Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1614 - 【Vip】 Lý Bạch Tiền Bối Cũng Biết Ngươi (2)

【VIP】 Lý Bạch tiền bối cũng biết ngươi (2) 【VIP】 Lý Bạch tiền bối cũng biết ngươi (2)

Ôn Bình nói xong, Tư Không Truy Tinh cũng vội vàng đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực đi lên trên đài, rút được một con số, sau đó ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía Long Dương Vương.

Thứ được giấu dưới nụ cười đó hoàn toàn không dính dáng chút gì đến hai chữ hài hòa.

Long Dương Vương cũng lặng lẽ nhìn lại.

"Số bảy mươi ba giao đấu với số một trăm ba mươi mốt!" Ôn Bình tuyên bố danh sách giao đấu, sau đó mời hai người Long Dương Vương xuống dưới.

Vừa mới ngồi xuống, Long Dương Vương đã mở miệng hỏi: "Tư Không Truy Tinh, ta rút một cái bảy mươi ba, ngươi rút một cái một trăm ba mươi mốt, không bằng chúng ta đánh cược thắng bại một kèo? Xem ai có vận may tốt hơn!"

Trong lòng Long Dương Vương đang không vui.

Đương nhiên là muốn tìm cách trút giận.

Hắn đã nghĩ ra kịch bản.

Chờ số một trăm ba mươi mốt thua, vậy hắn có thể trào phúng một phen.

Bởi vì số bảy mươi ba là đệ tử Bất Hủ Tông.

Hơn nữa xếp hạng thứ năm mươi ba trên Tiềm Long Bảng!

Vượt qua số một trăm ba mươi mốt.

Thua?

Đó là chuyện không thể nào.

"Điện hạ, rất xin lỗi, ta thật sự không thích chơi trò chơi ngây thơ này. Nói thật, bản thân trận đấu này đã rất vô vị." Tư Không Truy Tinh trực tiếp cự tuyệt Long Dương Vương.

Long Dương Vương thấy ý nghĩ của mình rơi vào khoảng không, chỉ có thể khẽ trào phúng một câu: "Nếu không thích thì ngươi còn xem làm gì, sao không đi đi?"

"Đến xem náo nhiệt thôi."

Tư Không Truy Tinh cười đáp lại một tiếng.

Nhưng mà trong lòng lại xem thường.

Xem náo nhiệt?

Không.

Náo nhiệt này có gì để nhìn.

Con nít ranh thôi.

Cái chỗ cứt chim cũng không có như Nguyên Dương Vực này thì có nhân tài gì chứ.

"Hừ!" Long Dương Vương khẽ hừ một tiếng, không nói gì thêm, ánh mắt rơi vào Dương Nhạc Nhạc, chờ số của Dương Nhạc Nhạc được rút ra.

Giống vậy.

Trong số người xem đang có mặt ở đây có năm, sáu phần mười người cũng đều chờ mong giờ khắc này.

Nhưng mà khi thấy vòng thứ nhất, Vân Liêu và Dương Nhạc Nhạc không có gặp nhau thì đều cảm thấy đáng tiếc, không khỏi thổn thức cảm thán nửa ngày.

Tư Không Truy Tinh thấy thế thì cũng không có để ý nhiều, bởi vì mỗi một lần Thất Vực Đăng Thiên Bảng đều có người có sức ủng hộ rất cao như thế.

Đáng tiếc.

Gần đây, ba lần lấy được quán quân Thất Vực Đăng Thiên Bảng đều là những hắc mã bừa bãi vô danh.

Sự thật chứng minh được ủng hộ nhiều chỉ là nổi tiếng bên ngoài.

Không có nghĩa chính là vô địch.

"Được rồi, tổ dự thi thứ nhất đi vào Huyền Vũ Giới." Ôn Bình lại lên tiếng, sau khi Ôn Bình nói xong, người giao đấu lần thứ nhất chậm rãi đi vào trong Huyền Vũ Giới do Thất Vực Đăng Thiên Bảng mở ra, đồng thời tranh tài chính thức mở ra sau trăm hơi thở sau đó.

Nương theo tiếng hoan hô như núi kêu biển gầm của mọi người, Ôn Bình ngồi xuống lại, Tư Không Truy Tinh thấy thế thì lập tức gọi.

"Ôn lão đệ, tới uống vài ly?"

"Đi."

Ôn Bình không chút do dự.

Sau một khắc.

