Chủ yếu nhất là sau này mua nữa thì sẽ là một trăm vạn danh vọng.
Cái này ai mua được?
"Đúng rồi, có một chuyện nhất định phải nhắc nhở túc chủ. Thăng cấp Tẫn Tri Lâu là có thể đổi mới số lần mua sắm, cho nên túc chủ cũng không cần quá lo lắng."
"Thiết lập này của ngươi có chút thừa thải." Ôn Bình không nhịn được nói một tiếng.
Hệ thống giải thích: "Đây chỉ là một loại thủ đoạn gia tốc tiêu hao danh vọng trong tay túc chủ mà thôi. Chỉ có như vậy thì túc chủ mới càng có động lực đi kiếm danh vọng, phát triển tông môn, không vì nhất thời đỉnh phong mà để các loại kiến trúc trong tông môn trì trệ không tiến!"
"Ngươi rất ngay thẳng. Vậy thăng cấp Tẫn Tri Lâu cần bao nhiêu danh vọng?" Ôn Bình hỏi thăm một tiếng, sau đó trước mắt lập tức nhảy ra một cái pop-up thăng cấp.
“Thăng cấp Tẫn Tri Lâu.”
“Tiêu hao danh vọng: Năm vạn.”
“Thời gian cần để thăng cấp: Ba trăm giờ.”
“Ghi chú: Sau khi thăng cấp thì thiết lập lại giá cả tình báo.”
"Năm vạn danh vọng, ngược lại là có thể tiếp nhận."
Ôn Bình đột nhiên nhận ra, ở Già Thiên Lâu còn có mười hai cái đại vực, vậy sau này chẳng phải là thường xuyên thăng cấp Tẫn Tri Lâu?
Hệ thống nói: "Chỉ có gia tốc tiêu hao, túc chủ mới càng cố gắng kiếm lấy danh vọng, gia tốc tông môn phát triển. Tất cả thiết lập của hệ thống đều vì phục vụ túc chủ và tông môn, cam đoan túc chủ không vì thành tựu nhất thời mà bỏ qua thăng cấp tông môn."
Nghe hệ thống giải thích, Ôn Bình không lời nào để nói.
Thủ đoạn hố danh vọng của nó rất cao cấp, viện lý do cũng rất có sức thuyết phục.
Đóng pop-up thăng cấp, Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra liên hệ Trần Hiết.
Mấy hơi sau, trong Truyền Âm Thạch vọng ra giọng của Trần Hiết.
"Tông chủ, có chuyện gì vậy?"
Ôn Bình nói: "Bắt đầu từ bây giờ, Tẫn Tri Lâu không chỉ có tình báo của Nguyên Dương Vực, Hắc Vực. Long Trạch Vực, Cực Địa Vực và Nam Hàn Vực trong U Quốc cũng có trong Tẫn Tri Lâu, ngươi có thể tùy ý lấy ra. Mau chóng giải quyết ba cái đại vực này."
"Vâng, tông chủ!"
Bên kia Truyền Âm Thạch, Trần Hiết lại đại hỉ.
Đầu tiên là Nguyên Dương Vực.
Lại là Hắc Vực.
Bây giờ lại là Long Trạch Vực, Cực Địa Vực và Nam Hàn Vực.
Nếu như ngày mai tông chủ nói Tẫn Tri Lâu có toàn bộ tình báo của Triều Thiên Hạp, hắn cũng không thấy kỳ quái.
Tông chủ mới là chân không bước ra khỏi nhà, giám sát thiên hạ!
Quốc chủ U Quốc tính là gì?
Chuyện trước cửa nhà mà cần gần nửa ngày mới có thể biết.
"Cứ như vậy, đi làm việc đi." Nói xong, Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch, cũng thuận tiện đóng lại giao diện Tẫn Tri Lâu, cũng không có thăng cấp Tẫn Tri Lâu.
Bởi vì Tiên Phủ Viên xây dựng cho mẫu thân còn đang xây, tiến trình thăng cấp Tẫn Tri Lâu phải dời lại, chờ sau khi Tiên Phủ Viên xây dựng thành công lại nói.
Theo sau đó, Ôn Bình rời khỏi Tẫn Tri Lâu, đi Tiêu Dao Cư.
