"Tả huynh?"
Tần Thiên Bàng nhướng mày, còn chưa kịp cẩn thận ngẫm nghĩ ý trong câu nói của Vi Sinh Tinh Vũ thì nghe trên bầu trời vọng lại một câu cảnh cáo hữu khí vô lực.
Giọng nói rất quen thuộc.
"Tần huynh... mau... trốn..."
Lúc này, Tần Thiên Bàng nhìn về phía giọng nói vọng tới, chỉ thấy trên bầu trời xa xăm có một con Thanh Long lớn, trong miệng nó ngậm một người.
Một người đã bị long nha xuyên thấu lồng ngực!
"Nam huynh!"
Tần Thiên Bàng giật mình.
Người đang bị Thanh Long đó ngậm trong miệng, không phải là Bộ trưởng Giám bộ Nam Ti sao?
Sao hắn lại ở đây!
Lúc trước không phải hắn cầu viện mình ở chiến trường Hắc Vực sao?
Không đợi Tần Thiên Bàng nghĩ rõ ràng, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người, một quyền đánh vào phía sau lưng của hắn, đánh hắn bay ngàn trượng.
Phanh ——
Bay ra ngàn trượng, rơi xuống quần sơn.
Người này chính là Vụ Kỳ Vương!
"Giữ toàn thây." Ôn Bình lại căn dặn một câu, nhưng mà vừa mới nói xong, Vi Sinh Tinh Vũ bên cạnh đột nhiên mở miệng.
"Tông chủ, có thể giữ một hơi sao?"
Vi Sinh Tinh Vũ khom người thỉnh cầu.
Ôn Bình hỏi: "Tại sao?"
"Bởi vì thuộc hạ muốn hỏi hắn một vài vấn đề. Mệnh thuật có thể đo cát hung, có thể dòm vận mệnh con người, nhưng ta lại không tính được bất kỳ tin tức gì của nữ nhi Vân Nghê của ta. Không tính được nàng chết như thế nào, cũng không tính ra phần mộ của nàng ở đâu, nói tóm lại, liên quan tới nữ nhi ta, ta không tính ra được gì cả."
Sắc mặt Vi Sinh Tinh Vũ có chút phiền muộn. Bởi vì hắn có thể giúp Mộc Long tranh mệnh với trời, lại không thể nào tính được nữ nhi của mình dù chỉ một chút.
"Cho nên ngươi muốn hỏi hắn một chút?"
"Phải!"
"Vậy ngươi hỏi đi, còn phần mộ của con gái của ngươi ở đâu? Hà Niên không có nói cho ngươi?"
"Hà Niên, hắn biết gì sao?"
"Hắn đã từng bất ngờ xâm nhập vào mộ con gái của ngươi, còn nhìn thấy chân dung của ngươi trong mộ. Bây giờ Hà Niên đang ở Hồ Thiên Địa quản lý Thiên Địa Minh thay Hoài Không, chờ việc này qua đi, ngươi có thể hỏi hắn một chút, hoặc là đi Hồ Thiên Địa một chuyến tìm hắn."
Nói tới đây, Ôn Bình cũng tò mò.
Bởi vì lúc trước hắn dùng hệ thống tra xét tin tức nữ nhi Vân Nghê của Vi Sinh Tinh Vũ một chút.
Không có cái gì.
Nói cách khác, toàn bộ chuyện liên quan tới Vân Nghê đều bị xóa đi, nếu không không thể nào hệ thống tra không được.
Tại sao Già Thiên Lâu phải làm như vậy?
Chắc chắn là có gì đó bất thường!
"Đa tạ tông chủ!" Vi Sinh Tinh Vũ vui mừng, nếu không phải bây giờ còn có chuyện quan trọng, hắn rất muốn lập tức liên hệ Hà Niên.
Đột ngột.
Tiếng nổ lớn liên tiếp truyền đến.
Ôn Bình lập tức đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy Vụ Kỳ Vương đang điên cuồng giương cung cài tên bắn Tần Thiên Bàng ở dưới, Tần Thiên Bàng giằng co, phản ứng đầu tiên chính là đánh trả. Thế nhưng bây giờ tuy đánh trả Vụ Kỳ Vương nhưng trong lòng của hắn bắt đầu sợ hãi, bởi vì vừa rồi hắn dùng Na Di Thiên Châu.
Na Di Thiên Châu vô dụng!
Rốt cuộc hắn đã hiểu, tại sao Nam Ti sẽ chết.
Cũng hiểu được câu nói đó.
Tiễn hắn đi gặp Tả Thiên!
Tả Thiên đã chết!