Long Dương Vương sắc mặt âm trầm cũng đứng lên: "Nếu ngươi mơi, bản vương cũng uống với các người vài ly?"

Ôn Bình ngây ra một lúc.

Ai mời ngươi?

Không đợi Ôn Bình kịp phản ứng, Long Dương Vương đã đi qua.

Ôn Bình thấy thế, bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó đi theo.

Tư Không Truy Tinh thấy thế cũng không nói thêm gì, bởi vì hắn không mong có thể đơn độc uống rượu với Ôn Bình, nhưng mà trong lòng vẫn cười đắc ý.

Long Dương Vương, hắn tức giận!

Sau một khắc.

Trong đám người bạo phát ra tiếng hò hét như núi kêu biển gầm.

"Lý Hưởng, Lý Hưởng!"

"Quá mạnh, một chiêu khắc địch!"

"Số một trăm ba mươi mốt giao đấu với Lý Hưởng, đó cũng là thiên kiêu nhất đẳng trong thế lực ngũ tinh, thậm chí ngay cả một chiêu của Lý Hưởng cũng không thể đỡ được."

"Lý Hưởng sư đệ, giỏi lắm!"

"Lý Hưởng, tiểu tử này đánh thắng trận chiến đầu tiên cho Bất Hủ Tông chúng ta, không có làm mất mặt Bất Hủ Tông chúng ta, đáng được khen ngợi một lần!"

Nương theo tiếng hoan hô như núi kêu biển gầm, Long Dương Vương và Tư Không Truy Tinh đồng thời đưa mắt nhìn lại, không hẹn mà cùng phát ra một tiếng thán phục.

"Sao lại nhanh như vậy?"

"Sao lại nhanh như vậy?"

Ly rượu thứ nhất này còn chưa có uống.

Đã kết thúc?

Không phải Trấn Nhạc Trung Cảnh quyết đấu sao?

Sao lại chênh lệch lớn như thế!

"Ôn tông chủ, thiên phú của đệ tử quý tông quả là không phải bình thường. Đều là Trấn Nhạc Trung Cảnh, một người mới tu luyện mạch thuật Địa cấp hạ phẩm đến đại thành, mà đệ tử quý tông đã tu luyện mạch thuật Địa cấp trung phẩm tới viên mãn." Long Dương Vương không khỏi tán thưởng một tiếng, đồng thời lên tiếng chúc mừng Ôn Bình.

Ôn Bình cười đáp lại một câu: "Điện hạ quá khen."

Long Dương Vương lại hỏi: "Mạch thuật của Lý Hưởng này, không biết là đạt đến cảnh giới nào ở quý tông? Tạo cực hay là hóa cảnh?"

"Thời gian Lý Hưởng nhập tông ngắn một chút cho nên mới đến cảnh giới tạo cực." Ôn Bình bình tĩnh nói ra bốn chữ cảnh giới tạo cực, sau đó uống liệt tửu trong ly.

"Khó trách, khó trách." Long Dương Vương lại cảm thán một tiếng nữa.

Bên cạnh, Tư Không Truy Tinh nghe mà không hiểu ra sao, nhưng lúc này hắn lại không tiện hỏi.

Hỏi như một kẻ ngu sẽ chỉ khiến cho người ta chế nhạo.

"Ôn tông chủ, đệ tử quý tông đúng là không tầm thường!" Cho nên Tư Không Truy Tinh chỉ có thể chúc mừng một tiếng, sau đó vội vàng nâng ly chạm nhau.

Một chén sau, Tư Không Truy Tinh vội vàng nói qua chuyện khác, định bỏ qua chủ đề vừa nhàm chán vừa không thú vị như đệ tử tông môn thắng tranh tài.

"Đúng rồi, Ôn tông chủ, không biết phong vương phía sau quý tông là người nào? Nói không chừng ta cũng là quen biết cũ với hắn. Bởi vì người quen của Vụ Kỳ Vương ta gần như biết hết!"

Nói xong, biểu cảm của Long Dương Vương cứng lại.

Đang lúc Long Dương Vương suy tư Ôn Bình sẽ đáp lại hắn như thế nào thì Ôn Bình đột nhiên cười ha hả, nói: "Chắc chắn là Tư Không tiền bối biết, bởi vì Lý tiền bối từng nói với ta, hắn từng có vài lần duyên phận với Tư Không tiền bối ngươi. Nhưng mà hắn không có lộ ra thực lực cho nên chắc chắn Tư Không tiền bối không nhớ nổi."

Bình Luận (0)
Comment