Bởi vì hắn vốn cho rằng Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc sẽ thắng!
Dù sao quẻ tượng của Vi Sinh Tinh Vũ nằm đó.
Đại cát!
Nhưng tại sao Già Thiên Lâu lại thắng?
"Không có việc gì, thua thì thua. Liệt Không nhất tộc là một cái tộc đàn khổng lồ như thế, trong thời gian ngắn bọn họ không giết xong. Chờ bọn họ giết hết Liệt Không nhất tộc, đại quân U Quốc đã giáng lâm sa trường. Đến lúc đó bọn họ cũng không phái ra được người mạnh cỡ nào đi đối phó mấy người Hoài Không."
Nghe Ôn Bình nói, Trần Hiết vốn khẩn trương giờ mới thở dài một hơi: "Hóa ra tông chủ đã có kế hoạch, vậy ta yên tâm."
"Vậy bây giờ Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc đang ở đâu?"
"Hắc Ảnh đang đi theo, trước mắt còn không thể xác định vị trí, bởi vì hắn vẫn luôn di chuyển vào chỗ sâu trong thế giới dưới lòng đất, không dừng lại chút nào."
"Chờ hắn dừng lại, lập tức liên hệ ta."
Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc, hắn tình thế bắt buộc!
Nếu có thể dùng Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế, sức chiến đấu của hắn sẽ cực kỳ khủng bố.
Nếu như có thể, ngẫu nhiên dùng một cái huyết mạch cấp S dung hợp, sức chiến đấu sẽ đạt tới mức đáng sợ.
Trong số Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, tuyệt đối có thể vô địch!
Trần Hiết đáp: "Vâng, tông chủ! Chờ Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc đó dừng lại, ta lập tức thông báo cho tông chủ."
"Còn nữa, tiếp tục nhìn chằm chằm động tĩnh của Già Thiên Lâu. Quẻ tượng của Vi Sinh Tinh Vũ sẽ không sai, bọn họ muốn hoàn toàn thắng lợi cũng không có đơn giản như vậy."
"Vâng!"
"Được rồi, tiếp tục làm việc đi."
"Rõ!"
Trần Hiết đáp, Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, trong lòng có chút khó hiểu.
Liệt Không nhất tộc chiến với Già Thiên Lâu một trận, Vi Sinh Tinh Vũ tính ra quẻ tượng cho Già Thiên Lâu là đại cát, nhưng bây giờ còn chưa ứng nghiệm.
Chẳng lẽ đối tượng ứng nghiệm quẻ tượng đại cát cho Già Thiên Lâu cũng không phải là Liệt Không nhất tộc mà là tồn tại khác?
Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc đi lòng đất, chẳng lẽ là đi tìm viện binh?
Lúc này, Ti Hải Hiền lên tiếng: "Tông chủ, Liệt Không nhất tộc và Già Thiên Lâu?"
Ôn Bình đáp: "Không có gì, chính là trưởng lão tông ta xảy ra chút xung đột với Liệt Không nhất tộc, Liệt Không nhất tộc tưởng lầm là người của Già Thiên Lâu làm cho nên lập tức tuyên chiến với Già Thiên Lâu. Vốn là Liệt Không nhất tộc nhất tộc chiếm thượng phong, không ngờ Già Thiên Lâu không nói võ đức, vậy mà phái cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh."
"Chuyện này. . ." Ti Hải Hiền nhìn dáng vẻ phong khinh vân đạm của Ôn Bình, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Đây là hiểu lầm lớn cỡ nào mới khiến cho Liệt Không nhất tộc vẫn luôn không ra khỏi Hào Khốc Thâm Uyên tuyên chiến với Già Thiên Lâu?
Ôn Bình tiếp tục nói: "Đừng để ý tới chuyện này, ngươi chỉ cần tu hành cho tốt, sau đó lăn lộn ở sa trường là được. Sống càng tốt, bổn tông chủ thưởng cho ngươi càng phong phú! Nếu ngươi có thể trở thành người đứng đầu quân đội U Quốc, bổn tông chủ sẽ ban thưởng ngươi một tôn Yêu Tổ thượng cảnh làm tọa kỵ!"
Đương nhiên.
Nếu quả thật có một ngày như vậy, chỉ là một tôn Yêu Tổ thượng cảnh làm tọa kỵ thì tính là gì?
"Đa tạ tông chủ!" Ti Hải Hiền đại hỉ.
