Nhưng Vô Pháp Vô Thiên là đệ nhất nhân ở Hắc Vực, chỉ dưới thập đại cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh Liệt Diễm Thiên của Già Thiên Lâu, còn được Bộ trưởng Chiến bộ truyền thừa.
Thực lực càng không thể khinh thường!
Rốt cuộc ai mạnh ai yếu?
Đây mới là chuyện bọn họ quan tâm.
Cùng lúc đó, thân ở Tẫn Tri Lâu, Ôn Bình cũng nhìn chằm chằm hình ảnh Hắc Thản Thành, nhưng mà không phải là hắn đợi chiến quả của Đao Ma mà là chờ đợi Vực Chủ Hắc Vực có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Đột ngột.
Một đạo đao ý màu tím đen do Thánh Quang Đao Ý dung hợp với ma vương chi lực sau khi ma hóa xẹt qua trời cao.
Xuyên thấu biển Kiếm Ý màu đỏ khiến cho vô số người sợ hãi, mạnh mẽ mở ra một con đường sáng.
Theo sau đó chính là một tiếng vang vang tận mây xanh bộc phát từ trên bầu trời, khiến cho vô số người nghe mà căng thẳng trong lòng.
Oanh ——
"Mạch thuật Thiên cấp trung phẩm cảnh giới nông cạn như thế mà cũng dám lấy ra mất mặt xấu hổ." Sau khi bổ ra một con đường, Đao Ma vung cánh thịt lên, hóa thành một đạo kinh hồng xông ra khỏi biển Kiếm Ý màu đỏ.
Vô Pháp Vô Thiên còn chưa kịp phản ứng lại thì đao của Đao Ma đã như mưa rào rơi xuống.
Oanh ——
Oanh ——
Mỗi một đao rơi xuống đều chấn động đến bầu trời rung động ầm ầm, Vô Pháp Vô Thiên cố hết sức chống cự nhưng mà cuối cùng tốc độ vẫn chậm hơn Đao Ma một bước, Đao Ma bổ ra hai đao, hắn chỉ có thể đỡ một đao.
Một đao không thể ngăn lại rắn rắn chắc chắc chém vào linh thể Vô Pháp Vô Thiên.
Tuy mỗi một đao của Đao Ma đều không thể tạo thành thương tổn quá lớn cho linh thể, nhưng mà ở trăm cái hô hấp ngắn ngủi sau đó, Vô Pháp Vô Thiên lại chịu ròng rã một ngàn đao của Đao Ma.
Sau một ngàn đao, Vô Pháp Vô Thiên đã thương tích đầy mình, nhiều chỗ vết thương trên thân thể đã có thể thấy được xương trắng hếu.
Bại thế đã hiện!
"Cái này. . ."
"Vô Pháp Vô Thiên ngay cả Khuyết Hồng Kiếm Sát giấu lâu như vậy cũng sử dụng ra, người đó thứ đổi lấy được không phải thắng lợi mà là bại thế đột nhiên xuất hiện! Hóa ra Đao Quỷ này cũng đang giấu dốt!"
"Hơn nữa còn giấu sâu hơn Vô Pháp Vô Thiên, nếu ngay từ đầu Đao Quỷ đã dùng toàn lực thì sợ là Vô Pháp Vô Thiên đã không chịu nổi lâu rồi. Thực lực của Đao Quỷ này, chỉ sợ đã đến gần vô hạn Liệt Diễm Thiên."
Sau khi cảm thán, ba vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh trên Luyện Ngục Tháp có chút đứng không yên.
Còn tiếp tục như thế, sợ rằng Vô Pháp Vô Thiên sẽ chết dưới đao của Đao Quỷ, nhúng tay hay là không nhúng tay đây?
Dù sao trận ước đấu này là song phương ngươi tình ta nguyện, Đao Quỷ không có buộc Vô Pháp Vô Thiên tiếp chiến.
Nếu như cưỡng ép nhúng tay, vậy sẽ chỉ khiến cho người ta chế nhạo.
Nhưng không nhúng tay vào.
Vô Pháp Vô Thiên mà chết, chỉ sợ ba người bọn họ cũng phải gánh trách nhiệm, Vô Pháp Vô Thiên đạt được Khuyết Hồng Kiếm Sát của Bộ trưởng Chiến bộ, chỉ sợ quan hệ với Bộ trưởng Chiến bộ không cạn!
