hải Hiền nhìn: "Chính ngươi nhìn đi, nếu không phải tông chủ tha cho hắn một mạng. Mộc Long đã giết chết hắn!"
Ti Hải Hiền lập nhìn theo hướng ngón tay Đao Ma chỉ.
Không nhìn không biết.
Nhìn một cái là giật mình!
Vụ Kỳ Vương!
Vẻ mặt uể oải, thương tích đầy mình, Vụ Kỳ Vương đang khiêng thuổng sắt đốn cây ở phía dưới, có mấy lần lề mề mà bị quất roi.
Ba ——
Một roi xuống dưới, vốn là thương tích đầy mình, linh thể lại da tróc thịt bong.
"Chuyện này chuyện này chuyện này chuyện này. . ."
"Không phải Ôn tông chủ nói là đang uống rượu sao?"
Ti Hải Hiền ngẩn ra.
Vụ Kỳ Vương không phải đang nâng cốc ngôn hoan với Lý Bạch tiền bối sao?
"Uống rượu, hắn cũng xứng. Đi, Ti Vực Chủ, đừng xem, chúng ta đi luận bàn một chút. Một kẻ hấp hối sắp chết có gì đáng để nhìn."
Đao Ma thúc giục.
Ti Hải Hiền nghẹn lời.
Hắn không biết nên nói cái gì.
Tất cả mọi người bị tông chủ lừa.
Cái gì mà uống rượu.
Cái gì mà là quen biết cũ với Lý Bạch tiền bối.
...
Thương Ngô Thành.
Từ khi Thiên Địa Minh sáng tạo đến nay, Hồ Thiên Địa vẫn yên bình. Liên hệ giữa mười tám hồ chặt chẽ chưa từng có. Cũng bởi vì Bất Hủ Tông tồn tại, khu vực nghèo khó xa xôi như Đông Hồ này nhanh chóng phát triển, Thương Ngô Thành trở thành một trong số những trung tâm của Hồ Thiên Địa!
Mặc dù Ôn Bình xây lại Thương Ngô Thành, tăng diện tích của Thương Ngô Thành lên rất nhiều nhưng vẫn có người tới ở đầy trong thời gian rất ngắn.
Ngoài thành Thương Ngô Thành đã bị mở rộng vô hạn trong thời gian ngắn.
Cho nên từ xa nhìn lại thì Thương Ngô Thành đã sắp sánh ngang với những thành lớn có nhân khẩu lên tới mấy chục triệu của Nguyên Dương Vực.
Tương ứng, phủ thành chủ Thương Ngô Thành cũng đã nhận được tăng cường trước nay chưa từng có. Hoàn Thành, vị thành chủ này chỉ là Thông Huyền mà thôi, dưới trướng lại có vài vị cường giả Trấn Nhạc Cảnh.
Nhưng bây giờ, trong lòng Hoàn Thành vẫn lo lắng.
Chỉ vì Ác Linh Kỵ Sĩ chỉ lo bên trong thành, không lo bên ngoài thành.
Nhưng mà người bên ngoài thành càng ngày càng nhiều.
Phủ thành chủ hoàn toàn không quản được.
Thậm chí còn có cường giả thành lập tông môn, gia tộc thế lực bên ngoài phủ thành chủ, không chịu phục phủ thành chủ quản lý.
Rơi vào đường cùng, Hoàn Thành đành phải cho mời ba người đến phủ thành chủ đàm phán.
Mặc dù ở trong thành Hoàn Thành không sợ nhưng hắn chỉ là một Thông Huyền Cảnh, dẫn theo mấy vị Trấn Nhạc Cảnh, trực diện ba vị cường giả nửa bước Địa Vô Cấm, hắn vẫn e ngại.
Về phần ba cường giả nửa bước Địa Vô Cấm này từ đâu xuất hiện?
Trong ba người, có hai người là người của Hồ Thiên Địa.
Nhưng mà tiềm tu ở thâm sơn lâu dài, không hỏi thế sự, từ đầu tới cuối đều không thể bước vào Địa Vô Cấm, cho nên mới đi ra mưu cầu sinh lộ, vốn muốn gia nhập Bất Hủ Tông nhưng bây giờ Bất Hủ Tông không thu người
. Chỉ có thể chọn thành lập nên một thế lực bên ngoài Thương Ngô Thành trước.
Còn có một người thì là người chạy nạn từ Triều Thiên Hạp đến, vốn định tránh ở Hồ Thiên Địa một thời gian ngắn rồi về Triều Thiên Hạp, đồng thời lần theo uy danh của Bất Hủ Tông mà đến, dưới tình huống bất đắc dĩ chỉ có thể thành lập thế lực của mình ở ngoài Thương Ngô Thành trước.
Ba người không ngừng ma sát với nhau, tranh đoạt địa bàn vân vân, bởi vì bọn họ biết thành chủ Thương Ngô Thành không quản được bên ngoài thành.
Bên trong thành thì bọn họ không dám lỗ mãng!
Nhưng bên ngoài thành chính là thiên hạ của bọn họ!
"Hoàn thành chủ, ngươi không cần phải nói gì cả. Ngài chỉ cần quản lý tốt một mẫu ba phần đất của ngài là được, chúng ta nước giếng không phạm nước sông là được."