Ôn Bình về tới Tẫn Tri Lâu, vừa hấp thu mộc khí của Kiến Mộc Lâm và Bất Tử Thụ vừa liếc nhìn địa đồ tông môn, chọn địa bàn mới của tông môn sau khi chủ điện thăng cấp xong là Tử Khí Các ở Thần Phi Thành, đồng thời cũng tiến hành tăng cấp Tử Khí Các.
“Tử Khí Các đang thăng cấp...”
“Thời gian còn lại: Hai mươi bốn giờ.”
Sau khi làm xong việc này, Ôn Bình lập tức truyền âm cho Tần Sơn, kêu hắn đến Bái Nguyệt Thành gần dãy núi Tinh Kiếm Sơn nhất, xây dựng một cái Tử Khí Các.
Thăng cấp kiến trúc gì gì đó, đương nhiên là không cần thiết.
Dù sao Bái Nguyệt Thành ngay dưới chân núi Tinh Kiếm Sơn không xa, với hung danh của Bất Hủ Tông ở Nguyên Dương Vực bây giờ, ai dám gây sự ở Tử Khí Các?
Một khi hai cái Tử Khí Các được xây dựng xong, Ôn Bình đã tưởng tượng được cảnh danh vọng nhanh chóng chảy vào trong túi.
Sắp thực hiện được mục tiêu danh vọng tự do!
Sau khi làm xong chuyện Tử Khí Các, Ôn Bình tiếp tục lật xem kiến trúc trong danh sách kiến trúc, tìm kiếm nhà ở phù hợp cho phụ mẫu ở lại.
Chính là căn nhà nhỏ thuộc về hai người bọn họ!
Đừng nói, trong danh sách kiến trúc của hệ thống đúng là có loại này thật.
Đương nhiên.
Không chỉ đơn giản là nhà ở.
Mà là kiến trúc cùng loại với Thính Vũ Các.
Cho nên cũng cần phải bỏ ra số lượng bạch tinh tương ứng.
Cũng may bây giờ Ôn Bình không bao giờ thiếu bạch tinh.
"Chờ sau khi Tử Khí Các thăng cấp hoàn thành thì lập tức xây dựng một căn nhà nhỏ làm thế giới riêng cho hai người bọn họ." Ôn Bình đã nghĩ luôn tên cho hai bào thai dùm hai người.
Nam đặt tên là Ôn Tửu.
Nữ đặt tên là Ôn Uyển.
Đang mơ mộng thì Ôn Bình lại cảm nhận được Truyền Âm Thạch trong ngực có động tĩnh nữa.
Lần này là Tần Sơn.
"Tông chủ, phu thê Hoàn Thành thành chủ tới."
Ôn Bình đáp: "Kêu tiểu tử Hoàn Sơn đi dẫn bọn họ đến chỗ phụ mẫu ta đi dạo đi, bọn họ là người quen cũ của phụ mẫu ta."
"Rõ!"
Tần Sơn gật đầu.
Nói xong, Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, tiếp tục thôn phệ mộc khí, chờ đợi thời gian bữa tối đến.
Theo thời gian trôi qua, đêm tối dần dần bao phủ Bất Hủ Tông.
Lời kêu gọi đến từ phòng bếp cũng đúng hẹn mà tới.
Lúc này, Ôn Bình đình chỉ tu luyện, rời khỏi Thính Vũ Các, đi tới nơi ở của phụ mẫu. Khi nhìn thấy phụ mẫu, bọn họ đang đứng trên đỉnh núi với phu thê Hoàn Thành, vừa nhìn Đao Ma đại chiến với Ti Hải Hiền vừa bàn tán, chuyện trò những chuyện đã xảy ra trong mấy năm nay.
Vừa trò chuyện vừa cảm thán, cho dù là Ôn Bình đến trước mặt thì mấy người cũng chưa hề phát hiện ra.
"Phụ thân, mẫu thân, đến giờ cơm rồi."
Ôn Bình nói một câu kéo mấy người ra khỏi cơn hồi ức.
"Ôn tông chủ."
"Ôn tông chủ."
Phu thê Hoàn Thành vội vàng hành lễ.
Ôn Bình gật gật đầu, thuận tiện trêu chọc một câu: "Hoàn thúc, gần đây thực lực của ngươi tăng lên không ít nha."
Hoàn Thành cười nói: "Thực lực không tăng trưởng nhưng mà nếp nhăn trên mặt ta lại càng ngày càng nhiều. So với phụ thân của ngươi thì ta già thật rồi."
