Mặc dù không biết người nhìn bọn họ là cảnh giới gì, địa vị gì, nhưng ngay cả những cường giả Địa Vô Cấm đó cũng chỉ là nền cho đối phương.
Có thể tưởng tượng được thân phận.
Trường hợp như thế này.
Há có thể để cho bọn họ lắm miệng!
Ngay lúc mấy người lo lắng bất an, Long Nguyệt vội mở miệng giải thích: "Điện hạ, người mới vừa nói chính là phụ mẫu của Vân trưởng lão và Dương Nhạc Nhạc, do bọn họ kìm lòng không được, nếu có quấy rầy thì xin nể tình bọn họ là cha làm mẹ mà tha thứ cho bọn họ."
Long Dương Vương vội vàng lắc đầu, cười nói: "Bản vương là người nhỏ nhen như vậy sao? Bản vương cũng là người làm cha, đương nhiên sẽ hiểu cho bọn họ."
Đương nhiên.
Hắn quay đầu lại cũng không phải là vì bị quấy rầy.
Hắn quay đầu lại là do lời bọn họ mới nói.
Vân trưởng lão, Dương Nhạc Nhạc đều là kỳ tài ngút trời, không nghĩ tới phụ mẫu mới Luyện Thể, Thông Huyền Cảnh mà thôi.
Hơn nữa vừa rồi hắn còn nghe được một câu.
Hơn một năm trước Vân Liêu chỉ là Luyện Thể?
Không thể nào?
Hai năm không đến, từ Luyện Thể đến Địa Vô Cấm?
Theo sau đó, Long Dương Vương lập tức gặn hỏi Vân phụ: "Hơn một năm trước, Vân Liêu trưởng lão mới Luyện Thể thật?"
Vân phụ gật gật đầu.
Không dám tiếp tục lắm miệng.
Nghe được câu trả lời này, Long Dương Vương hít sâu một hơi.
Những người khác nghe được cũng đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nhận được câu trả lời, Long Dương Vương lập tức nhìn về phía Ôn Bình bên cạnh, trong ánh mắt lộ vẻ tò mò vô hạn: "Ôn tông chủ, bản vương rất muốn đến quý tông một chuyến."
Hoàng tộc U Quốc cũng không thể bồi dưỡng người tu hành Luyện Thể Cảnh thành tu sĩ Địa Vô Cấm trong hơn một năm mười năm.
Nhưng Bất Hủ Tông làm được!
Bây giờ suy nghĩ một chút, Thiên Huyền gia nhập Bất Hủ Tông, sau đó đột phá cảnh giới, xem ra cũng không đơn giản.
Không.
Phải nói.
Bất Hủ Tông không đơn giản!
Ôn Bình liếc mắt nhìn ánh mắt tò mò của Long Dương Vương, sau đó nói: "Thật ra thì không có cái gì hiếm lạ, bởi vì tu luyện ma pháp không phải dựa vào thiên phú tu luyện mạch môn. Có người thích hợp tu luyện mạch môn, là thiên tài tuyệt thế để tu hành mạch môn, nhưng nếu như hắn chuyển tu ma pháp thì rất có thể còn không tiến bộ nhanh bằng một tu sĩ Thông Huyền Cảnh."
Lời này là nói cho Long Dương Vương nghe.
Cũng là nói cho những người khác nghe.
Bởi vì trước mắt trong Bất Hủ Tông đúng là không có nhiều người thích hợp tu luyện ma pháp, nếu như muốn lớn mạnh ma pháp một mạch, nhất định phải thu nhiều người.
Đương nhiên.
Thu nhiều người chỉ là thu nhiều người thích hợp tu luyện ma pháp.
Nếu như nghĩ càng nhiều càng tốt, Ôn Bình đã mở rộng sơn môn, thu đệ tử từ lâu rồi.
Vẫn là câu nói đó.
Thành viên tông môn, quý tinh không quý đa!
"Thì ra là thế." Long Dương Vương giật mình, bất quá sau khi biết kết quả này, lòng hiếu kì và ham học hỏi trong đầu ma pháp càng nặng hơn.
Ngay lúc Long Dương Vương định tiếp tục hỏi thì bên trong Huyền Vũ Giới, cục diện bế tắc giữa Dương Nhạc Nhạc và Vân Liêu cũng thay đổi.