Chủ nhân hai bộ của Già Thiên Lâu, vậy mà đồng thời chết ở địa phương xa lạ này, chết trong tay người đứng sau Vụ Kỳ Vương giả đó.
Nam Ti, Tả Thiên, thực lực đều cao hơn hắn!
Hắn chỉ có thể xếp vào hạ vị —— top mười!
Mà hai người bọn họ lại xếp hạng thượng vị - top năm, top sáu trong số Bộ trưởng của Thập Nhị Bộ!
Hai người bọn họ đều vẫn lạc trong tay người đứng sau Vụ Kỳ Vương giả, sao hắn có thể sống sót được?
"Rốt cuộc các ngươi là ai!"
"Chúng ta có thể nói chuyện, có thể nói chuyện!"
Người sai sử Vụ Kỳ Vương giả này dám giết Tả Thiên, Nam Ti, chắc chắn là không sợ Già Thiên Lâu, mặc dù không biết đối phương lấy lực lượng ở đâu ra nhưng hắn không ngốc, biết bây giờ đe dọa hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì, chỉ có thể nghĩ cách kéo dài.
Đối phương muốn cái gì, mình sẽ cho cái đó, có lẽ có thể được một đường sống.
"Ngừng!"
Ôn Bình kêu Vụ Kỳ Vương dừng.
Tần Thiên Bàng lập tức vui mừng.
Có cơ hội!
Nhưng nụ cười trên mặt vừa mới dâng lên thì nhìn thấy người đang chậm rãi bay tới chỗ hắn, sắc mặt của hắn đại biến.
"Không!"
"Không thể nào!"
"Ngươi không thể nào còn sống được!"
"Ngươi sợ sao."
Vi Sinh Tinh Vũ lạnh lùng mở miệng, dừng ở cách ngàn mét Tần Thiên Bàng.
"Mấy trăm năm, sao ngươi có thể còn sống?" Tần Thiên Bàng giống như hai người Tả Thiên, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.
Vi Sinh Tinh Vũ chỉ cười khẩy, lạnh lùng nói tiếp: "Đây chính là mạng. Mỗi người đều có mạng của mình. Cỏ cây đã định trước sẽ khô héo, chỉ là vấn đề thời gian. Vương triều đã định trước sẽ thay đổi, đây cũng là vấn đề thời gian. Đương nhiên ngươi cũng có vận mệnh của ngươi."
"Là hắn cứu được ngươi?"
Tần Thiên Bàng nhìn về phía Ôn Bình.
"Ngươi cảm thấy với tình cảnh hiện tại của ngươi, ngươi có tư cách hỏi sao?" Vi Sinh Tinh Vũ hỏi ngược một câu.
Sắc mặt Tần Thiên Bàng dần dần cứng lại, chấn kinh và sợ hãi trên mặt chậm rãi biến mất, thay vào đó là thản nhiên, thong dong chịu chết.
Bởi vì hắn biết Vi Sinh Tinh Vũ sẽ không để cho hắn sống.
Bàn?
Hoàn toàn không thể bàn.
Đã từng là bộ hạ của Vi Sinh Tinh Vũ, hắn biết tính cách tàn nhẫn của Vi Sinh Tinh Vũ, cũng biết Vi Sinh Tinh Vũ có thù tất báo.
Phong cách hành sự của Già Thiên Lâu bây giờ chính là do Vi Sinh Tinh Vũ dạy!
Nếu cầu xin tha thứ cũng vô dụng, vậy hắn chấp nhận.
Nhưng mà cho dù nhận mệnh thì hắn cũng sẽ không cúi đầu trước Vi Sinh Tinh Vũ.
Trước kia đã cúi.
Bây giờ tuyệt đối sẽ không cúi!
"Bớt giở trò mê hoặc đi! Vi Sinh Tinh Vũ, cho dù ngươi còn sống thì đã sao. Mấy trăm năm qua đi, ngươi còn ở Địa Vô Cấm! Mà Già Thiên Lâu ta bây giờ, chỉ riêng Thập Nhị Bộ thì đã có hơn mười lăm vị cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, chớ nói chi là phó lâu chủ và lâu chủ trên Thập Nhị Bộ."
"Mà các ngươi chỉ có mấy người thôi. Nếu không phải Liệt Không nhất tộc đột nhiên nổi lên, với chút thực lực ấy của các ngươi thì lấy cái gì để đấu với Già Thiên Lâu? Đừng tưởng rằng núp sau màn chơi chút thủ đoạn thì có thể cải thiên hoán địa. Cho dù là lâu chủ hay là phó lâu chủ, bọn họ muốn giết ngươi hoặc là diệt tông môn các ngươi đều dễ như trở bàn tay!"