Ôn Ngôn nói tiếp: "Dáng vẻ này cũng không giống như ngươi, trước đây ngươi cũng không chịu nhận ngươi già."
"Ài, trước đó ta còn không nghĩ tới chuyện ngươi có thể trở lại." Hoàn Thành cũng trêu ghẹo nói.
Ôn Bình lên tiếng nói: "Đừng nói là ngươi, chính bản thân ta cũng không nghĩ đến chuyện này. Được rồi, lát nữa chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, tối nay không say không về!"
"Không say không về!"
Hoàn Thành cười ha hả.
Cảm giác chung đụng ngày xưa của hai người lại quay trở về.
Mặc dù từ biệt vài năm nhưng hai người cũng không có thay đổi!
"Ngừng đi."
Ôn Bình thuận thế kêu Ti Hải Hiền và Đao Ma dừng lại.
Oanh ——
Sau một khắc, Đao Ma bị một cái Hỏa Phượng Hoàng xung kích đập cho đâm vào trong núi sâu, khi bò dậy được thì suýt nữa tóc đã bị đốt trụi mất, có chút chật vật.
Nhưng mà Đao Ma lại hô to sảng khoái.
"Sảng khoái!"
"Lại đến, lại đến! Ta cũng không tin là Thiện Ác Song Sinh của ta không ép được mạch thuật Thiên cấp đã hóa cảnh của ngươi!"
Ti Hải Hiền bất đắc dĩ nói: "Đao Ma trưởng lão, tông chủ đã kêu dừng."
"Ta còn chưa có đã nghiền mà?"
Đao Ma vẫn chưa thỏa mãn mở miệng.
Ôn Bình lập tức nói tiếp: "Bị đánh còn chưa có đã ghiền? Ngươi nhìn xem ngươi đi, rồi nhìn lại Ti Hải Hiền một chút. Ngươi sắp biến thành thằng trọc rồi, Ti Hải Hiền đâu có chút dáng vẻ chật vật nào? Đi, ăn cơm trước, chờ sau bữa ăn, các ngươi muốn đánh như thế nào cũng được."
"Tông chủ, sau bữa ăn ta phải về Thiên Dương Thành một chuyến." Ti Hải Hiền vừa mới mở miệng, Đao Ma đã trách móc.
"Ti Vực Chủ, đừng nha, ta còn đánh chưa có đã ghiền mà."
Ti Hải Hiền lông mày run lên: "Lần sau nhất định, lần sau nhất định!"
Khá lắm.
Cái tên điên Đao Ma này thật đúng là danh bất hư truyền.
Đã tổn thương tới linh thể rồi mà hắn vẫn nói là còn muốn đánh nữa.
Đúng là không xem thân thể mình là thân thể.
"Ài, mất hứng." Đao Ma thất vọng cất đao vào, sau đó thu trạng thái ác của Thiện Ác Song Sinh lại, vẻ dữ tợn trên mặt cũng dần dần biến mất: "Ti Vực Chủ, lần sau chúng ta chuyển qua nơi khác đánh đi. Ta cam đoan sẽ dử dụng ra mười thành thực lực, chúng ta quyết một trận thắng thua!"
"Được được được, lần sau nhất định, lần sau nhất định!" Ti Hải Hiền bất đắc dĩ, chỉ có thể đồng ý.
Ôn Bình thấy thế thì cũng chỉ bất đắc dĩ cười một tiếng, chợt quay qua nhìn Ti Hải Hiền, nói: "Nếu như không có chuyện khẩn cấp gì thì khoan hãy về Thiên Dương Thành. Mặc dù thực lực của ngươi mạnh hơn Đao Ma một chút nhưng cũng cũng chỉ là một chút mà thôi. Đến sa trường, với thực lực của ngươi bây giờ, nếu như gặp được cường giả phong vương của Già Thiên Lâu thật thì sợ là cơ hội sống sót sẽ rất nhỏ, cho nên tốt nhất vẫn nên đi vào trong Đệ Ngũ Thế Giới tu luyện trước đã. Ba tháng, dù như thế nào thì cũng phải tu luyện mạch thuật Thiên cấp trên người đến hóa cảnh."
Ti Hải Hiền sáng tạo ra tổng cộng bốn năm loại mạch thuật Thiên cấp, trở thành một cái lưu phái. Nếu như có thể tăng toàn bộ bọn chúng lên đến hóa cảnh.