Tất cả băng tuyết cự nhân bị lôi hải màu đen trút xuống, từng con vỡ vụn, sau đó lôi hải màu đen thay đổi mục tiêu, nhao nhao rơi xuống Vân Liêu. Vân Liêu thấy thế thì vội vàng ngự kiếm lui ra phía sau, đồng thời không quên đánh trả.
Kim.
Mộc.
Thủy.
Hỏa.
Thổ.
Năm loại thuộc tính ma pháp hạ bút thành văn, nhưng mà đều là ma pháp tam giai. Mặc dù có thể lần lượt ngăn cản thế công lôi hải màu đen nhưng lại không thể làm bị thương Dương Nhạc Nhạc và mảnh lôi hải màu đen đó. Nhưng mà một màn này vẫn in sâu vào trong lòng tất cả người xem.
Bởi vì tu hành mạch môn đến nay.
Mộc chính là mộc.
Lửa chính là lửa.
Bọn họ chỉ có thể chưởng khống một loại dị mạch!
Nhìn thấy Vân Liêu có thể khống chế nhiều loại thuộc tính dễ như trở bàn tay như vậy, chuyện này đối với thế giới quan của bọn họ thì tuyệt đối là một lần xung kích.
Nhất là đối với người vừa mới tu hành.
Ma pháp xung kích thế giới quan vốn còn chưa hoàn thiện của bọn họ càng lớn, vô số người trẻ tuổi đều xuất hiện ý nghĩ muốn tu luyện ma pháp.
Lúc này, nhìn thấy lôi hải của mình nhất thời bán hội không thể làm gì được Vân Liêu, Dương Nhạc Nhạc lại ngâm xướng, thừa thắng xông lên.
Ngắn ngủi một hơi ngâm xướng, ma trượng cổ trong tay bỗng nhiên chỉ lên bầu trời, giảo động bầu trời hỗn độn đang không ngừng gầm thét.
"Chiến Kỳ Lôi Sát!"
Lôi hải màu đen vốn đang trút xuống biến hình, trong hắc hải có tiếng ngựa hí vang lên, sau đó xuất hiện từng thớt rồi lôi đình chiến mã. Trên lôi đình chiến mã còn có từng tôn chiến sĩ đản sinh từ lôi hải màu đen.
Bọn họ tay cầm lôi đình trường thương, quanh thân có lôi điện vờn quanh, sau đó trong tiếng gầm gừ của lôi điện, đằng đằng sát khí nhào về phía Vân Liêu.
Uy thế không phải là lôi hải trước đó có thể sánh được.
Lôi hải trước đó giống như trò trẻ con.
"Vân trưởng lão, cẩn thận nha. Bọn chúng là ma pháp hệ Lôi đản sinh Lôi Linh!" Dương Nhạc Nhạc thiện ý nhắc nhở một tiếng.
Vân Liêu ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm từng thớt lôi đình chiến mã nhào tới chỗ mình, cảm nhận uy thế mạnh mẽ đập vào mặt, lúc này, dùng Ma pháp tứ giai hệ Băng thăm dò một chút. Băng tuyết cự nhân mạnh mẽ như vậy nhưng không sống được một hơi dưới lôi đình trường thương.
Giờ khắc này, Vân Liêu xác định một chuyện.
Đây là Ma pháp tứ giai đản sinh Lôi Linh!
Vân Liêu biết rõ Lôi Linh đại biểu cho cái gì. Bởi vì trước đó hắn tu luyện ma pháp tam giai thì đã từng tu luyện ra Kiếm Linh.
Kiếm Linh của ma pháp tam giai còn có thể giết Địa Vô Cấm.
Lôi Linh của ma pháp tứ giai sẽ càng đáng sợ hơn.
Lực sát thương tuyệt đối có thể sánh ngang với cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh, thậm chí có thể chém giết một vài người tu hành Địa Vô Cấm Trung Cảnh yếu kém!
"Đây chính là kết quả khổ tu của ngươi trong Đệ Ngũ Thế Giới chứ?" Vân Liêu vừa lui về sau vừa dò hỏi.
"Không sai."
Dương Nhạc Nhạc gật đầu.
"Không tệ!" Vân Liêu tán thưởng một câu.
Đúng là Lôi Linh mạnh mẽ!
Cũng may hắn cũng có đòn sát thủ.