Khi đi tới Tiêu Dao Cư thì thấy hai người phụ mẫu đang đứng ở cổng Tiêu Dao Cư, sắc mặt không đồng nhất trông về phía Vân Lam Sơn.
"Phụ thân, mẫu thân, không cần lo lắng, phiền phức đã giải quyết." Ôn Bình không có ý định nói thật, để tránh phụ mẫu biết rồi lo lắng.
Lúc này, sắc mặt Ôn phụ Ôn mẫu mới hòa hoãn xuống, đón Ôn Bình vào Tiêu Dao Cư. Mới vừa mới ngồi xuống, Ôn mẫu đã đem một cái bát canh lớn tới.
"Làm tông chủ, ngươi ngày đêm vất vả, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn. Phục Tinh Thang này là ta vừa mới nấu xong, uống lúc còn nóng."
Ôn Bình nhìn chén canh.
Canh không phải trọng điểm!
Trọng điểm là thiên tài địa bảo trong canh.
Nhìn sơ một vòng hắn đã thấy hơn một trăm loại.
Khá lắm.
Thập toàn đại bổ thang!
"Nồng đậm tình thương của mẹ." Ôn Bình bất đắc dĩ, chỉ có thể ngồi xuống uống.
Lúc này, Ôn phụ bên cạnh còn rất là hiếu kỳ dò hỏi: "Vừa rồi trong tông môn xảy ra chuyện gì? Ta thấy Mộc Long cũng tới."
"Không có việc lớn gì, hai người không cần quan tâm, tất cả đều có ta." Nếu như đã quyết định cho phụ mẫu một cái thế giới hai người, Ôn Bình sẽ không nói chuyện tông môn cho bọn họ.
Bên cạnh, Ôn mẫu lập tức chen vào nói, cắt ngang lòng hiếu kỳ của Ôn phụ: "Được rồi, đứa nhỏ không muốn nói, ngươi gặn hỏi cái gì."
"Không hỏi, không hỏi."
Ôn phụ chỉ có thể coi như thôi.
Thấy cảnh này, Ôn Bình âm thầm cười trộm, sau đó phối hợp vùi đầu uống canh.
Canh rất nồng.
Mùi thuốc cũng rất đậm.
Uống một chén tương đương thôn phệ mộc khí cả ngày, có thể nghĩ rốt cuộc đã bỏ bao nhiêu thiên tài địa bảo đại bổ trong đó.
Lúc đầu, Ôn Bình chỉ cho là một bát canh này là kết thúc, nhưng không ngờ chỉ là bắt đầu. Hai ba ngày tiếp theo, mỗi ngày Ôn mẫu đều nấu cho hắn một chén.
Cho đến khi giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng Nguyên Dương Vực sắp bắt đầu, Ôn mẫu mới thôi. Bởi vì Ôn Bình lấy lý do đi chủ trì giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng rời đi Bất Hủ Tông.
Trước khi đi, Ôn Bình đi một chuyến Pháp Nguyên Sơn Cốc.
Bởi vì Phu Hóa Đản sắp nở.
Lần trước hắn để hai Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh của Liệt Không nhất tộc để vào trong đó, hôm nay đúng lúc là thời gian nó nở.
"Ở ngoài Pháp Nguyên Sơn Cốc chờ ta."
Ôn Bình dùng Truyền Âm Thạch thông báo Vi Sinh Tinh Vũ đang ở Hắc Vực.
Lúc này Vi Sinh Tinh Vũ đang âm thầm thôi động tin tức truyền bá ở Hắc Vực, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ của tông chủ sau đó đi sa trường tìm phần mộ của Vân Nghê.
Nhận được tin tức của Ôn Bình, Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng chạy về Pháp Nguyên Sơn Cốc.
Chờ bên ngoài Pháp Nguyên Sơn Cốc, chỉ thấy Ôn Bình chậm rãi đi từ trong Pháp Nguyên Sơn Cốc ra, sau lưng còn có một nam tử trung niên sắc mặt xanh xám đi theo.
Nhưng mà Vi Sinh Tinh Vũ liếc mắt nhìn ra hắn không phải người.
Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh!
Lại một tôn Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh xa lạ!
"Rốt cuộc trong Bất Hủ Tông còn cất giấu bao nhiêu cường giả ta không biết?" Vi Sinh Tinh Vũ nhìn Yêu tộc trước mắt, trong lòng âm thầm sợ hãi thán phục.