Dù không có tử lệnh của Vực Chủ thì bọn họ cũng không thể để Đao Quỷ đi.
Vô Pháp Vô Thiên chết, nhất định phải có người gánh trách nhiệm. Không phải Đao Quỷ thì chính là ba người bọn họ!
Ba người xông lên mây xanh, lập tức hiện thành hình tam giác vây Đao Ma ở trong đó, bất quá lại chưa động thủ.
"Ngươi không nên giết Vô Pháp Vô Thiên, bối cảnh của hắn không đơn giản!" Một người mặt âm trầm chậm rãi mở miệng.
Đao Ma dò xét trái phải xung quanh ba người vài lần, sau đó khiêng thi thể Vô Pháp Vô Thiên ở trên đầu vai, cũng không để ý tới ba người ngăn cản. Bởi vì một khắc đồng hồ mà Vi Sinh Tinh Vũ dặn dò hắn sắp đến.
"Dừng lại!"
"Dừng lại!"
"Dừng lại!"
Ba người trăm miệng một lời mở miệng ngăn cản, sau đó nhìn nhau, ba người rất ăn ý đồng thời ngũ mạch cùng chấn động, đánh về phía Đao Ma. Hơn nữa ba người cũng không nương tay, vừa ra tay chính là sát chiêu mạnh nhất của mình.
Không vì cái gì khác.
Chỉ vì nếu như nương tay dù chỉ một chút xíu thì ba người cũng không dám nói chắc mình sẽ giữ Đao Ma lại được.
"Đừng nóng vội, lần sau lại đến lấy mạng của các ngươi." Đao Ma cười gằn để lại một câu nói lạnh như băng, sau đó cánh thịt khẽ vung, trong khoảnh khắc hóa thành kinh hồng vượt qua phòng tuyến của ba người.
Đương nhiên.
Nhưng mà sao Đao Ma có thể rời đi đơn giản như vậy được?
Khi rời đi Đao Ma còn quay người đưa tay để lại một đạo Thập Tự Đao Ý to lớn, đồng thời chém về phía ba người.
Bá ——
Đao ý ngang qua trời cao, bổ mạnh vào mạch thuật ba người thả ra, khiến cho thiên địa đại chấn!
Oanh ——
Trong tiếng chấn minh, ba đạo mạch thuật Thiên cấp hạ phẩm chỉ mới đạt tới cảnh giới viên mãn, dưới Thập Tự Đao Ý của Đao Ma chém xuống thì chỉ kéo dài hơi tàn ngắn ngủi ba cái hô hấp.
Ba hơi qua đi, đao ý xé mạch thuật Thiên cấp của bọn họ ra, giống như là đao chặt cải trắng.
"Sao lại thế!"
"Sao lại mạnh như vậy?"
"Lui!"
Ba người thấy cảnh này, không dám tin tưởng kinh hô một tiếng, sau đó không hẹn mà cùng lui về sau. Lui trăm trượng, thấy Thập Tự Đao Ý còn đang áp sát, lập tức tụ lại với nhau, mở mạch khí hộ thuẫn ra.
Mạch khí hộ thuẫn mở ra một hơi sau, Thập Tự Đao Ý bổ lên trên nó, trong nháy mắt, mạch khí hộ thuẫn do ba người liên thủ thả ra bị bổ nứt một lỗ lớn, dài chừng ba mươi trượng.
Phanh ——
Mấy hơi sau, mạch khí hộ thuẫn cũng theo tiếng mà nát, vỡ nát thành từng mảnh nhỏ, không ra hình dạng gì.
Sắc mặt ba người lại đại biến lần nữa!
Bọn họ đánh giá cao mình.
Đánh giá quá cao mình!
Hóa ra bọn họ chênh lệch với Vô Pháp Vô Thiên lớn như thế, ba người hợp lực cũng đỡ không nổi một đao của Đao Ma!
Ba người biến sắc, cũng may mạch khí hộ thuẫn tuy bị phá nhưng Thập Tự Đao Ý Đao Ma để lại trải qua hai lần xung kích, lực sát thương đã mười không còn một, cuối cùng chỉ có nổ ầm lên, hóa thành mạch khí hỗn loạn mà tàn bạo quét ngang ra, phóng ra công kích sau cùng của nó.