Ngay lúc ba người do dự, người trong Hắc Thản Thành ngước nhìn một màn này đã hoan hô.
Đao Quỷ lại thắng!
Vô Pháp Vô Thiên mà chết, vậy thì cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh chết dưới đao của Đao Quỷ đã lên đến năm người.
Quá kinh khủng!
"Kết thúc."
"Kết thúc cũng quá nhanh."
"Vô Pháp Vô Thiên vừa xung kích đến tầng tám mươi ba Luyện Ngục Tháp, trở thành đệ nhất nhân dưới Liệt Diễm Thiên, nhưng đảo mắt thì sắp trở thành người thứ năm dưới đao của Đao Quỷ. May mà hôm qua ta vừa bị người đánh gãy hai chân, không thể ra khỏi thành thảo phạt Liệt Không nhất tộc, nếu không thì đã bỏ lỡ trận đại chiến này."
Người trong Hắc Thản Thành cũng không có thương hại với thảm trạng của Vô Pháp Vô Thiên, bởi vì trong lòng bọn họ chỉ sùng kính cường giả.
Giờ khắc này, vô số người xem Đao Quỷ thành mục tiêu phấn đấu của đời này, xem như thần tượng.
Mọi người bắt đầu reo hò.
Bắt đầu hò hét.
Vô Pháp Vô Thiên càng thể thảm hơn thì tiếng hoan hô, tiếng hò hét của bọn họ sẽ to hơn.
Một màn này khiến cho đám người Bất Hủ Tông và Ôn Bình buồn cười, trong lúc nhất thời thật không biết nói cái gì cho phải.
"Chỉ sợ đến chết bọn họ cũng sẽ không biết được người bọn họ sùng bái lại là kẻ địch." Long Nguyệt ở bên cạnh cảm khái một tiếng.
Ngay sau khi Long Nguyệt cảm khái, ba vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh đứng trên Luyện Ngục Tháp mở miệng.
"Đao Quỷ, có thể dừng tay thì dừng tay đi!"
"Mạch thuật mà Vô Pháp Vô Thiên vừa mới thi triển chính là Khuyết Hồng Kiếm Sát, mạch thuật Thiên cấp trung phẩm do Bộ trưởng Chiến bộ sáng tạo, xưa nay không truyền người ngoài."
"Chúng ta nói như vậy, hẳn là ngươi hiểu chứ?"
Suy cho cùng thì ba người vẫn quyết định nhúng tay cứu Vô Pháp Vô Thiên, lỡ như Vô Pháp Vô Thiên là đệ tử thân truyền mà Bộ trưởng Chiến bộ không có công khai thì sao?
Thế nhưng ba người vừa dứt lời, chiến đấu trên bầu trời im bặt mà dừng. Một thanh hắc đao đâm vào nơi tim Vô Pháp Vô Thiên, khiến cho động tác và biểu cảm ccuar Vô Pháp Vô Thiên cứng lại.
Biểu cảm của ba người trên Luyện Ngục Tháp cũng cứng lại.
Trác!
Lên tiếng muộn!
Lời vừa nói cũng như không nói!
Mà lúc này, người trong Hắc Thản Thành hoan hô càng thêm vang dội.
Bọn họ không quan tâm thân phận của Vô Pháp Vô Thiên, chỉ để ý kết quả trận đại chiến này, hoặc là nói như vậy, bản thân chuyện này vốn là kết quả mà sâu trong lòng bọn họ muốn nhìn thấy.
Bọn họ sùng bái cường giả, đồng thời cũng thích xem người đứng trên đỉnh phong vẫn lạc!
Giờ phút này, sắc mặt ba người hoàn toàn ngược lại với đa số mọi người trong Hắc Thản Thành, một mặt âm trầm.
Phanh ——
Ngũ mạch cùng chấn động!
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, giữ hắn lại!" Một người mở ra mạch môn ra trước, sau đó hóa thành kinh hồng bay thẳng lên mây.
Hai người còn lại lập tức kịp phản ứng, đồng thời mở ra mạch môn, sau đó lập tức vọt lên trời theo người trước đó.
Chắc chắn không thể để Đao Quỷ đi.