"Đi thôi, sau này hắn sẽ là chủ nhân của ngươi." Ôn Bình mở miệng nói.
Vi Sinh Tinh Vũ ngây ra một lúc: "Tông chủ, chuyện này. . . ta chỉ trung với ngài!"
Cho dù đối phương là Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh.
Hắn cũng không chịu đi theo!
Cho dù là mệnh lệnh của tông chủ!
Bởi vì hắn đời này chỉ trung với Ôn Bình một người!
Ôn Bình ngơ ngác một chút, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Lời này không phải nói cho ngươi."
Nói xong, Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh sau lưng Ôn Bình lập tức khom người với Vi Sinh Tinh Vũ, nói: "Chủ nhân!"
Vi Sinh Tinh Vũ sửng sốt, lông mày run lên bần bật.
"Tông chủ... chuyện này. . ."
Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh làm thú cưỡi.
Hắn có tài đức gì!
"Đây là phần thưởng cho ngươi, ban thưởng cho những chiến lợi phẩm ngươi đem từ Vực Chủ Phủ Hắc Vực tới. Hơn nữa ta biết chắc chắn là ngươi muốn đi sa trường một chuyến. Bây giờ sa trường rất loạn, với cảnh giới của ngươi bây giờ thì đi tới đó quá nguy hiểm, có hắn đi theo ngươi, ta cũng có thể yên tâm."
"Đa tạ tông chủ, thuộc hạ nguyện vì tông chủ xông pha khói lửa, chết thì mới dừng!" Vi Sinh Tinh Vũ bỗng nhiên một gối quỳ xuống, trong lòng mãi không thể bình tĩnh.
Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh làm thú cưỡi.
Phong vương U Quốc cũng không có mấy người có đãi ngộ này.
Già Thiên Lâu cũng là như thế.
Đi theo tông chủ, hắn chỉ là một Địa Vô Cấm nho nhỏ, lại có thể có đãi ngộ như vậy.
"Đứng lên đi, đây là người có cống hiến lớn cho tông môn nên được." Ôn Bình đưa tay lay động mạch khí đỡ Vi Sinh Tinh Vũ lên.
"Ơn cứu mạng của ngài, ta vẫn chưa trả, ngài cho ta nhập tông, đạt được Mệnh thuật truyền thừa, ta cũng chưa trả..." Trong lòng Vi Sinh Tinh Vũ hổ thẹn rất nhiều: "Những chiến lợi phẩm đó, cho dù ta không đi lấy thì chắc chắn ngài cũng sẽ đi lấy."
"Được rồi, đừng lề mề chậm chạp, dù sao cũng là người đã từng làm lâu chủ Già Thiên Lâu." Ôn Bình dứt lời, lười dài dòng nữa, tùy tiện tìm cớ rời khỏi Pháp Nguyên Sơn Cốc.
Hắn rất muốn nói, toàn tông, thậm chí toàn thế giới chỉ có một mình ngươi tu luyện Mệnh thuật, có thể tranh mệnh với trời!
Giá trị vô hạn!
Lại thêm, tu luyện Mệnh thuật, quyết định không thể nào xách đao đại sát tứ phương giống Đao Ma, cũng không thể nào một kiếm chém thượng cảnh như hắn.
Nếu như không phải điều kiện có hạn.
Cho Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh làm thú cưỡi đều không đủ.
Nhưng mà lời này chắc chắn là không thể nói, nói ra thì chắc chắn Vi Sinh Tinh Vũ sẽ kiêu ngạo.
Cùng lúc đó, nhìn bóng lưng Ôn Bình rời đi, Vi Sinh Tinh Vũ cả buổi không thể bình tĩnh.
Tông chủ cho nhiều lắm.
Mà chuyện hắn có thể làm cho Ôn Bình chỉ có một chút.
...
Tẫn Tri Lâu.
Trần Hiết đang chọn thế lực có thể hợp tác ở Long Trạch Vực, Cực Địa Vực và Nam Hàn Vực ở Tẫn Tri Lâu, cam đoan bọn họ có thể dùng tốc độ nhanh nhất và hiệu suất cao nhất làm việc cho mình.
Thấy Vi Sinh Tinh Vũ lên lầu, ngẩng đầu hỏi: "Sao đột nhiên trở về? Chuyện ở Hắc Vực đã làm xong?"
Vi Sinh Tinh Vũ lắc đầu: "Còn chưa có, nhưng mà cũng không xê xích gì nhiều."