Nhưng cho dù xung kích cuối cùng này thì ba người cũng bị bức phải đồng thời rút lui trăm trượng mới đứng vững thân hình.
Sau khi đứng vững, ba người lòng vẫn còn sợ hãi hai mặt nhìn nhau một chút, sau đó nhìn qua hướng Đao Ma rời đi, giật mình đứng ở nguyên chỗ.
Đuổi theo?
Bọn họ không dám!
"Rốt cuộc Đao Quỷ này đến từ chỗ nào?" Một người trong đó chưa tỉnh hồn cảm khái một câu, muốn hòa hoãn nội tâm thấp thỏm của mình.
Hai người khác không nói gì, bởi vì bọn họ cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Cúi đầu xuống thì nhìn thấy trong Hắc Thản Thành vang lên tiếng thán phục, còn nghe được tiếng bàn luận như núi kêu biển gầm.
Có người đang thán phục thực lực của Đao Quỷ.
Còn có người đang bàn tán hình ảnh ba người bọn họ bị một đao bức lui.
Nói tóm lại, chuyện hôm nay sẽ bị tất cả người trong Hắc Thản Thành ghi nhớ trong lòng.
Từ đây, cường giả đứng trên đỉnh đầu bọn họ lại có thêm một vị, hơn nữa còn là đạm ba người bọn họ mà lên.
Chuyện này khiến cho hai người còn lại không muốn nói chuyện.
Cùng lúc đó, trong Tẫn Tri Lâu, nhìn thấy cảnh này, đám người Bất Hủ Tông nhao nhao cảm thán.
"Đao Ma trưởng lão một đao bức lui ba người, thật là tàn nhẫn. Đột nhiên rất muốn học đao."
"Ta cũng thế."
Ngay lúc đám người Bất Hủ Tông bàn tán, ánh mắt Ôn Bình lại dừng lại ở hình ảnh đại chiến của Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc.
Bởi vì tình hình chiến đấu đã rõ ràng hơn nhiều.
Giờ phút này, hai vị cường giả thượng cảnh của Già Thiên Lâu đã liên tục bại lui, đã là nỏ mạnh hết đà.
Không ra một khắc đồng hồ chắc chắn lạc bại!
Đến lúc đó, hai người bọn họ sẽ trốn.
"Truyền âm cho Mộc Long, kêu hắn ở trong tông chuẩn bị sẵn sàng." Ôn Bình lập tức dặn dò Trần Hiết bên cạnh.
Trần Hiết sửng sốt một chút, mặc dù không biết tiếp theo sẽ xảy ra cái gì nhưng tông chủ kêu Mộc Long trưởng lão chuẩn bị sẵn sàng, vậy chắc chắn là giết thượng cảnh, nghĩ đến đây, Trần Hiết lập tức nhiệt huyết sôi trào.
"Rõ!"
Trần Hiết vội vàng móc Truyền Âm Thạch ra, liên hệ Mộc Long.
Truyền Âm Thạch vừa kết nối, Trần Hiết vội vàng nói: "Mộc Long trưởng lão, tông chủ có lệnh, mau trở về trong tông môn chuẩn bị sẵn sàng!"
Đang tu luyện trước tượng Nữ Oa ở Hồ Yêu Hoàng, Mộc Long vừa nghe nói như vậy thì trước mắt lập tức sáng lên: "Đến liền!"
Cất Truyền Âm Thạch, Mộc Long lập tức vẫy tay từ biệt Kim Long Ngao Ly: "Lần sau lại đến thỉnh giáo!"
Oanh ——
Bạch quang chợt hạ xuống!
Truyền tống trận mở ra.
Cũng đúng vào lúc này, trong hình ảnh Hắc Thản Thành đột nhiên xuất hiện một đạo kinh hồng lướt qua trời cao, trong chớp mắt đã đi tới trên không Luyện Ngục Tháp. Đợi người tới dừng lại, tất cả mọi người kinh ngạc, nhao nhao khom người đón.
Người này chính là Vực Chủ Hắc Vực —— Tần Thiên Bàng!
Đồng thời cũng là Bộ trưởng Chiến bộ, một trong Thập Nhị Bộ của Già Thiên Lâu!
"Cung nghênh Vực Chủ!"
"Cung nghênh Vực Chủ!"
"Tham kiến Bộ trưởng!"
"Tham kiến Bộ trưởng!"