Yêu Tổ thượng cảnh làm tọa kỵ!
Cho dù đêm ngủ hắn cũng không dám nằm mộng như thế!
"Được rồi, ta dẫn ngươi đi tông môn đi dạo trước, đêm xuống ở lại ăn bữa cơm. Quá trình tu hành sau này, ngươi tự xem, muốn về tông thì chỉ cần dùng lệnh bài tông môn câu thông truyền tống trận là được. Chỉ cần ngươi còn ở Triều Thiên Hạp, truyền tống trận đều có thể tiếp dẫn ngươi về tông."
"Đa tạ tông chủ!"
"Đi thôi."
Nói xong, Ôn Bình đáp xuống đại điện trước Vân Lam Sơn, giới thiệu hai cái lối ra Thiên Tằng Giai với hắn một phen, sau đó vừa trò chuyện vừa quan sát Bất Hủ Tông.
Những chỗ khác đều là cưỡi ngựa xem hoa, Ôn Bình cường điệu dẫn hắn đi xem Đệ Ngũ Thế Giới.
Bởi vì trước mắt, đối với Ti Hải Hiền thì tăng lên lớn nhất chính là Đệ Ngũ Thế Giới.
Khi biết sự thần kỳ của Đệ Ngũ Thế Giới và những mạch thuật cảnh giới tạo cực, hóa cảnh của đệ tử Bất Hủ Tông đều do Đệ Ngũ Thế Giới thì trong mắt Ti Hải Hiền tràn đầy cuồng nhiệt.
"Tông chủ, nếu ta có thể tu luyện trong Đệ Ngũ Thế Giới một thời gian, rèn luyện tất cả mạch thuật Thiên cấp thành tạo cực, hóa cảnh. Ta tin tưởng, ngoại trừ ngài ra, toàn bộ người tu hành Thiên Vô Cấm Trung Cảnh trong Triều Thiên Hạp không có có người nào là đối thủ của ta.”
"Vậy ta chỉ có thể nói ngươi suy nghĩ nhiều." Ôn Bình lắc đầu cười cười.
Ti Hải Hiền kinh ngạc hỏi: "Tông chủ, ngài nói như vậy là có ý gì?"
"Về sau ngươi sẽ biết." Ôn Bình cười không nói, ngẩng đầu quan sát sắc trời bắt đầu tối, sau đó tiếp tục đi tới trước.
Ti Hải Hiền vội vàng đuổi kịp: "Tông chủ, ngươi càng nói như vậy ta càng hiếu kỳ."
"Có gì mà hiếu kì, tối nay ngươi sẽ gặp được."
Nói xong, một tiếng xé gió truyền đến.
Sưu ——
"Tới."
Ti Hải Hiền sửng sốt một chút: "Tông chủ, ai tới?"
Không đợi Ôn Bình trả lời, một giọng nói thô cuồng vang lên: "Tông chủ, nghe Trần Hiết nói Bất Hủ Tông có người mới tới?"
Sau một khắc Đao Ma đã đến trước mắt.
Sau khi nhìn thấy Ti Hải Hiền, Đao Ma cười ra tiếng.
"Khá lắm, ta còn tưởng rằng là ai, hóa ra là Ti Vực Chủ. Trần Hiết còn chơi trò thần bí, không chịu nói với ta."
"Đao Ma?"
Mặc dù Ti Hải Hiền biết Đao Ma nhưng chưa từng gặp, cho nên hỏi dò một câu.
Đao Ma cười nói: "Không sai, chính là ta. Không ngờ Ti Vực Chủ nhìn một cái là nhận ra ta."
"Chắc chắn rồi, Đao Ma chi danh đã truyền từ Thần Phi Thành ra khắp toàn bộ Nguyên Dương Vực, không ai không biết không người không hay." Ti Hải Hiền thổi phồng.
"Ha ha ha ha, Ti Vực Chủ, ngươi đúng là một người thành thật!" Đao Ma xông lại, một tay nắm lấy bả vai Ti Hải Hiền: "Nghe nói Ti Vực Chủ tuyệt đối có thể xếp vào top mười trong Thiên Vô Cấm Trung Cảnh, hơn nữa còn tu luyện một môn mạch thuật Thiên cấp đến hóa cảnh, chúng ta đi luận bàn một chút?"
"A!" Ti Hải Hiền ngẩn ra.
Vừa mới tới mà đã luận bàn sao?