Dứt lời, Vi Sinh Tinh Vũ ngồi xuống đối diện Trần Hiết.
"Có việc?"
Trần Hiết hỏi thăm, dứt khoát bỏ chuyện trong tay xuống.
"Ta nhớ được lần trước ngươi đã từng nói, tông chủ đang dùng trọng kim treo thưởng thi thể yêu vật. Chuyện này, ta có thể giúp một tay."
"Không sai, nhưng mà thi thể yêu vật bình thường tông chủ chướng mắt. Trước khi chết cảnh giới thấp, tông chủ cũng không nhìn trúng. Vừa lúc mỗi một thi thể yêu vật mạnh mẽ đối với nhân loại thì đều là bảo bối, toàn thân cao thấp đều hữu dụng. Cho nên treo thưởng gần như không có hiệu quả gì. Cho dù là tông chủ lấy Tuyền Qua Đồ có năng lực đặc thù ra thì trong khoảng thời gian này, thu hoạch cũng cực kỳ bé nhỏ."
"Ngươi biết tông chủ muốn nó làm cái gì không?"
"Tông chủ có thể khống chế tử thi, ngươi quên rồi? Cho nên thi thể yêu vật mạnh mẽ, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, càng nhiều thì thực lực của tông chủ cũng càng mạnh."
"Ngươi có thể đem rút treo thưởng lại, ta có cách!"
"Cách gì?"
Trần Hiết lập tức nổi hứng thú.
Vài ngày trước hắn đang lo không lấy được thi thể yêu vật ở Hắc Vực.
"Ta có thể dùng Mệnh thuật tính, tính ra vị trí chôn xác đại khái của nó." Giờ phút này, Vi Sinh Tinh Vũ rất muốn làm chút gì cho tông chủ.
Nghe được câu này, Trần Hiết vội vàng đứng dậy, tự mình rót một chén trà cho Vi Sinh Tinh Vũ, hai tay bưng đưa đến tay Vi Sinh Tinh Vũ: "Uống uống trà."
"Trà thì tạm không uống. Ta xem bói trước, nhưng mà ta chỉ có thể tính ra vị trí đại khái. Cụ thể ở đâu vẫn cần ngươi phái người đi tìm."
"Chỉ cần có phương vị đại khái, chuyện tìm giao cho ta." Tẫn Tri Lâu có thể chuyển hóa Hắc Ảnh, hắn có thể dùng Hắc Ảnh đi truy quét.
An toàn.
Lại hiệu suất cao!
Dứt lời, Vi Sinh Tinh Vũ đặt chén trà xuống, lấy Mệnh Bàn ra, sau đó xếp bằng ở trước Mệnh Bàn, hai tay bấm niệm pháp quyết, miệng nói lẩm bẩm.
Nương theo giọng Vi Sinh Tinh Vũ, Mệnh Bàn bắt đầu phát ra tiếng két két, mật văn trên đó cũng bắt đầu loé lên ánh sáng.
Mấy hơi sau, bỗng nhiên dừng lại!
Một cái địa danh hiện ra phía trên Mệnh Bàn.
"Lấy bút ghi lại!"
Vi Sinh Tinh Vũ vội vàng hô.
Trần Hiết vội vàng nâng bút viết, mấy hơi sau, Mệnh Bàn lại bắt đầu chuyển động, không lâu sau thì ngừng lại.
Cứ lặp đi lặp lại vài chục lần như vậy, tờ giấy trước người Trần Hiết đã viết ra bảy tám cái tọa độ.
Một cái ở Hắc Vực.
Ba cái ở Cực Địa Vực.
Hai cái ở Nam Hàn Vực.
Còn có hai cái ở Long Trạch Vực.
"Tạm thời chỉ có thể tính ra nhiều như vậy." Vi Sinh Tinh Vũ chậm rãi thả lỏng hai tay, sau đó thở hổn hển ngồi bệt dưới đất, sau khi cất Mệnh Bàn thì nói: "Nhưng mà những chỗ ta tính ra đều chôn thi thể Yêu tộc, ngươi phái người cẩn thận tìm xem, nhất định có thể tìm được."
"Được, giao cho ta!"
Trần Hiết đại hỉ.
Sớm biết Mệnh thuật của Vi Sinh Tinh Vũ còn có tác dụng này, hắn khóc cầu cũng phải nhờ Vi Sinh Tinh Vũ hỗ trợ.